Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 151
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:07:05
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Kính mời Quý độc giả tiếp tục lật trang để thưởng thức trọn vẹn chương truyện!
Khoảng thời gian của ngày xuân trôi qua tựa chớp mắt, đảo mắt cảm nhận cái nóng bức của ngày hè. Lộ Châu ở bên ngoài mua về từng khối băng lớn đặt trong phòng. Thái hậu ban thưởng ít ngân lượng, tuy băng là vật quý, nhưng Tưởng Nguyễn quả thực thiếu thốn gì.
Liên Kiều bưng lên một bát chè hạt sen ướp lạnh. Tưởng Nguyễn nếm thử một muỗng, vị ngọt thanh miệng, đá lạnh tan chảy khiến vô cùng thư thái, quả thật là thức ngon thích hợp với mùa hè oi bức. Góc phía Tây của viện trồng một ít trúc, dẫu chẳng nhiều, nhưng mảng xanh biếc quả thực mỹ lệ. Nhờ , dẫu bên ngoài trời nắng chang chang, bên trong Nguyễn Cư vẫn luôn mát lạnh thoải mái.
Lộ Châu ưa thích sự mát mẻ, bèn mang bộ đồ thêu thùa trong phòng việc, Tưởng Nguyễn cũng chẳng hề ngăn cản. Thiên Trúc thì tựa như một bức bình phong, chỉ im lặng một bên Lộ Châu thêu khăn. Kỳ thực, tay nghề thêu thùa của Thiên Trúc vốn tầm thường, nếu đem ngoài xưng là thủ pháp của tú nương lừng danh kinh thành, e là cũng ai dám nghi ngờ. Song, nếu cứ tiếp tục phô bày, tất sẽ gây sự hoài nghi đáng . Tuy Tưởng Nguyễn thường mặc y phục màu sắc tươi tắn, nhưng thực chất quá chú trọng những thứ , vì dứt khoát để Thiên Trúc thêm. Chỉ cần nàng lo việc chú ý ngóng tin tức bên ngoài là đủ.
Phòng ốc mát mẻ, nhưng ánh dương ngoài cửa sổ càng lúc càng gay gắt. Thoáng cái qua giờ ngọ, dùng xong bữa trưa và một chén chè giải nhiệt, Tưởng Nguyễn cũng thấy buồn ngủ. Nàng đang định dậy lên giường nghỉ một chốc, thì bên ngoài viện đến bẩm báo.
Người đến là Đỗ Quyên, nha cận bên cạnh Tưởng lão phu nhân. Thiên Trúc liền hỏi: "Sao ngươi đến đây?"
Đỗ Quyên đáp: "Bằng hữu cũ của Lão phu nhân đến thăm, tặng hai xấp tơ lụa quý. Người sai nô tỳ mang đến dâng cho Đại tiểu thư một xấp."
Tưởng Nguyễn hỏi: "Tam và Tứ phân cho ?"
Đỗ Quyên Tưởng Nguyễn, trong lòng cảm thán. Giờ đây, ở Tưởng phủ, còn ai dám khinh thường vị Đại tiểu thư nữa? Thuở , khi cố phu nhân còn tại thế, chịu sự ghẻ lạnh của Lão gia, địa vị của cố phu nhân cùng Đại thiếu gia và Đại tiểu thư trong phủ thấp kém đến mức ngay cả một nô tỳ cũng thể chà đạp. Vốn tưởng rằng cả đời họ sẽ thể ngẩng mặt lên . Nào ngờ, chỉ trong chớp mắt, Đại thiếu gia trở thành vị tướng quân lừng lẫy của Đại Cẩm triều, còn Đại tiểu thư là Hoằng An Quận chúa đương triều. Dù danh hiệu Quận chúa , chỉ riêng việc dựa phủ Tướng quân, cũng ai dám mảy may khinh thường. Thật đúng là kỳ ngộ nhân gian!
Nàng mở lời: "Bẩm, tổng cộng chỉ hai xấp. Lão phu nhân vốn định tặng cho Phu nhân, nhưng Phu nhân lớn tuổi, nên để cho các tiểu thư đang độ tuổi xuân sắc trong phủ diện mới thêm lộng lẫy. Nếu xét theo phận và địa vị, duy chỉ Người và Nhị tiểu thư là xứng đáng nhất. Huống hồ, tuổi của Tam tiểu thư và Tứ tiểu thư quả thật vẫn còn nhỏ."
Tưởng Nguyễn thầm lạnh trong lòng. Hiện tại, Tưởng Lệ và Tưởng Đan cũng là đại cô nương đến tuổi cập kê . Tuổi tác giữa bốn tỷ họ vốn cách biệt là mấy, đây rõ ràng là Hạ Nghiên phân chia đích thứ. Sự phân biệt vốn dĩ là quy củ, nhưng khi nó thốt từ chính miệng Hạ Nghiên, mang theo một ý vị khác.
Tưởng Nguyễn lệnh Bạch Chỉ tiếp nhận xấp tơ lụa quý, với Đỗ Quyên: "Nếu như , phiền Đỗ Quyên tỷ cảm tạ Tổ mẫu ."
Đỗ Quyên vội vàng xua tay, : "Đại tiểu thư lời , nô tỳ dám nhận, e rằng sẽ tổn thọ mất." Nàng dáng vẻ ôn hòa của Tưởng Nguyễn, trong lòng càng thêm thổn thức. Mỗi ngày Tưởng Nguyễn vẫn cư xử như thường lệ, hề phô trương cái vẻ cao quý. Dù thỉnh phong Quận chúa, nàng cũng hề bắt buộc tất cả hầu hành lễ theo nghi thức của Quận chúa. Tuy , chỉ cần nàng yên ở một chỗ, ánh mắt khẽ lướt qua, lập tức khiến lòng nảy sinh cảm giác nặng trĩu. Dường như, đó là phong thái uy nghi mà chỉ bậc quý nhân tối thượng trong nội cung mới thể toát .
Nói thêm vài câu khách sáo với Tưởng Nguyễn, Đỗ Quyên mới vội vã cáo lui.
Đợi Đỗ Quyên , Tưởng Nguyễn mới lệnh cho Bạch Chỉ và Liên Kiều đem xấp tơ lụa quý mang đến mở . Loại tơ lụa nguồn gốc từ Ba Tư, vô cùng hiếm ở Đại Cẩm triều. Chỉ một xấp vải thôi, nếu giá trăm lượng vàng cũng hề quá lời.
là những sợi tơ màu sắc tươi sáng, rực rỡ hiếm thấy. Quả nhiên, Liên Kiều và Bạch Chỉ mở xấp vải, Lộ Châu kinh ngạc thốt lên, kìm sự tán thưởng.
Từng sợi tơ tấm lụa Ba Tư láng bóng tựa ngọc, hệt như những viên trân châu đang ẩn hiện, tỏa ánh sáng mờ ảo, chỉ cần cũng đủ khiến cảm thấy tâm tình thư thái, vui vẻ khôn nguôi. Nếu dùng nó để may y phục và thêu thêm một đóa hoa đó, e rằng sẽ xôn xao cả giới quý nữ kinh thành trong một thời gian dài.
Lộ Châu hưng phấn đề nghị: "Những sợi tơ tuyệt trần! Chi bằng cứ để Thiên Trúc thêu lên đóa hoa . Không, ! Hoa tuy nhưng quá tục, sẽ vô tình mất vẻ tao nhã của sợi tơ . Hay là thêu đom đóm , tay Thiên Trúc khéo léo như , nhất định sẽ thêu vô cùng tinh xảo."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-151.html.]
Thiên Trúc tiến đến xấp tơ lụa, đưa tay nhẹ nhàng lướt mặt vải. Lộ Châu thấy thế, đau lòng khẽ gọi: "Ngươi cẩn thận chút. Đừng để hỏng xấp lụa quý!"
Lời còn dứt, nàng thấy Thiên Trúc cúi thấp , nhẹ nhàng ngửi mùi hương tấm lụa.
Tưởng Nguyễn trầm ngâm quan sát. Một lát , Thiên Trúc thẳng lên, khẽ cuộn xấp lụa như cũ đặt gọn sang một bên, đôi mày thanh tú khỏi nhíu chặt .
Tưởng Nguyễn ánh mắt thâm sâu nàng, cất tiếng hỏi: "Có chỗ nào ?"
“Chất liệu lụa tơ tằm bản hề vấn đề,” Thiên Trúc đáp. “, tẩm thêm một loại hương liệu đặc biệt lên xấp vải, khi kết hợp với loại lụa Ba Tư sẽ phát huy một công dụng kinh ."
Tưởng Nguyễn nhíu mày, trầm giọng: "Công dụng gì?"
“Phụ nhân đang m.a.n.g t.h.a.i nếu ngửi mùi hương , trong vòng ba ngày sẽ chắc chắn đẻ non, thai nhi khó giữ. Cho dù là thiếu nữ còn trinh trắng, ngửi loại hương lâu ngày cũng sẽ triệt đường sinh nở, khó lòng hoài thai.” Thiên Trúc thản nhiên thuật .
“Cái gì?” Liên Kiều kinh ngạc thất thố, tức đến mức suýt nữa lao lên xé nát xấp tơ lụa. “Làm thể như ? Vì lẽ gì Lão phu nhân ban tặng loại tơ lụa ?”
Phạm Khắc Hiếu
Thiên Trúc đáp: “Hương liệu đó còn mới, e rằng tẩm ướp sấy khô suốt đêm.”
“Không Tổ mẫu, mà là Hạ Nghiên.” Tưởng Nguyễn mỉm . Mặc dù hiện giờ Hạ Nghiên đang thai, nhiều việc tiện mặt, song việc sổ sách nhà bếp vẫn trong tay nàng . Các món đồ quen của Tưởng Lão phu nhân đưa tới đều ghi sổ, tất nhiên sẽ qua tay Hạ Nghiên. Hạ Nghiên giở thủ đoạn, quả thực dễ như trở bàn tay. Ngay từ khi Đỗ Quyên xấp lụa tơ tằm chỉ tặng riêng cho nàng và Tưởng Tố Tố, nàng cảm thấy bất thường. Hạ Nghiên quả nhiên khiến nàng thất vọng.
“Bà gì? Thật sự lá gan lớn bằng trời, dám ngay trong phủ mưu hại tiểu thư!” Bạch Chỉ cũng giận dữ vô cùng, nhưng còn ngây thơ nghĩ đến việc Tưởng Quyền sẽ đòi công bằng cho nàng như năm xưa.
“Bà chỉ nhắm riêng .” Tưởng Nguyễn khẽ. “Bụng của Ngũ di nương, đến nay ba tháng.”
Bụng Hồng Anh ngày một lớn dần, Hạ Nghiên e rằng sớm yên. Hồng Anh việc cẩn thận, tiểu viện của nàng canh phòng nghiêm ngặt, ngay cả một con ruồi cũng khó lòng lọt . Huống hồ Tưởng Quyền còn đồng ý để Hồng Anh dùng phòng bếp nhỏ riêng, Hạ Nghiên tay thật sự khó như lên trời. cốt nhục trong bụng Hồng Anh từ đầu đến cuối vẫn luôn là cái gai nhức nhối trong lòng nàng , con cháu của Tưởng phủ, chỉ thể chui từ bụng của nàng mà thôi.
Có lẽ Hạ Nghiên nôn nóng đến cực độ, mới nghĩ biện pháp độc ác đến nhường . Dù Tưởng Quyền ưa Tưởng Nguyễn, nhưng trong phủ đều quan hệ giữa Hồng Anh và Tưởng Nguyễn tệ. Bọn hạ nhân đều truyền tai rằng so với kế Hạ Nghiên, Tưởng Nguyễn tất nhiên sẽ thiên vị Hồng Anh hơn, điều cũng dễ hiểu. Tuy chuyện khiến Tưởng Quyền chút vui, nhưng ông cũng ngăn cản.
Hồng Anh thường lui tới Nguyễn cư đàm đạo, tấm tơ lụa quý hiếm đẽ đến thế, nữ nhân ở độ tuổi như Tưởng Nguyễn ắt hẳn sẽ thể chờ đợi mà dùng nó may y phục mới. Nếu nàng thật sự mặc chiếc y phục may từ xấp vải tẩm độc cùng Hồng Anh trong chốc lát, Hồng Anh trở về thể sẽ lập tức sinh non. Đến lúc đó, một khi truy cứu, tra đến nguồn gốc y phục, Hạ Nghiên thể viện cớ rằng mỗi đều ban tặng tơ lụa giống , Tưởng Tố Tố cũng hề gặp chuyện gì, thì vấn đề chắc chắn ở xấp vải. Cuối cùng, chuyện sẽ biến thành Tưởng Nguyễn cố ý hạ độc nhằm hại c.h.ế.t thai nhi trong bụng di nương.
Một mũi tên trúng hai đích, loại trừ cái thai trong bụng Hồng Anh, khiến Tưởng Nguyễn mang thanh danh độc ác, nham hiểm. Dẫu nàng là Quận chúa thì , mang một tội danh như , nàng cũng khó lòng gánh vác nổi.
Ván cờ Hạ Nghiên an bài quả thực quá khéo léo, khiến khỏi kinh ngạc thán phục.
Tưởng Nguyễn mỉm . Chờ đợi lâu đến thế, cuối cùng cũng chờ lúc con rùa duỗi bốn chân mềm mại khỏi mai. Nếu nàng động thủ, thì cứ xem thử, ai mới là hạ thủ càng nhanh hơn.