Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 147

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:07:01
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tiêu Thiều trở về Đông Phong lâu, thị nữ lầu lập tức bẩm báo rằng khách đang chờ trong phòng. Khi bước lên gian mật thất trang nhã lầu hai, cửa thấy Dạ Phong đang thẳng, vẻ mặt cứng nhắc mà trừng mắt vị khách đối diện.

 

Thấy Tiêu Thiều, Dạ Phong vội vàng dậy, cúi đầu : “Chủ tử.”

 

Tiêu Thiều khẽ phất tay áo, Dạ Phong liền khom lặng lẽ lui ngoài. Tưởng Nguyễn ngẩng đầu. Tiêu Thiều xuống ghế đối diện, nàng, cất lời: “Có việc gì tìm ?”

 

“Có loại đan d.ư.ợ.c nào thể khiến dung mạo hồi phục, thuật pháp nào khiến một càng ngày càng trở nên… yêu diễm đến mức mị hoặc như yêu tinh chăng?” Tưởng Nguyễn trực tiếp thẳng vấn đề. Những điểm kỳ lạ Tưởng Tố Tố quả thực quá nhiều. Chỉ riêng dung mạo đủ khiến nghi ngờ. Trước gương mặt ả từng bụi gai quẹt qua, nhưng hôm nay còn một vết sẹo. Hơn nữa, hôm đó Tưởng Nguyễn thấy rõ ràng, mặt Tưởng Tố Tố hề thoa son trát phấn. Nếu là linh đan thần d.ư.ợ.c thì còn thể tạm lý giải. Thế nhưng, mỗi hành động cử chỉ của Tưởng Tố Tố đều toát một thứ mị lực sâu sắc, càng khiến cho nàng cảm thấy kỳ quái. Tiêu Thiều tinh thông y thuật, kiến thức uyên bác, hẳn sẽ rõ điều hơn một chút.

 

Tiêu Thiều thoáng lộ vẻ nghi hoặc Tưởng Nguyễn, trầm ngâm suy nghĩ một lát mới gật đầu: “Có.”

 

Tưởng Nguyễn khẽ giật : “Là gì?”

 

“Một loại bí pháp.” Tiêu Thiều đáp. “Nữ nhân Nam Cương tinh thông Mị thuật. Tình huống ngươi miêu tả, thể là do tu luyện loại bí pháp .”

 

Lòng Tưởng Nguyễn nặng trĩu. “Nam Cương?”

 

Tiêu Thiều thấy nàng lộ rõ tâm sự, ngẫm nghĩ một lát hỏi: “Kẻ ngươi nhắc đến đang ở bên cạnh ngươi?”

 

“Ta mạo hỏi Vương gia, tu luyện bí thuật cần những gì? Phải trả cái giá nào? Ví dụ, cần dùng đến huyết tươi ?” Tưởng Nguyễn chất vấn.

 

“Không nhất thiết là huyết tươi. Bí thuật Nam Cương phân thành vô loại, giống như Mị thuật, tùy thi triển mà cái giá trả cũng khác biệt. Thường thì, bí thuật chính là một loại d.ư.ợ.c vật hòa cơ thể. Dược tính dung hợp càng sâu, hiệu quả càng mạnh mẽ, nhưng cái giá trả cũng càng lớn. Kẻ tu luyện Mị thuật thường hành động khác biệt với thường. Một ít quả thực cần bổ sung huyết tươi hoặc các vật phẩm kỳ lạ khác, nhưng việc đó cũng thể định rõ .” Tiêu Thiều kiên nhẫn giải đáp nghi vấn của nàng.

 

Đôi mày Tưởng Nguyễn dần dần cau . Nếu đây nàng chỉ ba phần ngờ vực, thì hôm nay nghi kỵ tăng lên đến bảy phần. Hành động của Tưởng Tố Tố vô cùng dị thường, sắc mặt trắng nõn đến mức bóng loáng, quả thực giống với bí thuật mà Tiêu Thiều đề cập. chỉ đến miếu nhỏ để tĩnh dưỡng tính tình, tại thể dính líu đến Nam Cương? Càng suy ngẫm, Tưởng Nguyễn càng thấy mơ hồ.

 

Bộ dạng cau mày của Tưởng Nguyễn lọt mắt Tiêu Thiều, khiến trong lòng tự nhiên sinh vài phỏng đoán. Người Nam Cương dường như đang nuôi dưỡng một âm mưu kinh thiên động địa. Tưởng Nguyễn từ tới nay bao giờ hỏi đến chuyện vô bổ, việc nàng đột ngột hỏi han như , hẳn là bên cạnh xuất hiện kẻ đang tu luyện Mị thuật. Nếu sự thật đúng là như thế, đây sẽ là một đầu mối để bắt đầu điều tra.

 

Nghĩ đến đó, Tiêu Thiều liền : "Kẻ mà ngươi nhắc đến, gặp mặt một ."

 

Tưởng Nguyễn đang cân nhắc thế nào nhờ Tiêu Thiều lén tiến Tưởng phủ, đích xác minh xem việc liên đới đến bí thuật Nam Cương . Thình lình Tiêu Thiều mở lời, nàng kinh ngạc nhận suy nghĩ của trùng hợp với . Đương nhiên, nàng hề Tiêu Thiều vẫn còn một mối bận tâm liên quan đến Nam Cương cần giải quyết. Nàng chỉ thầm nghĩ, vị Vương gia quả thực tinh tế và quan tâm. Trong lòng dấy lên một cảm xúc khó gọi tên, là rung động, nhưng nàng càng ngày càng nhận Tiêu Thiều hề lạnh lùng vô tình như những lời đồn thổi đời.

 

Nàng mỉm đáp: “Đương nhiên là . Chẳng qua, ở nơi nào khác, mà chính là ngay tại Tưởng phủ.”

 

Tiêu Thiều ngước mắt nàng, đôi con ngươi đen nhánh sâu thẳm như bầu trời đêm tĩnh mịch, cất giọng hỏi: “Tưởng Tố Tố?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-147.html.]

 

“Làm ngươi ?” Tưởng Nguyễn kinh ngạc hỏi.

 

“Trong các nữ quyến ở Tưởng phủ, chỉ danh nhị tiểu thư dung mạo diễm lệ như tiên nhân, dĩ nhiên là nàng .” Tiêu Thiều thản nhiên .

 

Tưởng Nguyễn ngẩn , khẽ nhếch môi : ‘‘Tiêu Vương gia cũng cho rằng nhị của như tiên nhân?”

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiêu Thiều hiển nhiên ngờ Tưởng Nguyễn đột ngột hỏi câu . Hắn khẽ nhíu mày, nghiêm túc đ.á.n.h giá nàng một lượt, chậm rãi đáp: “Không bằng nàng.”

 

Lời đáp của Tiêu Thiều ngoài dự liệu. Cho dù tâm trí Tưởng Nguyễn thường nhật vẫn luôn tĩnh lặng như mặt hồ gợn sóng, nhưng khi lời thốt từ một vốn dĩ lạnh lùng vô cảm, nàng vẫn thoáng sững sờ, nhất thời nên hồi đáp . Đến khi nàng ngước , thấy Tiêu Thiều đang nàng đầy thú vị, ý trêu đùa lướt qua đáy mắt .

 

Hắn còn . Chẳng lẽ đang... đùa với ? Tưởng Nguyễn chỉ ngẩn ngơ chốc lát, đó đáp: ‘‘Thì Tiêu Vương gia cũng mỉm .”

 

Tiêu Thiều thu nụ , nhíu mày hỏi: “Đêm nào tiện để đến phủ?”

 

Tưởng Nguyễn cảm thấy đoạn đối thoại vẻ kỳ quặc, trầm ngâm trong chốc lát, quyết đoán: “Không bằng ngay đêm nay?”

 

Dạ Phong ngoài cửa phòng lén, đôi chân gần như nhũn suýt chút nữa khuỵu xuống. Vị thị nữ xinh bên cạnh cũng nhịn lén nháy mắt hiệu với . Thật ngờ vị chủ tử ngày thường luôn giữ vẻ thanh tâm quả dục, trong sạch ít ham , nay mới bắt đầu đường hoàng tiến phủ khuê nữ nhà . Vị Thiếu phu nhân tương lai cũng thật mạnh mẽ, chẳng hề thẹn thùng mà ngay lập tức quyết định luôn ngay trong đêm nay. Chẳng lẽ đêm nay hai định thành vợ thành chồng ?

 

Tiêu Thiều đáp gọn: “Được. Đêm nay giờ Tý, sẽ tới tìm nàng.”

 

Tưởng Nguyễn hỏi: “Ngươi sẽ phủ bằng cách nào?”

 

Tuy rằng Tiêu Thiều võ công cao cường, nhưng Tưởng phủ là những gia đình tầm thường khác. Hơn nữa, giữa đêm khuya cùng một nam tử trẻ tuổi trong phủ nhà , xét cho cùng cũng là việc phần . Chẳng qua, cả hai đều là kẻ tầm thường, nên dù trong lòng Tưởng Nguyễn chút khác thường, cuối cùng nàng cũng còn cổ hủ câu nệ như kiếp . Huống hồ, nàng đang nóng lòng sáng tỏ chuyện liên quan đến Tưởng Tố Tố.

 

“Nàng cần lo lắng. Tới giờ, tự nhiên sẽ cách tìm đến nàng.” Tiêu Thiều chắc chắn.

 

Tưởng Nguyễn suy nghĩ một hồi, gật đầu: “Vậy thì đa tạ Tiêu Vương gia giúp đỡ.”

 

Liên Kiều và Bạch Chỉ hầu một bên, ngoài mặt vẫn giữ sự ung dung, điềm tĩnh, nhưng lén trao đổi ánh mắt với . Tiểu thư của họ ngày càng tín nhiệm Tiêu Vương gia. Tưởng Nguyễn tính tình , là nha , họ hiểu rõ hơn ai hết. Kể từ khi tỉnh cú ngã xuống hồ ở thôn trang, tiểu thư trở nên cảnh giác cực độ, cho tới bây giờ từng dễ dàng đặt niềm tin bất cứ ai bên cạnh. Ngay cả khi nhận thích nhà ngoại tổ phụ Triệu Quang, nàng vẫn giữ một phần đề phòng. Tính tình Tiêu Vương gia tuy chút lạnh lùng, nhưng ít giúp đỡ Tưởng Nguyễn. Trong lòng hai nha thầm nhủ, nếu hai nhân duyên kết thành một đôi, so với việc tiểu thư gả cho kẻ khác thì quả là hơn nhiều.

 

Dĩ nhiên Tưởng Nguyễn hề hai nha cận đang lúc bất tri bất giác ngầm định hôn sự cho . Nàng vẫn cúi đầu nhấp . Chỉ bởi vì nghĩ đến việc sắp sửa bí mật của Tưởng Tố Tố, tâm trạng u ám mấy ngày nay bỗng nhiên biến mất, đó là sự vui vẻ, thoải mái khôn tả.

 

Loading...