Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 141
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:06:55
Lượt xem: 6
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Vào mùa Xuân, hoa Mai nở rộ khắp cành, bàn đá tán cây xanh là một chén thơm và đĩa bánh phù dung tạo hình hồ điệp tinh xảo đẽ như ngọc quý. Gió nhẹ thổi qua, những cánh hoa muôn màu lũ lượt rơi rụng, tạo thành một cơn mưa hoa rắc lên thiếu nữ tàng cây.
Trong Tông miếu hoàng gia, thiếu nữ vận một bộ y phục xanh thẫm, khẽ cúi đầu quan sát thế cờ bàn. Một tay nàng cầm cờ đen, một tay cầm cờ trắng, đang tự đối chiến. Bởi vì cúi đầu nên rõ dung mạo, chỉ thấy dáng mềm mại thướt tha trong bộ y phục đơn sơ chút họa tiết. Vòng eo mảnh khảnh, đôi chân dài miên man, đường cong thiếu nữ cũng trở nên đầy đặn, e ấp. Nhìn từ xa là cảnh ý vui khiến nao lòng.
Một thiếu nữ ăn vận như nha từ xa chạy tới, miệng nở nụ ngọt ngào, chạy gọi: “Tiểu thư, tiểu thư.”
Thiếu nữ vận y phục xanh thẫm khẽ nhíu đôi mày thanh tú. Hai nha lớn tuổi hơn hai bên trừng mắt nha đầu : “Lộ Châu, ngươi vẫn cứ lỗ mãng như ? Nhỏ giọng chút, đừng quấy rầy tiểu thư đ.á.n.h cờ.”
Lộ Châu thè lưỡi. So với tiểu cô nương ngây thơ khờ khạo ba năm , nàng hiện tại trưởng thành hơn, càng ngày càng lanh lợi, thông minh. Nàng bước chậm , đến bên cạnh thiếu nữ. “Chỉ vì nô tỳ mừng rỡ quá thôi. Mọi thứ thu dọn xong xuôi , Thái hậu nương nương cũng truyền lời, sáng sớm ngày mai chúng sẽ khởi hành.”
Thiếu nữ vận y phục xanh thẫm khẽ đặt quân cờ cuối cùng, ngẩng mặt lên. Lộ dung nhan tuyệt mỹ khuynh thành, hiếm thấy thế gian. Dù khoác lên y phục giản dị suốt ba năm ở Tông miếu, vẻ diễm lệ của nàng vẫn tài nào che giấu . Gương mặt ngây thơ năm xưa nay thêm phần gầy gò, trông càng thêm chững chạc. Đôi mắt trong trẻo như dòng suối đầu nguồn, long lanh như ngọc hổ phách. Môi đỏ răng trắng, mái tóc búi cao lỏng tay, tạo nên một vẻ lười biếng khó cưỡng nhưng vô cùng quyến rũ.
Liên Kiều hầu hạ bên cạnh cũng khỏi ngẩn ngơ. Tiểu thư nhà vốn dĩ là khuynh thành, mấy năm nay càng lớn càng thêm phần xinh khó lường. Đến cả những nha cận như bọn họ đôi khi cũng đến thất thần. Nàng thầm nghĩ, khi trở về kinh thành sẽ gây náo động đến mức nào. Trong lòng thấy chút bất an, sắc quá mức cũng là chuyện , đặc biệt là khi khả năng tự bảo vệ . may mắn , Ý Đức Thái hậu che chở, lẽ sẽ chuyện gì đáng ngại xảy .
Tưởng Nguyễn mỉm . “Thời gian trôi qua thật mau.”
Thời gian trôi nhanh như dòng nước chảy. Suốt ba năm qua, mỗi ngày nàng đều theo Thái hậu ăn chay, đả tọa niệm kinh trong Tông miếu. Ngày ngày bầu bạn bên Thái hậu, bởi vì tính kiên nhẫn của nàng cao nên hề nóng nảy giống như những thiếu nữ bình thường khác khi đại sư niệm kinh, điều khiến Ý Đức Thái hậu ưa thích. Trong ba năm qua, nàng từng chút một xâm nhập cuộc sống hằng ngày của Ý Đức Thái hậu, dần dần lấy lòng bà, chậm rãi để Ý Đức Thái hậu chấp nhận việc nàng là Nguyên Dung Công chúa, nhưng cũng khiến Ý Đức Thái hậu loại cảm giác như đối xử với con gái ruột của .
Quả nhiên, trời phụ lòng . Mười ngày , Ý Đức Thái hậu đích chủ trì lễ cập kê cho nàng, đồng thời cho truyền tin về kinh thành thỉnh phong danh phận Quận chúa. Hoàng đế chấp thuận, ban cho nàng danh hiệu Hoằng An Quận chúa.
Ngày mai khởi hành về kinh thành, khi trở hoàng cung, tất cả sẽ đến vị Quận chúa mới của Đại Cẩm triều. Thân phận của nàng sẽ còn tầm thường như ngày xưa.
Mấy năm nay Ý Đức Thái hậu nuôi dưỡng bên , Tưởng Nguyễn từng cố ý dò hỏi chuyện bên ngoài, Tưởng gia cũng hề gửi thư đến. Đôi khi, Ý Đức Thái hậu nhận tin chiến trường mới nhất giữa Thiên Tấn quốc với Đại Cẩm triều, sẽ gọi nàng tới cùng ngóng. Đáng mừng , trong suốt ba năm, Tưởng Tín Chi nhiều phen phá tan thế cục chiến bại, lập vô chiến công, kề vai chiến đấu cùng Quan Lương Hàn, thậm chí dũng mãnh chẳng hề kém cạnh. Hơn nữa, mỗi quân địch tập kích bất ngờ đều đoán và chủ động tấn công phủ đầu. Bởi lẽ đó, Tưởng Tín Chi vinh danh là chiến thần của Đại Cẩm triều.
Chiến sự bình định nên tạm thời thể trở về kinh thành, song danh tiếng càng lúc càng lưu truyền rộng rãi, dần trở thành một truyền kỳ bất hủ trong lòng dân chúng.
Ý Đức Thái hậu khẽ mỉm giường. “Nguyễn nha đầu, con một ca ca tài giỏi.”
Tưởng Nguyễn khẽ gật đầu, lòng dâng lên niềm kiêu hãnh khó tả.
Ba năm tu hành, cuộc sống của nàng chỉ quanh quẩn nơi Tông miếu, thiền niệm kinh, tách biệt với thế sự bên ngoài. Trong mắt Ý Đức Thái hậu, nàng vẫn là một thiếu nữ khuê các thuần khiết, chẳng vướng bụi trần. Tưởng Nguyễn rõ, mối hận thù sâu nặng từng phai nhạt khỏi tâm can nàng. Nàng quỳ gối tượng Phật, vẻ mặt thành kính nhưng trong lòng ngừng thầm nguyền rủa. Nàng mỉm hiền lành với tiểu ni cô quét dọn, nhưng trong thâm tâm âm thầm tính toán từng bước, từng bước một tiêu diệt bộ những kẻ hại nàng. Mỗi đêm tựa đầu giường, những cảnh tượng bi thương của kiếp hiển hiện rõ mồn một. Lòng càng phẫn nộ, vẻ mặt nàng càng trở nên ôn hòa.
Nàng là ác ma ẩn chân Phật, thì ? Hành trình trở về kinh thành sắp khởi hành, những kẻ sẵn sàng bước chân xuống địa ngục ?
Tưởng Nguyễn nhạt, bàn cờ vây đặt gốc cây Mơ. Quân cờ đen trắng dàn trận xong, thoạt tưởng hỗn loạn nhưng kỳ thực tạo thành thế bao vây kín mít. Quân trắng còn đường lui, quân đen đang từng bước siết chặt lưới g.i.ế.c chóc.
Nàng phất tay áo rộng thùng thình, quét qua bàn cờ. Các quân cờ tức khắc lăn lóc tứ tán, còn thấy kết cục thắng bại nữa.
Mọi thứ chỉ mới bắt đầu mà thôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-141.html.]
……
Năm Tuyên Đức thứ mười một, Ý Đức Thái hậu trở về kinh thành.
Một ngày nọ, kinh thành bỗng chốc rộn ràng, tấp nập. Rất nhiều khách trong quán , tửu lâu đều bàn tán xôn xao về sự kiện Thái hậu về ba năm ly kinh. Nghe Hoàng đế dẫn theo bộ văn võ bá quan cùng nghênh đón, nghi thức long trọng từng . Dân chúng bình thường cơ hội chứng kiến, nhưng trong lòng ai nấy cũng đều hình dung tưởng tượng, cảm thấy kích động như thể tận mắt chiêm ngưỡng cảnh tượng đó.
hôm đó trời đất cũng ưu ái, tiết Xuân đến sớm hơn những năm . Sáng sớm, mặt trời rạng rỡ, xán lạn hơn cả hôm qua, tựa như cũng hôm nay là ngày trọng đại.
Bên trong Tưởng phủ, Hạ Nghiên đang dịu dàng sửa sang quan phục cho Tưởng Quyền. Nàng : “Hôm nay sai phòng bếp nhỏ món gà quế hoa mà lão gia yêu thích.”
Tưởng Quyền khẽ nhíu mày. “Nàng cần những chuyện vụn vặt , cứ giao cho hạ nhân là .” Ánh mắt xuống bụng Hạ Nghiên. “Nàng đang mang thai, nuôi dưỡng thể mới là điều quan trọng nhất.”
Một chút vui mừng thoáng qua mặt Hạ Nghiên. Nàng nhân cơ hội : “Mấy ngày nay sắp xếp thông phòng cho lão gia, Lâm Lang bên cạnh khéo léo hiền lành, chi bằng để nó hầu hạ …”
Phạm Khắc Hiếu
“Không cần,” Tưởng Quyền khoát tay áo. “Đã Hồng Anh, nếu để khác còn thể thống gì nữa. Ta , hôm nay Bệ hạ chỉ dụ, thể đến trễ.” Dứt lời, tự cài nút hai cúc áo cùng của cổ áo vội vã rời .
Sau khi Tưởng Quyền khỏi, nụ mặt Hạ Nghiên lập tức vụt tắt. Vốn tưởng m.a.n.g t.h.a.i là chuyện mừng, nào ngờ tạo cơ hội cho con hồ ly Hồng Anh thừa cơ lợi dụng. Tưởng Quyền lâu ghé qua viện nàng, chuyện đều do Hồng Anh sắp xếp. Giờ đây, nàng đưa Lâm Lang hầu hạ cũng thành.
Nàng thất thần xuống, Lý ma ma bên cạnh thấy , vội vàng đưa qua một chén mật ong táo đỏ. “Phu nhân chớ giận lão gia, cẩn thận tổn thương tiểu thiếu gia trong bụng.”
“Ma ma, tùy hứng,” Ánh mắt Hạ Nghiên lóe lên vẻ đau thương. “Hắn chỉ hôm nay là ngày Thái hậu trở về cung, hôm nay cũng là ngày Tố nhi trở về phủ. Tố nhi sống trong cái miếu lạnh lẽo ba năm, cũng gặp con gái ba năm . ngươi xem, hôm nay ngay cả một câu cũng hỏi, trong lòng còn nhớ đến Tố nhi ?”
Giọng Hạ Nghiên ai oán đến mức Lý ma ma vội vàng nhắc nhở. “Phu nhân đừng những lời , nếu lỡ vị , e rằng sẽ mách lẻo mặt lão gia.”
“Vị ” đương nhiên là ám chỉ Ngũ di nương Hồng Anh. Mấy năm nay địa vị của Hồng Anh trong Tưởng phủ càng ngày càng vững vàng, gần như ngang bằng với Hạ Nghiên. Mặc dù Lý ma ma , nhưng giờ phút Hạ Nghiên đang bực bội lọt tai, chỉ phẫn nộ hừ lạnh: “Hừ, chẳng qua chỉ là kỹ nữ bước từ thanh lâu, còn bày đặt bắt chước bộ dáng thanh cao, chẳng đều dựa mấy cái mánh khóe thấp kém để quyến rũ nam nhân , gì đáng vẻ vang chứ!”
Nếu kẻ qua đúng lúc nhất định sẽ lấy kinh ngạc. Từ đến nay Hạ Nghiên luôn đến là tài nữ ở kinh thành, bây giờ trong miệng thốt những lời lẽ chua ngoa, quả thật khác gì đàn bà chợ búa ở thôn quê.
Lý ma ma thấy Hạ Nghiên như thế, vội vàng an ủi. “Phu nhân hà tất so đo cùng hạng tiện nhân đó. Dù sủng ái đến , ả cũng thể sinh con, đến lúc đó chẳng là tùy ý để phu nhân xử lý ? Nam nhân luôn thích mới mẻ, lão gia chỉ là nhất thời con hồ ly tinh mê hoặc mà thôi. Đợi đến lúc tuổi già trở nên xí, con bên cạnh, ắt sẽ kết cục . Chờ phu nhân sinh tiểu thiếu gia cho lão gia, lão gia sẽ chỉ phu nhân là thật lòng quan tâm . Phu nhân tiểu thiếu gia bên cạnh, còn sợ gì vững vàng.”
Hạ Nghiên từ từ bình tĩnh trở , thở dài một . “Ngươi đúng, ả chỉ là một con gà mái đẻ trứng , đáng sợ. Hiện tại Siêu nhi dần khởi sắc, ngày nó cũng thể đỡ đần vài phần.”
Hiện tại Tưởng Siêu đang quản lý các cửa hàng trong kinh thành cho Tuyên Ly, công việc lớn lớn, nhỏ tuyệt đối cũng nhỏ. Mấy năm qua Tưởng Siêu vất vả việc, việc đều thành nên Tuyên Ly đ.á.n.h giá cao. Trước đây Tưởng Quyền thất vọng đối với Tưởng Siêu thì ba năm qua cũng dần dần chút đổi cách về đứa con trai .
Nếu điều mà Hạ Nghiên lo lắng nhất vẫn là Tưởng Tố Tố. Cho tới bây giờ Tưởng Tố Tố đều hề hồi âm thư của mà chỉ sai nhắn ngắn gọn rằng con bé vẫn khỏe mạnh. Thậm chí nó cũng gặp . Hết thời hạn ba năm, hôm nay là ngày Tưởng Tố Tố trở về. Trong lòng vốn vui mừng nhưng ngờ Tưởng Quyền giội một gáo nước lạnh như thế, vì mới chút mất kiểm soát.
Ta nhẹ nhàng vuốt ve bụng của . Sau ba tháng, thai nhi định. Đại phu đến khám rằng thể là bào thai nam. Nếu thật sự là con trai, nghĩa là chiếm ưu thế khi đối đầu với Hồng Anh. Hạ Nghiên cúi đầu bụng chút nhô lên của , thủ thỉ: “Con trai của nương, con nhất định bình an.”