Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 186
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:26
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi rời Phật đường, Tưởng Nguyễn định trở về cung Từ Ninh. Không ngờ, nàng gặp một vị khách mời mà đến ngay giữa đường. Người nọ vận áo xanh, đeo đai lưng ngọc, từ xa trông thấy nàng thì thoáng dừng bước, đó sải bước nhanh về phía .
Thiên Trúc cảnh giác, nghiêng chắn Tưởng Nguyễn. Người nọ cũng là kẻ hiểu lễ nghi, cách Tưởng Nguyễn vài bước, dám tiến tới. Tưởng Nguyễn mỉm y, cất lời: “Liễu Thái phó.”
Liễu Mẫn chăm chú Tưởng Nguyễn. Hắn rõ gì. Vài ngày , gặp Tưởng Nguyễn một nhưng vì Tiêu Thiều can thiệp nên thể trò chuyện nghiêm túc. Sau đó, vẫn luôn canh cánh trong lòng. Người mà bản vẫn luôn xem là tri kỷ là một nữ tử; bức tranh trong thư phòng mấy ngày dứt. Có nhiều chuyện hỏi nàng, thấy Tưởng Nguyễn liền vô thức bước tới, nhưng nghẹn lời, nổi một câu.
Lộ Châu trợn tròn mắt : Vị Liễu Thái phó đúng là một thư sinh, quả nhiên mang theo nét ngây ngô chỉ ở sách.
Liễu Mẫn dừng một chút, mới . “Quận chúa.” Dường như cảm thấy những lời quá ít ỏi, tiếp lời: “Quận chúa, vẫn an chứ?”
Chuyện của Tưởng Lệ trở thành trò của Đại Cẩm triều. Dù chuyện do Tưởng Lệ gây , nhưng ít nhiều cũng ảnh hưởng đến tỷ Tưởng gia. Liễu Mẫn quan hệ trong Tưởng phủ phức tạp, nhưng suy nghĩ sâu xa, chỉ lo sợ danh tiếng của Tưởng Nguyễn liên lụy. Nàng là con gái của Tưởng gia, chắc hẳn tâm tình cũng thoải mái.
Tưởng Nguyễn đáp lễ: “Đa tạ Thái phó quan tâm. Ta vẫn sống an nhàn, thoải mái.”
Liễu Mẫn sững sờ, cẩn thận đ.á.n.h giá nàng. Quả nhiên, sắc mặt nàng vẫn vô cùng diễm lệ, mày mắt dịu dàng mang theo ý , tỏa vẻ rạng rỡ như thường ngày, hề chút tiều tụy hốc hác nào. Trong lòng phức tạp vô cùng: Tại chuyện lớn như xảy , nàng vẫn giữ dáng vẻ an nhàn như thuở ? thấy nàng , cũng yên lòng.
Hắn còn một việc hỏi, chần chờ một lát, mới mở lời: ”Giữa Quận chúa và Tiêu Vương gia, rốt cuộc mối quan hệ gì?”
Thiên Trúc khẽ nhíu mày, thầm nghĩ vị Thái phó thật là đáng ghét, về nhất định bẩm báo với chủ tử. Tưởng Nguyễn chỉ , nhẹ nhàng : “Liễu Thái phó, ngài quan tâm quá .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-186.html.]
“Nàng. . .” Sắc mặt Liễu Mẫn đỏ bừng. Lời lẽ thẳng thắn, chút kiêng nể của Tưởng Nguyễn khiến vị quan tâm cao khí ngạo như uất nghẹn, nhất thời thốt nên lời. Nhìn thấy nụ ẩn hiện nơi khóe môi Tưởng Nguyễn, chẳng thể tìm lời lẽ nào để chỉ trích, chỉ đành phất mạnh ống tay áo, phẫn nộ thốt lên: “Hắn lương thiện gì!”
Lần , ngay cả Lộ Châu cũng nhíu mày. Trong lòng nàng, Tiêu Thiều chính là mỹ tì vết, kẻ dám những lời xằng bậy gì thế ?
Tưởng Nguyễn hiểu rõ ý đồ của Liễu Mẫn. Phàm là quan viên trong triều, bất kể thuộc phe phái nào, cũng đều xem Tiêu Thiều như một “loạn thần tặc tử” hơn kém. Dù Tiêu Thiều tham dự bất cứ phe cánh nào, nhưng cái danh phận dư nghiệt của loạn thần Cẩm Anh Vương là một cái gai. Họ cho rằng, đó là nhờ Hoàng ân rộng lượng nên mới sống sót đến nay. ai ngờ thế lực của những suy yếu mà còn ngày càng phát triển hùng mạnh, đến mức coi Hoàng đế gì, thậm chí dám càn giữa chốn kinh thành. Liễu Mẫn là thần tử chính trực, mang tư tưởng khắt khe về lễ nghĩa quân thần, tất nhiên cho rằng Tiêu Thiều là tội nhân, thể nghi ngờ. Nàng ý đồ , nhưng những lời lẽ lọt tai nàng quả thực chướng tai. Tưởng Nguyễn khẽ , giọng ẩn chứa sự lạnh lùng: “Vậy thì ?”
Gương mặt trắng nõn của Liễu Mẫn hiện lên vẻ phẫn nộ. “Hắn sẽ liên lụy đến nàng đấy!” Trong mắt , Tưởng Nguyễn tuy thần bí nhưng là thông tuệ khác thường. Những thư từ qua , nhận thấy tầm của nàng khác hẳn đám thiển cận ngoài . Một tài trí thanh lưu như nàng, thể kết giao với loạn thần tặc tử !
“Có liên quan gì tới ngươi!” Dứt lời, nụ môi Tưởng Nguyễn biến mất, nàng lãnh đạm Liễu Mẫn. Dù thốt thêm lời nào, khí chất băng lãnh toát khiến vô cớ cảm nhận cơn thịnh nộ đang trào dâng nơi đáy mắt nàng.
Liễu Mẫn ngây . Chỉ bằng hai câu “Vậy thì ” và “Có liên quan gì tới ngươi”, Tưởng Nguyễn rõ ràng rành mạch biểu lộ thái độ của —nàng kiên quyết về phía Tiêu Thiều. Trong lòng Liễu Mẫn trào dâng một nỗi u uất khó tả, ánh mắt Tưởng Nguyễn đầy sự thất vọng. Tưởng Nguyễn đối diện với cất lời: “Thái phó chỉ phụ trách việc học hành của Thái Tử, từ khi nào bắt đầu quản đến những chuyện khác ? Chuyện của bản Quận chúa, tự thể chủ, cũng phiền đến Thái phó đại nhân bận tâm lo lắng. Nếu Thái phó lòng nhiệt huyết như thế, chi bằng quản những chuyện khác. Trong chốn cung đình dơ bẩn bao nhiêu, Thái phó là mắt chứa nổi hạt cát, hẳn là khổ tâm lắm .”
Sự châm chọc nửa đùa nửa thật trong lời rốt cuộc khiến Liễu Mẫn thể nán thêm nữa, chỉ cảm thấy lòng của như nước đổ xuống sông dài. Hắn kịp suy nghĩ kỹ sự thất vọng và u uất trong lòng đến từ , chỉ buông một câu ‘‘Chấp mê bất ngộ.” phẩy mạnh tay áo, lưng rời .
Tưởng Nguyễn lẳng lặng tại chỗ, dõi theo bóng lưng Liễu Mẫn xa. Lộ Châu chút lo lắng nàng, khẽ : “Quận chúa, với Liễu Thái phó như , lắm?” Lộ Châu chuyện Tưởng Nguyễn giúp Liễu Mẫn đoạt vị Trạng nguyên . Mặc dù rõ nàng cách nào, nhưng các nha cận đều hiểu, Tưởng Nguyễn là đưa Liễu Mẫn lên vị trí cao, ngày thể trở thành một cánh tay đắc lực. Với những lời , vị Thái phó tâm cao khí ngạo sẽ nghĩ . Nếu mối quan hệ cứ tiếp tục căng thẳng, chẳng sẽ đ.á.n.h mất sự trợ giúp , ngược còn tạo thêm một chướng ngại vật lớn ? “Không .” Tưởng Nguyễn thản nhiên đáp. “Liễu Thái phó là một .” Người , luôn dễ động lòng trắc ẩn. Thật sự chuyện, niệm tình quen cũ, Liễu Mẫn cũng sẽ khoanh tay .
Phạm Khắc Hiếu
Chỉ là... Nàng rũ mắt xuống. Vừa nàng xảy chuyện gì? Những lời lẽ cãi vã vô vị , nàng vốn nên bận tâm. Vậy mà, chỉ cần nhắc đến Tiêu Thiều, nàng bất giác sinh giận dữ. Đôi mày liễu khẽ nhăn , trong lòng dấy lên nỗi bất an. Gần đây, bóng hình ngày càng thường xuyên xuất hiện, dường như cũng thấy . Hắn cứ thế cường ngạnh xâm nhập cuộc sống hắc ám, nặng nề của nàng, giống như một tia nắng hư vô chiếu rọi chốn địa ngục, khiến tâm trí nàng dấy lên những mộng tưởng viễn vông nên . Đại thù trả, thêm một sự ràng buộc, chính là thêm một điểm yếu chí mạng. Huống hồ, đến nay nàng quả thực còn tâm tư nghĩ đến những chuyện tình ái khác. Tiêu Thiều là vật trong ao tù, dù giờ đây đang giấu hào quang, nhưng đến một ngày, khi gặp cơ hội, nhất định sẽ kinh thiên động địa, khiến thiên hạ đổi sắc. Nàng, một kẻ tâm mục ruỗng, dám mơ tưởng tới?
Mấy Tưởng Nguyễn hề , cách đó xa một trụ cột sơn son, một bóng vận cẩm bào hoa lệ đang . Tuyên Ly trọn vẹn đoạn đối thoại ban nãy, trong đáy mắt dấy lên một tia hứng thú rõ rệt. Ba Tiêu Thiều, Liễu Mẫn và Hoằng An Quận chúa, mối quan hệ quả thực còn khó lường hơn cả trong tưởng tượng của . Mối quan hệ với Tiêu Thiều thì cần bàn cãi, nhưng Liễu Mẫn xảy chuyện gì? Chẳng lẽ vị Trạng nguyên trẻ tuổi kiêu ngạo cũng liên quan gì đến vị Hoằng An Quận chúa ?
Tuyên Ly nở nụ , chuyện càng lúc càng thêm thú vị. Tưởng Nguyễn là vật mà nhắm trúng, thể dễ dàng kẻ khác cướp đoạt. Chẳng qua thời cơ đến, tiên cứ điều tra nội tình bên trong cho rõ . Bất kể dùng thủ đoạn nào, ánh mắt Tuyên Ly lướt qua một tia lạnh lẽo, hiện tại khác , trăm ngàn cách để khiến Tưởng Nguyễn trở thành vật trong túi của .