Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 177

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:08:17
Lượt xem: 5

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Mọi còn kịp thấy rõ động tác của Tưởng Nguyễn, chỉ thấy thây tên thị vệ cứng đờ ngã xuống. Toàn hề một miệng vết thương nào, nhưng khóe môi chầm chậm rỉ một vệt m.á.u đen.

 

Những tên thị vệ khác thấy cảnh đó, đều kinh hãi tột độ, cảnh giác về phía Tưởng Nguyễn. Nha tay độc ác đành, ngay cả vị Quận chúa tay tấc sắt chẳng lẽ cũng tuyệt học gì ?

 

Tưởng Nguyễn định thể, chậm rãi xoay chiếc vòng tay Huyết Nguyệt cổ tay. Bên trong chiếc vòng ẩn chứa chín cây ngân châm, mỗi cây đều tẩm kịch độc. Thứ chế tác tinh xảo, vô cùng nhẹ nhàng linh hoạt, một khi phóng thì chắc chắn còn đường cứu chữa, nhưng cũng một khuyết điểm chí mạng, đó là phóng độc châm ở cự ly gần.

 

Vừa trong tình thế cấp bách, chiêu thức khiến nhớ một chuyện cũ. Ở kiếp , con đường quan lộ của Tả Lang Trung Tả Giang trong triều thuận lợi, thường Hoàng đế vài việc “ ”. Trong kiếp , gả cho Tả Giang cũng Tưởng Đan Tưởng Lệ, mà là một vị biểu của Trần Quý phi.

 

Tựa hồ một mối liên kết xâu chuỗi bộ sự tình ngày hôm nay , nếu , sự việc cũng trở nên minh bạch. Tuyên Du dĩ nhiên quyền lực lớn đến mức thể sai khiến bộ Lang Trung phủ, nhưng nếu đổi thành Trần Quý phi đang vô cùng đắc sủng thì ? Kiếp , Tuyên Ly từng Tả Giang cực kỳ khéo ăn khéo , nếu Tả Giang quy phục trướng Tuyên Ly, việc y hành sự Trần Quý phi là điều hợp lý.

 

Phạm Khắc Hiếu

Nói đến cùng, Tuyên Du cùng Tưởng Lệ chỉ là quân cờ Trần Quý phi lợi dụng mà thôi. Quý phi thù hận sâu đậm đến thế nào với nàng? Cho dù tay, cũng cần chọn lúc , còn dùng thủ đoạn độc địa như thế. Nhìn qua chỉ khiến nàng bại danh liệt, mà dường như đẩy nàng chỗ chết. Chiêu thức , ngược càng giống tác phong của Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên.

 

Trần Quý phi khác biệt với Hạ Nghiên, một khi tay, ắt hẳn chuẩn hậu chiêu liên tiếp. Hôm nay nàng thể dễ dàng thoát . Trần Quý phi tiếc sử dụng bộ nhân lực của Lang Trung phủ để giăng bẫy, quả thực khiến Tưởng Nguyễn lau mắt mà .

 

Tình thế càng lúc càng nguy nan, thế nhưng vẻ mặt Tưởng Nguyễn vẫn thản nhiên tự tại, nàng thẳng giữa khoảnh đất trống trong hoa viên Lang Trung phủ, nụ kiều diễm nhưng sắc lạnh đến lạ thường.

 

Bất tri bất giác, vệ binh ngày càng dày đặc, chia hai nhóm. Một nhóm bao vây Thiên Trúc. Dù thủ Thiên Trúc xuất sắc đến mấy, cũng khó lòng địch cả trăm , huống hồ những vệ binh do Trần Quý phi phái tới, là những kẻ vô dụng. Nhóm còn chậm rãi tiến tới bao vây Tưởng Nguyễn ở giữa. Nhìn thấy nàng đột nhiên bật , trong lòng đám vệ binh khỏi dấy lên nghi hoặc, đồng thời dám manh động. Cái c.h.ế.t của tên đồng bọn khiến chúng dám khinh thường vị Quận chúa , e ngại nàng còn tàng trữ ám khí gì khác.

 

Nàng thản nhiên cất lời: “Chủ nhân các ngươi chuyện hôm nay, từng nghĩ tới hậu quả ?”

 

Đám vệ binh xong, ánh mắt nhất thời thoáng qua vẻ kinh ngạc. Sự việc liên quan đến Trần Quý phi, lẽ một ai . Nếu chuyện vỡ lở, Tưởng Nguyễn lẽ chỉ nên quy trách nhiệm lên đầu Tuyên Du. Hoằng An Quận chúa mở miệng nhắm thẳng Quý phi, thậm chí còn hề hoài nghi Lang Trung phủ, khiến bọn chúng kinh hoàng?

 

Nếu Trần Quý phi hạ lệnh đưa Tưởng Nguyễn lên giường Tuyên Ly, đám vệ binh e rằng g.i.ế.c nàng diệt khẩu ngay tại chỗ. Trần Quý phi từ đầu đến cuối đều ở trong cung, hề lộ diện dính líu đến chuyện , mà Tưởng Nguyễn thể thấu! Không, ánh mắt nàng, dường như là chắc chắn.

 

Việc nên chậm trễ, mấy tên vệ binh cùng siết chặt vòng vây. Nhanh hơn cả động tác của bọn chúng chính là luồng lam quang u ám lóe lên từ chiếc vòng tay. Chỉ vài tiếng 'vút vút' xé gió, vài tên vệ binh trúng ám khí, thoáng chốc ngã gục ngay mặt Tưởng Nguyễn. Song, nàng cần hành động nhanh hơn nữa. Thể lực bắt đầu suy yếu vì tác dụng của t.h.u.ố.c kích tình. Một tên vệ binh lách phía , thoáng chốc túm chặt, xiết hai tay nàng phía lưng. Tuy bọn chúng rõ Tưởng Nguyễn dùng ám khí gì, nhưng lúc thấy thể nàng dần mất sức, cuối cùng cũng yên tâm phần nào. Thiên Trúc thấy Tưởng Nguyễn rơi tay kẻ địch, lòng nóng như lửa đốt. Nàng tay từng chiêu vô cùng tàn độc, nhưng chính vì thế mà để lộ sơ hở, cho kẻ địch cơ hội xông lên c.h.é.m nàng thêm vài nhát.

 

Thiên Trúc huấn luyện để g.i.ế.c , nhưng ám sát đa phần là độc chiến một chọi một. Đối phó với nhiều vệ binh như , nàng chỉ thể gắng gượng chống đỡ. Lúc Thiên Trúc thấy kinh hồn bạt vía, chẳng lẽ cần một lực lượng lớn như thế chỉ để đối phó một Tưởng Nguyễn? Hoặc cũng thể, chủ nhân của đối phương hận Tưởng Nguyễn đến tận xương tủy, nên mới quyết định tay chừa chút sơ hở nào.

 

Một tên vệ binh thừa dịp Thiên Trúc phân tâm, đ.â.m thẳng một đao bên hông nàng. Thiên Trúc lảo đảo, đầu còn thấy bóng dáng Tưởng Nguyễn.

 

Nói về Tưởng Nguyễn, khi vệ binh bắt , bàn tay thô ráp của che kín hai mắt nàng. Nàng nghiến răng c.ắ.n mạnh đầu lưỡi, thể nóng đến dị thường, tựa hồ một ngọn lửa địa ngục đang từ sâu trong tim cháy bùng lên, khiến cả nàng run rẩy ngừng. Thân thể càng nóng bỏng, thì lòng nàng càng thêm lạnh lẽo.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-177.html.]

 

Cũng trôi qua bao lâu, chỉ cảm thấy kẻ đang vác nàng dừng bước. Đôi tay che mắt cũng buông xuống, mắt là một căn mật thất xa hoa lộng lẫy. Trong phòng đốt một loại hương thơm mờ ám đến dị thường. Mùi hương Tưởng Nguyễn chẳng hề xa lạ, kiếp trong cung, nhiều phi tần vì giữ chân Hoàng đế, kéo dài thời gian ân sủng, thường sẽ đốt loại hương —Thôi Tình Hương.

 

Tưởng Nguyễn vốn dĩ trúng loại mị d.ư.ợ.c d.ư.ợ.c tính cực mạnh, nay ngửi Thôi Tình Hương, từ đầu ngón chân đến từng chân tơ kẽ tóc đều như lửa thiêu đốt. Chỉ là nàng xưa nay giỏi kìm nén, gương mặt chỉ ửng hồng đôi má. Nếu rõ d.ư.ợ.c tính đang khống chế cơ thể, e rằng ngoài cũng tin nàng là đang trúng mị dược.

 

"Hoằng An Quận chúa." Một thanh âm chướng tai, tựa hồ bầy giòi bọ ghê tởm đang bò dọc xương cốt, vang lên. Tên thị vệ lập tức khom lưng lui . Tưởng Nguyễn vô lực, ngã nhào xuống đất, ánh mắt lạnh lẽo như băng giá thẳng nam nhân đang dâm đãng .

 

Ánh mắt Tuyên Du tham lam dán chặt lên Tưởng Nguyễn. Kể từ gặp mặt trong cung, ngày đêm mộng tưởng đặt Hoằng An Quận chúa . Sau khi chiêm ngưỡng tuyệt sắc giai nhân , những cơ trong viện, chỉ thấy tất cả đều là dong chi tục phấn. Liền mấy ngày qua Tuyên Du ăn ngon ngủ yên, ngờ Tả Giang vẻ ngoài đạo mạo là kẻ thức thời, và cô vợ Tưởng Lệ mà cưới về, dâng cho cơ hội trời cho như thế .

 

Tất nhiên Tuyên Du chẳng hề , đám thị vệ mà lầm tưởng là của Tả Giang , kỳ thực . Hắn quá tự phụ về bản lĩnh của . Chẳng qua lúc Tưởng Nguyễn dù mọc cánh cũng khó thoát, nghĩ đến tối nay chắc chắn sẽ là một đêm xuân sắc khó quên, Tuyên Du trong lòng liền trào dâng sự kích động khôn cùng.

 

Hắn từng bước tiến đến gần Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn lập tức rút con d.a.o găm buộc ở mạn sườn. Thanh d.a.o găm do Tiêu Thiều tặng từng rời khỏi nàng nửa khắc. Lúc đầu óc nàng càng lúc càng choáng váng, nhưng trong lòng càng hiểu rõ: nếu tiếp tục chờ đợi cứu viện, e rằng nàng gặp chuyện chẳng lành tiên, đặc biệt là khi tầm mắt nàng bắt đầu mơ hồ, Tuyên Du cũng chỉ còn là bóng dáng chập chờn.

 

Tuyên Du thấy Tưởng Nguyễn rút d.a.o găm, thoạt tiên ngẩn , cợt : "Hoằng An Quận chúa, cần gì vẽ rắn thêm chân? Lúc nàng gì còn chút sức lực nào. Nếu đối phó với bổn điện hạ, chúng hãy lên giường. Bổn điện sẽ mặc nàng xử lý." Hắn ha hả, ánh mắt càng thêm dâm tà. "Cẩn thận đừng tự thương. Bây giờ nàng hãy tiết kiệm chút sức lực, chờ lát nữa chúng còn chuyện , vô cùng hao tổn tinh lực đây."

 

"Cút." Tưởng Nguyễn lạnh lùng thốt lên.

 

"Quận chúa hà cớ tuyệt tình như ." Tuyên Du mỉm tiến đến gần nàng. "Bổn điện là thật lòng tâm tư ái mộ Quận chúa. Qua đêm hôm nay, bổn điện tất nhiên sẽ thỉnh cầu Phụ hoàng ban hôn. Ta và nàng vốn chẳng ruột thịt, Đại Cẩm triều cũng từng tiền lệ. Nàng chính là Hoàng tử phi của bổn điện, chẳng ?" Hắn bước càng lúc càng gần, miệng lẩm bẩm: "Bổn điện nhất định sẽ hầu hạ Quận chúa thật chu đáo."

 

Tưởng Nguyễn lạnh một tiếng, ánh mắt chợt trở nên âm u thâm độc. Dao găm trong tay nàng liền chút do dự đ.â.m thẳng cánh tay trái. Nàng tay vô cùng tàn nhẫn, dáng vẻ thà c.h.ế.t chịu nhục đó khiến ngay cả Tuyên Du cũng kinh ngạc. Y phục màu trắng nhạt trong nháy mắt m.á.u tươi thấm ướt một mảng lớn, màu đỏ rực rỡ khiến kinh hãi.

 

Nhìn thấy vệt m.á.u lớn, Tuyên Du thoạt đầu khẽ giật , ngay đó nổi trận lôi đình, quát: "Tiện nhân! Rượu mời uống uống rượu phạt!" Hắn sải bước lớn về phía Tưởng Nguyễn. Trong mắt , nữ nhân thật sự bất tri hảo . Hắn để mắt tới Tưởng Nguyễn là phúc phận của nàng, mà nàng khiến mất hứng như thế. Hôm nay tra tấn đến mức Tưởng Nguyễn quỳ xuống đất xin tha, liền còn là Tuyên Du!

 

Dao găm của Tiêu Thiều sắc bén đến mức c.h.é.m sắt như bùn, quả là một bảo khí. Thực tế Tưởng Nguyễn đ.â.m sâu, nhưng đủ đau đớn. Cơn đau khiến đầu óc nàng tỉnh táo hơn nhiều, lúc về phía Tuyên Du nữa, còn sự mơ hồ như lúc nãy.

 

Tuyên Du tiến đến mặt Tưởng Nguyễn, dùng một tay định nhấc bổng nàng lên khỏi mặt đất. Tưởng Nguyễn đột nhiên vươn tay, một ngón tay ấn lên chiếc Vòng tay huyết nguyệt cổ tay .

 

"Tam điện hạ, nếu ngươi còn tiến thêm một bước nữa, đừng trách bản Quận chúa nể mặt, khiến ngươi tổn thương tính mạng. Ngươi cũng chỉ thể xuống Diêm phủ mà thôi." Nàng .

 

Những lời thành công ngăn cản động tác tiếp theo của Tuyên Du. Hắn nghi hoặc liếc Tưởng Nguyễn, lớn, trong mắt sự tức giận bốc lên ngùn ngụt. "Quận chúa, bổn điện khuyên nàng đừng giở trò quỷ quái gì nữa. Người của ở ngay bên ngoài, chẳng lẽ nàng còn thông thiên pháp thuật ?"

 

Tưởng Nguyễn lạnh lùng chằm chằm, giơ vòng tay cổ tay lên, khóe môi nàng nở một nụ tàn khốc, giọng lạnh lùng đến thấu xương: "Tam điện hạ đây là gì ?"

 

Loading...