Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 160

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:07:14
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

“Còn ngây đó gì! Mau chóng mời thầy thuốc!” Tưởng Quyền vội vàng bước tới, thấy m.á.u tươi Hạ Nghiên loang lổ khắp nơi, nhất thời màng tới thể diện phép tắc, giơ tay lên tát Tưởng Nguyễn một bạt tai thật mạnh.

 

“CHÁT!!”

 

Âm thanh chấn động tâm can tất cả mặt. Tưởng Quyền tay quá mức nặng nề, khiến năm dấu ngón tay hằn rõ khuôn mặt trắng nõn của Tưởng Nguyễn, sưng đỏ lên chỉ trong nháy mắt, khóe môi nàng rỉ một giọt m.á.u đỏ tươi.

 

Tưởng Quyền cũng thoáng rùng . Ông tay trong cơn thịnh nộ, ngờ Tưởng Nguyễn im tại chỗ, cứ thế cam chịu cái tát . Trong mắt Hạ Kiều Kiều hiện lên sự hả hê, còn Tuyên Ly tin vội vã chạy đến, chỉ kịp , nhíu chặt đôi mày.

 

Tưởng Nguyễn lấy chiếc khăn lụa , chậm rãi chấm vết m.á.u nơi khóe môi, sắc mặt thản nhiên cất lời: ‘‘Phụ nguôi cơn thịnh nộ ?”

 

Việc động thủ ngay mặt hoàng thất dù thế nào cũng là hành vi bất kính, Tưởng Quyền nhất thời nghẹn họng. Nhìn Hạ Nghiên đang hấp hối nền đất, ông càng thêm căm giận, chỉ thẳng mặt Tưởng Nguyễn mà mắng: “Nghiệt nữ! Không ngờ tâm địa ngươi độc ác đến nhường . Giữa ban ngày ban mặt, ngươi dám mưu hại kế mẫu! Quả là táng tận lương tâm, mất hết nhân tính!”

 

Hạ Thành bước theo Tuyên Ly, thấy cảnh tượng mắt dĩ nhiên là vui vẻ hả hê, trong lòng lão vốn căm hận Tưởng Nguyễn vì chuyện tính kế đứa cháu đích tôn Hạ Tuấn của Hạ gia. Hôm nay thấy Tưởng Nguyễn gặp họa, lão càng mừng rỡ khôn xiết, thậm chí chẳng mảy may để tâm đến an nguy của chính con gái . Tuy nhiên, vì việc xảy ngay mặt Tuyên Ly, lão tất nhiên vài lời khách sáo, liền giả vờ khuyên can: "Thông gia, Nguyễn nha đầu hẳn cố ý , lẽ là do trong đó xảy hiểu lầm gì chăng?"

 

"Chính xác là như ." Tưởng Nguyễn khẽ cất lời. "Phụ cớ hỏi mẫu xem, rốt cuộc trong chuyện ẩn tình chi chăng? Làm rõ ràng đây là do cố ý đẩy mẫu ngã xuống? Chẳng qua, nếu phụ vẫn nguôi cơn giận, vẫn vô cùng tình nguyện để giáng thêm vài cái tát nữa."

 

Phạm Khắc Hiếu

Giọng của nàng hề mang theo hỉ nộ, trong đôi mắt sáng tuyệt trần chẳng hề lấy một tia cảm xúc dư thừa, dường như cái tát chịu chỉ là hư ảo. Hạ Kiều Kiều vốn định chứng kiến bộ dạng chật vật nhếch nhác của Tưởng Nguyễn, ngờ đến lúc , nàng vẫn giữ vẻ bình tĩnh thong dong như , trong lòng khỏi thầm nghiến răng ken két. Tuyên Ly chăm chú dò xét Tưởng Nguyễn. Một nữ tử như , hỉ nộ lộ, quả thực phần quá đỗi khác biệt.

 

Tưởng Nguyễn dứt lời, hành động của Tưởng Quyền liền chẳng khác nào vô cớ động binh, càng khiến những kẻ trướng Tuyên Ly ngầm đ.á.n.h giá: vị đích nữ Tưởng gia , dù cũng là Hoằng An Quận chúa do Thái Hậu đích sắc phong, cớ địa vị trong phủ hèn kém đến ? Nghe ý tứ của Tưởng Nguyễn, chăng nàng thường ngày đều là nơi Tưởng Quyền trút giận? Chẳng Tưởng Quyền đang công khai vả mặt mũi hoàng gia ?

 

Tưởng Quyền giận đến tím mặt, vốn còn định giáng thêm một cái tát nữa, nhưng mặt đông đảo quan khách, tiện tay, chỉ đành quát lớn: "Còn dám ăn càn rỡ!"

 

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm : "Phụ hỏi mẫu xem? Chẳng khổ chủ đang ở ngay mặt đây ?"

 

Những nha , bà tử tiếng chạy tới, đang khiêng Hạ Nghiên , liền dừng bước. Trong lòng Hạ Nghiên thầm oán hận, lời của Tưởng Nguyễn quả thực quá khéo léo. Hạ Nghiên ngày thường bề ngoài luôn tỏ vẻ hòa nhã rộng lượng, dĩ nhiên chỉ thể Tưởng Nguyễn cố ý. nếu , chẳng là dâng sẵn bậc thang để Tưởng Nguyễn bước xuống ? Nghĩ đến đây, Hạ Nghiên đau đớn rên rỉ hai tiếng: "Ôi... Đau quá." Thấy thế, đám nha bà tử dám chần chừ thêm nữa, vội vàng khiêng Hạ Nghiên về phòng.

 

Tưởng Quyền thấy cảnh , cũng chẳng còn tâm trí lo chuyện khác, vội vã theo . Người Hạ gia dĩ nhiên ước gì xem kịch , Tuyên Ly cũng nán . Khi tề tựu đông đủ, Tưởng Nguyễn tất nhiên cũng đây. Lúc Thiên Trúc ngang qua, nàng chút lo âu thoáng vết thương mặt Tưởng Nguyễn. Tưởng Nguyễn chỉ nàng, khẽ lắc đầu, Thiên Trúc liền cúi đầu, như gì.

 

Khi đổ dồn tới phòng Hạ Nghiên, vị bà đỡ mời đến đang ở bên trong, thỉnh thoảng vọng tiếng thét chói tai của Hạ Nghiên, khiến ai nấy đều kinh hồn bạt vía. Nhị di nương tin, liền dẫn theo Tưởng Lệ tới để xem khác gặp nạn, Tưởng Tố Tố và Hồng Anh cũng vội vã chạy đến. Riêng Tưởng Đan, nàng đóng cửa bế trong viện, từng bước chân ngoài.

 

Hồng Anh thấy vết thương gương mặt Tưởng Nguyễn, hạ nhân kể Tưởng Quyền tay đ.á.n.h nàng, cũng ngờ vết thương nặng đến thế, khỏi kinh hãi. Nhìn dáng vẻ nóng nảy lo lắng của Tưởng Quyền, nàng vội vàng tiến tới dịu dàng an ủi. Dưới lời dỗ dành của Hồng Anh, sắc mặt Tưởng Quyền mới dịu đôi chút, song ánh mắt hướng trong phòng vẫn tràn đầy nỗi lo lắng khôn nguôi. Dù đây cũng là nữ nhân mà ông thật lòng yêu thương, cho nên sự đau lòng và sốt ruột tuyệt đối giả dối.

 

Tưởng Tố Tố dĩ nhiên cũng giận dữ vô cùng. Mấy ngày nay, tuy rằng tính khí nàng thu liễm hơn nhiều, thấy Tưởng Nguyễn cũng trực tiếp giáng tát như Tưởng Quyền, nhưng trong ánh mắt nàng chất chứa sự ác độc và oán hận tột cùng. Tưởng Lệ và Nhị di nương là cặp con vui mừng nhất lúc , Tưởng Lệ liền hướng về phía Tưởng Nguyễn : "Đại tỷ, tỷ thể nhẫn tâm xô ngã mẫu như ? Nếu mất , mẫu sẽ đau lòng đến mức nào chứ."

 

Tưởng Quyền thấy lời , sự phẫn nộ với Tưởng Nguyễn dâng lên thêm mấy phần. lúc , cửa phòng chợt mở toang, vị bà đỡ với vẻ mặt mệt mỏi bước . Lâm Lang cùng Phỉ Thúy thấy Tưởng Quyền, chẳng chẳng rằng liền lập tức song song quỳ rạp xuống, nức nở thưa: "Lão gia, phu nhân... sinh non ạ."

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-160.html.]

Tưởng Quyền như sét đ.á.n.h ngang tai, lảo đảo lùi hai bước, kinh hoàng thốt lên: "Cái gì?" Vị bà đỡ cũng áy náy lắc đầu: "Đại nhân, lão thực sự bất lực . Đó là một tiểu thiếu gia..."

 

Tưởng Quyền phắt , căm phẫn chằm chằm Tưởng Nguyễn, đột nhiên giơ tay lên, giáng thêm một cái tát thật mạnh nữa, trong miệng gầm lên: "Đồ phản nghịch nhà ngươi, dám sát hại ruột thịt trong nhà!"

 

"CHÁT~!!" một tiếng vang dội. Lần cái tát giáng xuống mặt Tưởng Nguyễn. Thiên Trúc thể nhịn nữa, cuối cùng đành lấy chắn Tưởng Nguyễn, gánh trọn cái tát oan nghiệt nàng.

 

Tưởng Quyền giận đến mất hết lý trí, quát lớn: "Ngươi là thứ gì! Người , lôi tên tiện nô xuống, đ.á.n.h c.h.ế.t cho !"

 

“Đủ đấy.” Tưởng Nguyễn lạnh lùng cất lời. “Phụ , chuyện còn rõ ràng, liền xem mạng như cỏ rác ngay mặt Bát điện hạ ?”

 

Nàng nhắc đến Tuyên Ly ngay lúc , Bát hoàng tử tất nhiên sẽ khoanh tay , mà thứ Tuyên Ly coi trọng nhất chính là thanh danh. Trước mắt, chỉ thể một việc, lên tiếng. “Không sai, Tưởng đại nhân vẫn là nên tra rõ chuyện hãy quyết định thì hơn.”

 

“Đại tỷ còn gì nữa đây?” Tưởng Tố Tố trừng to mắt, hôm nay ả càng thêm xinh hơn so với lúc , cũng thông minh hơn nhiều, hề chỉ sử dụng sắc của . Hốc mắt ả đỏ bừng, dường như đang cố kìm nén nước mắt, mà giọng cuối cùng cũng nghẹn ngào, . “Đại tỷ chẳng lẽ , mẫu tự tay g.i.ế.c c.h.ế.t cốt nhục trong bụng của ?”

 

Mỹ nhân điềm đạm đáng yêu, Tuyên Ly ôn nhu khuyên nhủ. “Tưởng Nhị tiểu thư cũng đừng quá thương tâm.”

 

Tưởng Nguyễn hỏi . “Chuyện gì mà chứ?”

 

“Lão gia. . .” Hạ Nghiên nha đỡ chậm rãi , cả lung lay sắp đổ, sắc mặt trắng bệch như tờ giấy. Vừa mới một bộ y phục sạch sẽ màu trắng, càng khiến cho cả hiện vẻ tiều tụy vô cùng. Nàng thấy Tưởng Quyền, chậm rãi quỳ xuống.

 

“Nghiên, nàng cái gì !” Tưởng Quyền bước nhanh về phía , đỡ bà dậy tựa trong lòng .

 

Hạ Nghiên Tưởng Nguyễn, đau thương bật nức nở. “Lão gia, kể từ khi gả phủ, khi tỷ tỷ qua đời, tự thấy bản ‘khai hoa tán diệp’ vì cái nhà , từng chuyện gì thất đức. Sau khi Nguyễn nương trở về, cũng là thành tâm đối đãi, lúc nào cũng sợ hãi chỗ nào chu . Thiếp tự kế khó , từ đến nay luôn cẩn thận hành động, ngờ. . .”

 

lau nước mắt , giọng căm hận . “Nếu là chuyện khác thể nhịn, nhưng từ xưa đến nay đứa bé luôn là điểm chí mạng của . Nguyễn Nương phạm sai lầm, thể tha thứ, nhưng đứa bé trong bụng thể tha thứ. Vốn là chuyện trong nhà thể truyền ngoài, nhưng Nguyễn nương còn bôi nhọ , thật sự thể chịu nổi nữa. Nếu như hôm nay điện hạ ở đây, cầu điện hạ và lão gia chủ cho , đứa trẻ c.h.ế.t oan của đòi công đạo!” Nàng gào lên. “Lão gia, đó là con trai của chúng !”

 

Hạ Thành cũng tràn đầy tức giận. “Ông thông gia, con gái đang lành gả phủ của các ngươi, nghĩ ngày hôm nay. Nếu như , nếu như hôm nay ngươi thể đòi công đạo rõ ràng, liền đón Nghiên Nhi về, Hạ Hầu phủ cũng nuôi nổi Nghiên Nhi!”

 

, em chồng là bao chứ.” Thân Nhu cũng châm ngòi thổi gió. “Ông trời thương xót, ngay cả đứa bé cũng mất . Trở về nương chuyện , sẽ thương tâm bao nhiêu. Lão gia nhà chúng còn , qua vài ngày nữa là cữu cữu , ai ngờ, haizz.”

 

Hạ Kiều Kiều cũng là sợ thiên hạ đủ loạn, . “Không nghĩ tới Tưởng đại tiểu thư là một như , quy củ của Tưởng phủ đều mất hết . Người trong Hạ phủ đều , nữ tử tất cả đều hiếu kính với mẫu . Chuyện mưu hại cả như , cho dù là cả Đại Cẩm triều tìm cũng cái thứ hai .”

 

Tưởng Quyền thấy Hạ Nghiên như thế vốn là vô cùng đau lòng, đợi đến lúc những lời lên án công khai càng thêm nhức đầu, chỉ hận thể bóp c.h.ế.t Tưởng Nguyễn ngay lúc Triệu Mi sinh nàng . Lúc mới gây tai họa như thế cho Tưởng gia. Vừa nghĩ tới đứa bé trai thể đời , Tưởng Quyền càng thêm đau lòng thôi.

 

Tưởng Tố Tố cúi đầu sụt sùi . Tưởng Lệ còn chuyện, nhưng Nhị di nương kéo một cái, cũng im lặng.

 

Hồng Anh vốn tưởng rằng Hạ Nghiên dùng lụa vải sẽ sinh non. Giờ tin Hạ Nghiên sinh non, ngoài mừng rỡ còn sự hồ nghi, hiểu ngọn nguồn xảy chuyện.

 

Tuyên Ly về phía Tưởng Nguyễn, Tưởng Nguyễn thản nhiên . “Nếu như mẫu luôn miệng đòi công đạo. Được! Vậy bản Quận chúa liền đòi một công đạo cho mẫu .”

Loading...