Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 184
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:24
Lượt xem: 5
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trong phủ Tướng quân, Triệu Quang tới lui trong thư phòng, bội kiếm tường tháo xuống trong chốc lát, treo lên nữa.
Triệu Nguyên Phong thấy , lạnh nhạt : ‘‘Phụ , cứ tới lui mãi như nữa, nhi tử sắp choáng váng đến nơi .”
“Ngươi thì cái gì!” Triệu Quang đang bực bội chỗ phát tiết, Triệu Nguyên Phong tự đưa mũi kiếm, nhất thời nổi trận lôi đình. ‘‘Cháu ngoại của lão phu hạ mê d.ư.ợ.c suýt hại đến danh, chẳng lẽ lão phu đây còn thể mấy bước ?”
Phạm Khắc Hiếu
Triệu Nguyên Bình thấy chướng mắt, đành lên tiếng: “Phụ , gấp cái gì chứ, kẻ đó chẳng Tiêu Vương gia thu dọn sạch sẽ . Nguyễn nha đầu một đầu ngón tay cũng hề hấn, vẫn còn an ở phủ Cẩm Anh Vương, phát hỏa với tam gì chứ.”
Mấy ngày đây, Tiêu Thiều cho đưa tin đến phủ Tướng quân. Người đưa tin kể hết đầu đuôi bộ câu chuyện một , khiến Triệu Quang tức đến mức thiếu chút nữa xách kiếm xông ngoài đồ sát cả phủ Lang Trung và tên hoàng tử sắc quỷ . Chỉ là truyền tin bảo Triệu Quang hãy bình tĩnh chớ vội, tất cả chuyện Tiêu Thiều đều sắp xếp. Quả nhiên, ngày hôm , tai tiếng của phủ Lang Trung liền truyền ngoài, phủ Tam hoàng tử cũng diệt môn.
Dùng đầu ngón chân cũng thể đoán đây là chuyện do Tiêu Thiều , chẳng qua Triệu Quang vẫn cảm thấy vô cùng bất mãn. “Việc nhà của Triệu gia lão phu đây, dựa cái gì mà một ngoại nhân như nhúng tay ? Hơn nữa, Nguyễn nha đầu là tiểu thư khuê các còn xuất giá, đưa đến phủ Cẩm Anh Vương là chuyện gì? Nguyên Giáp, ngươi lập tức đón cháu ngoại trở về!”
Lão đại Triệu gia Triệu Nguyên Giáp hiểu chuyện gì Triệu Quang gọi tên, bất đắc dĩ : “Phụ , bây giờ đón Nguyễn nha đầu trở về cho kẻ khác cơ hội lợi dụng ? Tiêu Vương gia kịp thời cứu giúp Nguyễn Nhi, cũng sẽ hại nàng .”
Mấy ngày nay bên ngoài phủ Tướng quân luôn kẻ lạ rình rập, dò xét. Bọn gia đinh tìm một vòng cũng tìm thấy, đoán rằng chắc chắn là ám vệ bí mật, khả năng là nhằm Tưởng Nguyễn mà đến. Hiện nay cũng tuyên bố với bên ngoài là Tưởng Nguyễn đang ở phủ Tướng quân, nếu lúc để lộ hành tung, sẽ chỉ bất lợi đối với Nguyễn Nhi và cả Triệu phủ.
Trong lòng Triệu Quang tất nhiên hiểu rõ đạo lý , nhưng hiểu là một chuyện, bất mãn trong lòng là chuyện khác. Đáng , Nguyễn Nhi là cháu ngoại Triệu phủ, chuyện báo thù lẽ do Triệu gia mặt, để cho một kẻ ngoài như Tiêu Thiều . Hơn nữa thái độ của đến truyền tin ngày hôm đó, nhớ càng khiến Triệu Quang tức nghẹn, cứ như thể phủ Cẩm Anh Vương mới là nhà của Tưởng Nguyễn, còn Triệu Tướng quân bọn là .
Tính tình bướng bỉnh của Triệu Quang một khi bộc phát, Tiêu Thiều thế nào cũng thấy mắt. Mặc dù cảm kích Tiêu Thiều đúng lúc mấu chốt cứu Tưởng Nguyễn, nhưng lão vẫn khó mà bình tĩnh . Lão cả giận với Triệu Nguyên Giáp: “Ngươi cái gì? Ai tiểu tử Tiêu gia là trúng Nguyễn nha đầu , mưu đồ bất chính gì đó với nàng? Nguyễn nha đầu tuổi còn nhỏ, nhỡ chiếm tiện nghi thì ?”
Triệu Mi chẳng vì lầm lỡ, mới khiến duyên phận cả đời dang dở ? Nay còn để một đôi nhi nữ, nỗi thống khổ mãi mãi là vết thương lòng của Triệu Quang.
Triệu Nguyên Bình khẩy một tiếng, cất lời: “Cha, Cẩm Anh Vương mưu đồ với Nguyễn nha đầu? Xin đừng lời bên ngoài. Hơn nữa, Nguyễn nha đầu khác lừa gạt ư? Nàng gạt khác là phúc lớn .”
Khắp Đại Cẩm Triều đều Cẩm Anh Vương trời sinh tính tình lạnh nhạt, gần nữ sắc. Tưởng Nguyễn dù dung mạo khuynh thành đến mấy, trong mắt y cũng chỉ là dưng qua đường. Vả , tính cách của Tưởng Nguyễn, bên ngoài ôn hòa nhưng nội tâm sắt đá tàn nhẫn. Triệu Nguyên Bình, một thuộc Triệu gia, cũng cái về nữ nhân như : nữ tử nên giống Triệu Mi, nhiệt tình ngây thơ là đủ. Dù Tưởng Nguyễn là cháu gái , nhưng với tính tình , nam nhân khó mà yêu thích nổi.
Đương nhiên, nhiều năm về , sự thật chứng minh Triệu Nguyên Bình – quân sư thông minh nhất Triệu gia – cũng lúc lầm. Chỉ là lúc , vẫn khư khư tin rằng nhận định của là xác đáng.
Thế nhưng Triệu Quang là cực kỳ bao che khuyết điểm, xong lời Triệu Nguyên Bình liền nổi cơn thịnh nộ, vỗ mạnh xuống bàn, gân cổ quát: “Hỗn xược! Ngươi còn dáng Triệu gia nữa hả? Nguyễn nha đầu thì nào? Nguyễn nha đầu lớn lên xinh tuyệt trần, tên tiểu tử Tiêu gia là do gặp như cháu . Ngươi cút chỗ khác cho lão tử!”
Triệu Nguyên Phong rốt cuộc thể kiên nhẫn tiếp nữa, lập tức dậy : “Cha, giờ lúc đôi co với đại ca, chuyện của Tiêu vương gia ngày khác hãy bàn tiếp. Nguyễn nha đầu chịu uất ức lớn như , chúng chẳng nên gì đó cho nàng ?”
“Làm gì nữa?” Triệu Quang nhắc đến chuyện càng phẫn nộ. “Tất cả đều để cho tên tiểu tử Tiêu gia tay hết cả !”
“Không vẫn còn thiếu một Trần Quý phi ?” Triệu Nguyên Phong nhắc khéo.
Triệu Quang nhíu mày. “Nữ tử chốn hậu cung, chúng nhúng tay bằng cách nào?” Tuy rằng khó lòng nén giận, nhưng Trần Quý phi phận tôn quý nơi thâm cung, ông là thần tử, cơ hội hành động, việc vốn dĩ thể để lộ ngoài. Dù suy nghĩ thế nào cũng tìm phương sách vẹn .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-184.html.]
Triệu Nguyên Bình vỗ tay một tiếng giòn giã. “Trần Quý phi thể động chạm, chẳng còn Trần đại nhân đó ?” Hắn nhạt. “Con thấy Trần Quý phi hành sự trắng trợn đến thế, phần lớn là do Trần đại nhân hiện nay quá đỗi kiêu căng ngạo mạn.”
[]
Triệu Quang trầm ngâm giây lát, gật đầu. “Phải, lão thất phu , lão tử sớm dọn dẹp . Vừa , sẽ dạy cho thế nào là quy củ lễ giáo, nếu bọn chúng cứ luôn Phủ Tướng quân dễ bề bắt nạt. Ba các ngươi xuống cho lão tử, chuyện vô cùng quan trọng. . .”
Một vị hoàng tử đường đường của quốc gia, thể mất là mất, dù y chỉ là một phế vật hoàng tử, việc vẫn gây nên ít sóng gió trong triều đình. Hoàng đế xưa nay vốn hề yêu thích đứa con , bởi cũng thể hiện nỗi đau quá mức. Chỉ Ý Đức Thái hậu dường như phần hao tâm tổn sức, nhưng cũng hẳn là vì chuyện .
Tưởng Nguyễn lưu Cẩm Anh Vương phủ mấy ngày, đợi chuyện lắng xuống thì trở về Tưởng phủ, mà Tiêu Thiều phái hai hộ tống cung. Thủ hạ của Cẩm Anh Vương Tiêu Thiều đều hạng tầm thường, việc cũng đảm bảo vạn phần chắc chắn hơn.
Trở thâm cung, nàng vẫn như cũ thỉnh an Ý Đức Thái hậu. Tưởng Nguyễn vẻ như từng chuyện gì xảy , nhưng thấy Ý Đức Thái hậu tiều tụy nhiều. Gặp Tưởng Nguyễn, Ý Đức Thái hậu dường như nhớ chuyện gì đó, liền hỏi: “Ai gia đêm tân hôn của tam con xảy chuyện như , rốt cuộc là chuyện gì xảy ?”
Tưởng Nguyễn lắc đầu: “Tam , tình hình cụ thể con cũng rõ.”
Thái hậu lắc đầu thở dài, bà đương nhiên quan hệ giữa Tưởng Nguyễn và Tưởng gia vốn chẳng gì. Trước khi nàng tu hành ở Tông miếu hoàng gia, Tưởng Quyền ngay cả một bức thư nhà lấy lệ cũng từng gửi tới. Thái độ hờ hững của Tưởng Nguyễn đối với Tưởng gia bà thấy rõ, tình cảm hề sâu đậm, nay nàng lạnh lùng ngoài quan sát cũng là lẽ đương nhiên.
“Tả Giang , ai gia cũng hạng tử tế gì, phá vỡ luân thường đạo lý. Ngày vạn dân đều theo, thiên hạ chẳng sẽ đại loạn ?” Có thể thấy, sự việc trong mắt Ý Đức Thái hậu vô cùng nghiêm trọng. Dù những năm gần đây Thái hậu Ý Đức buông tay can dự triều chính, nhưng ánh mắt tinh tường rèn luyện từ bao năm qua vẫn còn. Tả Giang mạo phạm đến điểm mấu chốt của bà. Đối với đại sự thiên hạ, Tưởng Nguyễn đưa bất kỳ bình luận nào mặt Thái hậu Ý Đức. Thái hậu Ý Đức một hồi, dường như mệt mỏi, liền nghỉ ngơi .
Tưởng Nguyễn theo Dương cô cô ngoài, nàng khẽ hỏi: “Cô cô , tâm tình Hoàng tổ mẫu vì vẻ ưu phiền đến ?”
Ý Đức Thái hậu trông vô cùng suy sụp, vẻ già nua tiều tụy hiếm thấy đó khiến Tưởng Nguyễn kinh ngạc. Nàng cho rằng Thái hậu đang thương xót cái c.h.ế.t của Tuyên Du. Trên thực tế, Ý Đức Thái hậu vốn là hành sự quyết đoán, từ lâu cực kỳ chán ghét Tuyên Du. Việc sớm để Tuyên Du rời cung lập phủ chính là ý chỉ của chính bà.
Dương cô cô : “Quận chúa, lẽ Thái hậu nương nương gần đây chút mệt mỏi, trông vẻ suy nhược đôi chút. Qua vài ngày sẽ hơn thôi.”
Hồi đáp một cách tùy tiện, Tưởng Nguyễn liền mỉm . “Phải chăng? Thế thì xin phiền Dương cô cô chăm sóc Hoàng tổ mẫu.”
“Nô tỳ nào dám, Quận chúa nên lời như .” Dương cô cô hầu hạ bên cạnh Ý Đức Thái hậu từ lâu, cũng vô cùng quý mến Tưởng Nguyễn. Chưa kể đến việc Tưởng Nguyễn từng xả cứu Thái hậu , chỉ riêng việc chung sống lâu ngày, bà hiểu rõ điều gì nên hỏi và điều gì nên hỏi. Ở chốn thâm cung , thông minh trầm tĩnh như nàng là kiểu dễ sinh tồn nhất. Ánh mắt Dương cô cô Tưởng Nguyễn bỗng lộ rõ thêm vài phần tán thưởng.
Tưởng Nguyễn rủ mắt, quả nhiên Ý Đức Thái hậu vẫn ẩn giấu điều gì đó. Mối mật giữa nàng và Thái hậu hiện tại vẫn đủ để chia sẻ những bí mật thầm kín. Tuy nhiên, kiếp , nàng cũng chẳng hề hứng thú với bí mật của khác. Nếu Ý Đức Thái hậu , nàng cũng sẽ hỏi han quá nhiều. Mục đích đến đây hôm nay, là để một việc quan trọng hơn cả.
“Dương cô cô, mấy ngày nay trong phủ xảy nhiều biến cố, trong lòng cảm thấy bất an. Nghe Phật đường trong cung thể giúp thanh tâm tĩnh khí, đến đó giảng kinh một thời gian.”
Vài năm , từ khi Quốc sư tiến cung, Hoàng đế liền cho xây một tòa Phật đường ngay trong cung để tiện bề chiêm bái. Thường ngày, nữ quyến trong cung nếu lòng thành hướng Phật cũng lui tới giảng kinh. Hoàng đế thấy cũng ý, vui lòng với nơi cho xây dựng .
Dương cô cô cũng rõ chuyện xảy trong ngày đại hôn của Tưởng Lệ, trong lòng khỏi thổn thức. Hoằng An Quận chúa tiến thoái hợp thức, thông minh trầm , chỉ tiếc sinh nhầm Tưởng gia. Rõ ràng là tỷ cùng một phủ, cớ lớn lên khác biệt nhiều đến thế. Nghĩ , bà liền : “Quận chúa đang đến Tiểu Phật Đường ư? Nơi đó ở tận cuối Nam Uyển, nô tỳ sẽ đưa Quận chúa qua đó.”
Tưởng Nguyễn mỉm : “Đa tạ cô cô.”