Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 188
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:28
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong các khuê mật, khác hẳn Đổng Doanh Nhi. Phủ Lâm Thái sử dạo gần đây luôn ngập tràn khí vui tươi, mà Lâm Thái sử đối đãi với Lâm Tự Hương một cách kỳ lạ, ân cần đến mức khiến nàng nghi hoặc. Từ đến nay, Phụ nàng vốn là tính tình cổ hủ, nghiêm khắc vô cùng, bao giờ cưng chiều nàng. Thế mà mấy ngày gần đây liên tục mua sắm xiêm y, trang sức cho nàng, cũng trách mắng nàng tiêu xài lãng phí nữa.
Lâm Tự Hương vốn nhạy cảm, lập tức tìm đến Lâm phu nhân dò hỏi rốt cuộc là chuyện gì đang ẩn giấu, song Lâm phu nhân thể nguyên do. Dù nghĩ mãi thông, nhưng nàng cũng chẳng để tâm quá lâu, chỉ thầm tính toán hôm nào đó tìm Tưởng Nguyễn hàn huyên tâm sự. Kể từ khi Tưởng Lệ xảy biến cố, nàng và Tưởng Nguyễn lâu gặp mặt, Lâm Tự Hương cảm thấy chút nhàm chán, nghĩ đến các tỷ đáng lẽ nên thường xuyên tụ họp mới .
Bên trong thư phòng, Lâm lão gia đang trò chuyện cùng Lâm phu nhân. Lâm phu nhân trách cứ: “Đều do lão gia cả, mấy ngày nay biểu lộ quá rõ rệt, hôm nay Hương Nhi hỏi rốt cuộc là chuyện gì? Người nên kiềm chế chút , đừng thể hiện quá nhiều, kẻo con bé manh mối gì đó.”
Lâm lão gia vuốt râu, đáp lời: “Phu nhân, đây là niềm vui ngập tràn trong lòng. Vừa nghĩ tới Hương Nhi cần nhảy hố lửa , tâm cực kỳ mừng rỡ. cũng tại cha quá mức vô dụng, nghĩ biện pháp nào, nếu như xảy biến cố như thế , trơ mắt nữ nhi của rơi cảnh nước sôi lửa bỏng, thật sự hổ thẹn vô cùng.” Nói đến đây, vẻ mặt Lâm lão gia thoáng hiện lên vẻ ngẩn ngơ.
Từ hơn một tháng , Trần Quý phi trong cung sai công khai lẫn ngấm ngầm đến chuyện hôn nhân của Lâm Tự Hương, hứa hôn nàng cho Tam hoàng tử Tuyên Du. Tuyên Du là loại như thế nào, bộ Đại Cẩm triều đều rõ. Lâm Tự Hương nếu gả cho Tuyên Du, phỏng chừng nửa đời đều chôn vùi . Trần Quý phi lấy bộ Lâm gia uy hiếp. Trần Quý phi hiện đang Hoàng đế sủng ái tột bậc, nếu đến lúc đó nàng con gái của một Kinh Triệu Doãn dám khinh thường vị trí Hoàng tử phi, khó tránh khỏi việc cho Hoàng đế giận dữ.
Tiến thoái lưỡng nan, mỗi khi thấy khuôn mặt nhỏ nhắn chút đề phòng của Lâm Tự Hương, Lâm lão gia đều cảm thấy tim như cứa một nhát. Thế nhưng hết đến khác, ông tìm cách nào thể tránh né họa . Những ngày đó quả thực là ngày ngày đều sống trong chán nản. Lâm Tự Hương cũng là nhạy cảm, phát hiện cảm xúc của phụ , còn thường xuyên hỏi ông chuyện gì.
Phạm Khắc Hiếu
Mắt thấy thời gian càng ngày càng tới gần, lúc Lâm lão gia dồn đến đường cùng, thì ngờ trong đại hôn của Tưởng Lệ xảy chuyện kinh thiên động địa như thế, ngày hôm Tuyên Du đầu chia ngả. Quả thực đây là sinh lộ trong tuyệt cảnh, nếu như rốt cuộc kẻ g.i.ế.c Tuyên Du là nào, chỉ sợ Lâm lão gia sẽ tự tới cửa mà bái tạ ân đức.
Hiện nay Lâm Tự Hương cần gả phủ Tam hoàng tử, nửa đời cũng chôn vùi trong đống lửa. Lâm lão gia mỗi nghĩ đến chuyện , đều cảm thấy trong lòng vẫn còn sợ hãi. Lại thêm việc là phụ nhưng thể lo liệu hôn sự của con gái, trong lòng ông hổ hối hận. Mấy ngày gần đây luôn bù đắp cho Lâm Tự Hương, chỉ nghĩ tới hành động của trong mắt nàng trở nên vô cùng kỳ lạ.
Lâm phu nhân thấy Lâm lão gia nghĩ tới chuyện , bèn thở dài, khuyên nhủ ông. “Việc thể trách lão gia , cứ tiếp thì đây đều là ý trời . Ông trời cũng đang giúp Hương Nhi nhà chúng , để cho con bé gả chốn dơ bẩn như . Điều rõ Hương Nhi nhà chúng phúc khí lớn.”
Lâm lão gia liền gật đầu. “ , Hương Nhi quả là phúc.”
Trong phủ Cẩm Anh vương, Tiêu Thiều xem xong bức thư trong tay, đó đưa bức thư tới ngọn đèn dầu đặt ở một bên, chờ nó cháy hóa thành tro tàn. Hắn gọi Cẩm Nhất và Cẩm Nhị , phân phó. “Trong kinh thành gần đây gì đặc biệt, các ngươi hãy chú ý tin tức của Nam Cương. Những án binh bất động, e rằng âm mưu nhỏ.”
Cẩm Nhất và Cẩm Nhị gật đầu đáp . Tiêu Thiều dừng một chút, hỏi. “Chuyện Trần Lương xử lý xong chứ?”
“Đã xong ạ.” Nói đến chuyện , Cẩm Nhị mặt mày hớn hở. “Đủ khiến cho lão hồ ly một đống phiền phức ạ.”
“Phủ tướng quân cũng nghĩ giống như chủ tử.” Cẩm Nhất vẻ mặt đổi, bình tĩnh vững vàng . “Thuộc hạ bọn họ một bước.”
Cẩm Nhị chớp chớp mắt. “Chủ tử, cần một tiếng cho Quận chúa ? Nếu như Tưởng Nguyễn cho rằng chuyện là bên Triệu Quang , thì chẳng công lao của khác đoạt mất ?”
“Không cần.” Tiêu Thiều nhẹ nhàng.
Câu trả lời trong dự đoán của , Cẩm Nhị lập tức giống như quả cầu xì , liếc Tiêu Thiều một cái đầy vẻ vui cùng Cẩm Nhất xuống. Sau khi Cẩm Nhất và Cẩm Nhị rời , Cẩm Tam gọi . Sau khi bẩm báo chuyện Tiêu Thiều giao phó xong, nàng thấy dáng vẻ tập trung công việc của , môi bất giác nhếch lên một nụ đầy hứng thú, cố ý thêm. “Thuộc hạ hôm nay gặp Thiên Trúc, Quận chúa mấy ngày nay ở trong cung cũng yên cho lắm.”
[]
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-188.html.]
Tiêu Thiều cũng ngẩng đầu lên. “Chuyện gì?”
“Liễu Thái phó tìm gặp nàng.” Cẩm Tam nén trong lòng, mặt vẫn giữ vẻ vô cùng đắn.
Động tác tay Tiêu Thiều dừng trong chốc lát, rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên. Trong con ngươi đen nhánh lóe lên vài phần ánh tinh quang khác thường, dường như chút bất ngờ. “Tìm cái gì?”
“Liễu Thái phó cực kỳ quan tâm Quận chúa. Sau khi hỏi tình hình mấy hôm nay của Quận chúa, còn hỏi quan hệ của chủ tử và Quận chúa.” Cẩm Tam nghiêm túc . “Liễu Thái phó Quận chúa cách xa chủ tử một chút.”
Tiêu Thiều thả quyển sách thẻ tre trong tay xuống, dung nhan tuyệt trần dường như phủ thêm một tầng băng lạnh. Hắn . “Hắn quản chuyện cũng nhiều quá .”
Một câu nhẹ nhàng bay bổng, nhưng thật sự thể hiện tâm tình của mặt đang vô cùng khó chịu. Đầu lông mày Cẩm Tam nhảy dựng lên, vội hỏi. “ , Quận chúa cũng như . Liễu Thái phó là một kẻ cứng nhắc, cố chấp, nhất quyết c.ắ.n lấy chủ tử buông. Quận chúa cãi với một trận, khiến Liễu Thái phó tức đến mức đùng đùng bỏ .”
Cẩm Tam quan sát sắc mặt của Tiêu Thiều. Quả nhiên, Tiêu Thiều khi xong, biểu cảm khuôn mặt rốt cuộc dịu một chút, còn lạnh lẽo thấm như lúc nữa. Là một thuộc hạ quan tâm chủ tử, tất nhiên là hiểu tâm tư của chủ tử, Cẩm Tam tiếp. “Có thể thấy, trong lòng Quận chúa vẫn coi chủ tử là quan trọng hơn, mối quan hệ với chủ tử là nào cũng thể châm ngòi .”
Nàng mặc niệm trong lòng, xin nha Thái phó đại nhân, mặc dù ngài trong triều đình đ.á.n.h giá . mà Thiếu phu nhân là của chủ tử, chủ tử nhà phương diện tình cảm là một trang giấy trắng. Không dùng ngài kích thích một chút, e rằng cả đời cũng gì về tình yêu.
Lời Cẩm Tam quả thực hợp ý Tiêu Thiều, khiến vẻ mặt lạnh lẽo thường ngày của dần trở nên ôn hòa. Dường như nghĩ đến điều gì đó, khóe mắt thoáng qua một ý , điểm xuyết gương mặt tuấn lãng vô song càng thêm phần rạng rỡ.
Cẩm Tam lặng lẽ dời tầm mắt, dù hiểu rõ chủ tử dung mạo xuất chúng, nhưng từ khi Thiếu phu nhân thư thái, gương mặt Tiêu Thiều càng thêm phong thái, quả thực là một vẻ tuyệt thế hiếm gặp.
Tiêu Thiều điềm nhiên đáp: "Ta rõ."
"Chủ tử, chi bằng ngài đích nhập cung một chuyến?" Thấy Tiêu Thiều tâm trạng đang khoan khoái, lá gan Cẩm Tam cũng lớn hơn, bạo dạn hiến kế. "Quận chúa và ngài biệt ly vài ngày, tục ngữ 'một ngày gặp tựa cách ba thu', tình cảm cần vun đắp. Hơn nữa, tâm tư nữ tử vốn mềm mại, nhỡ vài ngày nữa Liễu Thái phó đến thỉnh tội, Quận chúa nhất thời mủi lòng mà hòa hảo với , chủ tử ?"
Cẩm Y Vệ luôn xem chuyện chung đại sự của chủ tử là trọng yếu nhất. Tiêu Thiều vốn quen thanh tâm quả dục, khó khăn lắm mới tìm một vị cô nương tâm đầu ý hợp, Cẩm Y Vệ tất nhiên giúp chủ tử chiếm tiên cơ, vững chắc địa vị.
Tiêu Thiều nhíu mày, nhớ cảnh Liễu Mẫn nắm tay Tưởng Nguyễn cố chấp chịu buông, trong lòng dâng lên nỗi khó chịu. Tuy Tưởng Nguyễn "mềm lòng" như lời Cẩm Tam, nhưng dù nàng cũng từng tay tương trợ Liễu Mẫn, khó tránh khỏi giao hảo. Nghĩ đến kẻ khác vốn quen thể chen chân vị trí của , sự hậm hực trong lòng Tiêu Thiều càng lúc càng lớn.
Cẩm Tam thấy mục đích đạt, bèn hạ giọng: "Chủ tử, thuộc hạ xin cáo lui. Thuộc hạ còn một lời cuối cùng, nếu để Liễu Thái phó và Quận chúa cải thiện quan hệ, thì những chuyện mà chủ tử và Quận chúa thể , Liễu Thái phó cũng thể cho Quận chúa." Nói xong, đợi Tiêu Thiều phản ứng, nhanh chóng lui ngoài.
Tiêu Thiều sững sờ tại chỗ. Chuyện và Tưởng Nguyễn , Liễu Mẫn cũng thể ư?
Trong đầu tức thì hiện lên hình ảnh nàng thiếu nữ đó, vì trúng xuân d.ư.ợ.c mà hung hăng nhào lòng . Cảm xúc mềm mại, ngọt ngào từ môi nàng truyền đến, xen lẫn với hương thơm ngào ngạt của ngày hè, khiến chấn động trong khoảnh khắc. Nàng mãnh liệt ôm lấy , liều lĩnh kéo đai lưng, thể mềm mại cứ cọ sát, khiến luống cuống xử trí .
Gò má trắng nõn của vị thanh niên thoáng hiện lên vẻ ửng hồng khả nghi. ngay đó, dường như nhớ điều gì, sắc mặt chợt tái xanh, đột ngột dậy, trong lòng dâng lên một cỗ lửa giận: Liễu Mẫn... dám chuyện thất đức ?