Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 191

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:31
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Ả nha vốn là nàng đem đến từ Tưởng phủ, là nha hồi môn cận của nàng. Chẳng ai ngờ, chỉ qua tân hôn mấy ngày, chuyện xảy . Tả Giang tỏ thái độ chán ghét nàng mặt, nha nhân cơ hội đó leo lên giường . Nếu nàng đang mang thai, e rằng Tả Giang lập tức giáng nàng xuống di nương!

 

Bản nàng mang thai, Tưởng Lệ khổ thê lương. Ánh mắt nàng bất chợt xuống chén t.h.u.ố.c dưỡng thai vỡ tan mặt đất. Vào phủ bao lâu thai, lẽ là chuyện đáng chúc mừng, mà, trớ trêu , nó đến khi sự cố ngày đó xảy . Đứa bé trong bụng nàng, rốt cuộc là cốt nhục của Tả Giang, là của cố Tam hoàng tử Tuyên Du.

 

Bất luận đứa bé là con của Tả Giang Tuyên Du, nàng cũng dám phá bỏ, ngược còn bảo vệ nó một cách chu nhất. Gia đình hoàng gia thể tùy tiện chọc giận, đám Tả phủ tất nhiên hiểu rõ đạo lý . Bọn họ vẫn sắc t.h.u.ố.c dưỡng thai cho nàng, nhưng tùy tiện sỉ nhục nàng. Tả Lão phu nhân hận thể lập tức g.i.ế.c c.h.ế.t nàng, để phá hủy tiền đồ và thanh danh của Tả Giang. Còn về phần Tả Giang, càng cần nhắc đến. Ánh mắt nàng mỗi ngày đều chứa đầy sự thù hận. Người đàn ông quả là ma quỷ, bề ngoài thanh tao nho nhã, bên trong ngừng âm thầm đổi thủ đoạn dằn vặt nàng.

 

Tưởng Lệ ảm đạm, chuyện trở nên bi kịch như ? Lẽ nên là như thế . Nàng cố gắng lấy chiếc gương đồng bên gối . Người trong gương xơ xác tiều tụy. Rõ ràng đang độ tuổi thiếu nữ xuân sắc, mà giờ đây, dung nhan nàng héo hon như nữ nhân tuổi tam tuần. Làn da nàng vàng khô, xác gầy guộc, đôi mắt ảm đạm thiếu ánh sáng, kết hợp với gương mặt gầy trơ xương, khiến khác phiền lòng. Còn chút dáng vẻ xinh , tươi tắn ngày xưa! Nàng bực tức vứt chiếc gương đồng xuống đất, bật nức nở trong tuyệt vọng.

 

Vốn tưởng rằng gả Lang trung phủ sẽ trở thành mệnh phụ phu nhân, thể đạp đổ hết thảy, vĩnh viễn thoát khỏi cái danh thứ nữ hèn kém. Nào ngờ, giờ đây ngay cả một tiểu nha cũng dám cưỡi lên đầu nàng thị uy.

 

Lẽ nên là như , đây vốn là cuộc sống của Tưởng Đan. Tưởng Lệ cuộn tròn thể, nếu khi nàng cướp đoạt mối hôn sự , thì gả Lang trung phủ lúc chính là nàng . Nàng cứ ngỡ cướp một mối lương duyên , ai dè chính là con đường dẫn đến hoàng tuyền.

 

Nàng hận Tưởng Đan, hận Tả Giang, hận Tuyên Du, hận cả nha cận của , và còn hận Tưởng Nguyễn – kẻ gián tiếp tạo nên kết cục bi t.h.ả.m ngày hôm nay của nàng. Sinh đứa bé cũng chỉ là một chữ chết, huống hồ, nàng vốn hề đứa nghiệt chủng , bởi nó là minh chứng cho nỗi nhục nhã tột cùng của nàng.

 

Sự điên cuồng lóe lên trong đôi con ngươi của Tưởng Lệ. Nếu nàng chết, đứa con trong bụng cũng sẽ c.h.ế.t theo, Hoàng gia tất sẽ buông tha Lang trung phủ, khi Tả Giang vĩnh viễn thể ngẩng mặt lên . Cứ kết thúc như , cũng hơn vạn hiện tại. Ít nhất, nàng thể khiến Lang trung phủ chịu đau khổ, khiến Tả Giang sống trong dằn vặt. Nghĩ đến đây, trong lòng nàng trào dâng một cỗ khoái trá tột độ.

 

Nàng loạng choạng lăn khỏi giường, run rẩy nhặt lấy một mảnh sứ vỡ, khẽ lẩm bẩm: “Nếu kiếp , nhất định sẽ buông tha cho tất cả các ngươi…”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-191.html.]

Phạm Khắc Hiếu

[]

 

Tưởng Nguyễn trú ngụ tại Công chúa điện, mới sáng sớm một vị khách mời mà đến bái phỏng.

 

Lộ Châu vén rèm, thấy Tưởng Nguyễn sửa soạn xong xuôi, liền khẽ bẩm: “Cô nương, Vương mỹ nhân mang xiêm y cần dùng cho lễ cúng Khâm thiên giám ngày mai tới ạ.”

 

Lễ cúng của Khâm thiên giám cử hành, nữ quyến trong cung tất nhiên tham dự, chuyện y phục dĩ nhiên xem trọng. Tuy nhiên, đều do của Ty Y cục đưa đến. Việc một vị Phi tần của Hoàng đế đích mang tới như thế quả thực là đầu tiên. Dẫu quy tắc nào ngăn cấm, nhưng thái độ , nghĩ thế nào cũng thấy phần quá mật.

 

Rõ ràng Lộ Châu cũng nghĩ như . “Nô tỳ nhớ rõ cô nương và vị Vương mỹ nhân qua gì hết.”

 

Tưởng Nguyễn hất tấm chăn đắp ngang sang một bên, cất lời: “Ngươi thấy Vương mỹ nhân thế nào?”

 

“Nhìn bề ngoài vẻ là một điềm đạm nhã nhặn, lời lẽ khéo léo.” Lộ Châu trầm ngâm. “Có điều, vô sự hiến ân cần, phi gian tức đạo. Cô nương vẫn nên đề phòng thì hơn.”

 

Tưởng Nguyễn nhạt: “Ngươi .”

 

Lộ Châu dẫu thông minh lanh lợi, nhưng bản tính vốn lương thiện, dù cũng sự phức tạp của Hoàng cung. Nếu Tưởng phủ là hang sói, thì nơi đây chính là Long đàm Hổ huyệt. Trong Long đàm Hổ huyệt thể chứa chấp cừu con? Ví dụ như vị Vương mỹ nhân — nàng thong thả mỉm , mấy năm gặp, tương phùng sẽ là cảnh tượng .

 

“Đi thôi, gặp vị Vương mỹ nhân một chút.”

 

Loading...