Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 133
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:06:46
Lượt xem: 9
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ý Đức Thái hậu , Tưởng Nguyễn quả thực là chuyển thế, nhưng nàng Nguyên Dung Công chúa – con gái ngoan hiền, sẵn lòng hy sinh vì đại cục của bà. Nàng là Tưởng Nguyễn của kiếp , kẻ nhu nhược ngu xuẩn, lừa dối đến mức oán hận tột cùng, tái sinh để sửa chữa sai lầm. Nàng là Tưởng Nguyễn của hiện tại, tươi vui vẻ nhưng thể nhẫn tâm xuống tay g.i.ế.c .
Thế gian luân hồi, tự nhân quả báo ứng. Lời Tuyên Ly với nàng ở kiếp , kiếp tất cả đều biến thành vũ khí để nàng đối phó với Tuyên Ly.
Ý Đức Thái hậu càng giữ sự tĩnh lặng lâu, trong mắt càng cho rằng bà đau lòng vì phận của Tưởng Nguyễn. Hòa Di Quận chúa thấy Thái hậu như , trong đáy mắt chợt lóe lên tia bất mãn. Ánh hướng về phía Tưởng Nguyễn mang theo vài phần âm độc rõ rệt. Sắc mặt Tưởng Tố Tố trắng bệch như tờ giấy, vẻ thanh lệ thoát tục thường ngày giờ đây trở nên nhạt nhòa vô vị, thậm chí còn mang theo vẻ ốm yếu, bệnh tật.
Trần Quý Phi nhận thấy Tưởng Nguyễn hề lợi dụng tình huống để đưa yêu cầu, ánh mắt bà càng thêm ôn hòa. Bà mở miệng lời an ủi, dáng vẻ giống như một tài nữ Giang Nam bên cầu, chợt thấy một con thỏ thương, liền ôm lấy nâng niu trong lòng. Bà cất lời: "Đứa trẻ đáng thương, qua đời , ngươi nên nghĩ về tương lai thôi."
Tương lai ư? Đương nhiên nàng sẽ về phía . Tưởng Nguyễn vẫn cúi đầu, trong lòng thầm nhủ: Chính ở tương lai , nàng sẽ tận mắt những kẻ hủy diệt từng chút một, trở thành tế phẩm dâng lên cho mối thù của nàng.
“Đa tạ nương nương thương xót.” Tưởng Nguyễn đáp.
“Bổn cung chợt nảy một ý.” Trần Quý Phi mỉm , về phía Hoàng đế. “Hoàng thượng, thần thấy Đại tiểu thư Tưởng gia tư chất , kính nhường , hiểu lễ nghĩa, thật lòng ý. Nghe lời nàng , thần cũng cảm thấy đau lòng vô cùng. Thần mạo xin Hoàng thượng ban cho thần một nguyện vọng.”
“Ái phi nguyện vọng gì?” Hoàng đế an tọa cao, vốn nặng lòng với nữ nhi tình. Ký ức về Nguyên Dung Công chúa cũng cực kỳ nhạt nhòa. Đối với Người, Tưởng Nguyễn gì nổi bật! Giờ Trần Quý Phi cất lời, Người thuận thế hỏi .
Trần Quý Phi khẽ , liếc Tưởng Nguyễn. “Một đứa trẻ ngoan ngoãn như , thần phúc phận, để nàng dâu con trong nhà ?”
Tĩnh lặng! Cả đại điện chìm sự tĩnh lặng tuyệt đối.
Tưởng Tố Tố đang phía , dứt lời của Trần Quý Phi, sắc mặt nàng lập tức tái mét, ngay cả đôi môi thoa son cũng trở nên trắng bệch. Cả nàng run rẩy kịch liệt, suýt nữa ngã ngửa . May mắn nhờ Hạ Nghiên im lặng đỡ lấy bên cạnh, nếu e rằng xảy chuyện .
Dân chúng Triệu gia cũng ngẩn , sắc mặt khó hiểu. Ý tứ của Trần Quý Phi rốt cuộc là gì?
“Ý của Ái phi là…?” Hoàng đế truy vấn.
“Tiểu Bát giờ cũng đến tuổi thành gia. Chỉ là thấy Đại tiểu thư Tưởng gia tuổi còn nhỏ, thể chờ khi nàng cập kê, liền thành hôn, về Chính phi, cai quản đương gia chủ mẫu của phủ Tiểu Bát.”
Nếu lúc là tĩnh lặng, thì giờ phút , tiếng đồng loạt hít sâu một vang lên rõ mồn một.
Là Chính phi!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-133.html.]
Thân phận Thượng thư của Tưởng Quyền tuy thấp kém, nhưng Tưởng Nguyễn nếu Bát Hoàng tử phi thì vẫn là chút trèo cao. Nếu là Trắc phi, còn tạm chấp nhận . Khi nãy, Trần Quý Phi cất lời, tất cả đều ngỡ rằng bà Tưởng Nguyễn Trắc phi, nào ngờ là Chính phi. Phàm là kiến thức đều thấy rõ, ngôi vị Thái tử tương lai khả năng sẽ thuộc về Bát hoàng tử, tức Hoàng đế tương lai của Đại Cẩm triều. Chẳng lẽ Tưởng Nguyễn sẽ trở thành Hoàng hậu? Đây quả thực là một vốn bốn lời.
Ánh mắt Tưởng Quyền trở nên phức tạp. Ông vốn kết với Tuyên Ly, bởi gả một nữ nhi là điều nhất. Hôm nay Trần Quý Phi nguyện vọng ấp ủ bấy lâu của ông, dĩ nhiên là cầu còn . tại là Tưởng Nguyễn? Cớ là Tưởng Tố Tố?
Tưởng Tín Chi siết chặt song quyền. Hắn thật sự ngờ, hảo ý của dẫn đến tình huống . Tuy mấy lòng với Tiêu Thiều, nhưng càng tin tưởng Tuyên Ly. Dẫu , Tuyên Ly là Hoàng gia, cách khác là thế nào? Thê thành đàn, hậu viện đấu đá, còn nguy hiểm hơn cả chốn quan trường bên ngoài. Làm thể để bước nơi chốn như ? Tại Trần Quý Phi cứ kéo Tưởng Nguyễn xuống nước? Nếu là Tưởng Tố Tố, chẳng chuyện sẽ vẹn hơn ? Tưởng Quyền sẽ vui lòng, đôi bên đều lợi. Cớ hết đến khác là Tưởng Nguyễn? Trong lòng Tưởng Tín Chi hạ quyết tâm: nếu Hoàng đế thật sự ban chỉ, lát nữa dù luận công kháng chỉ, cũng nhất định đổi lấy tự do cho Tưởng Nguyễn.
Tiêu Thiều lời của Trần Quý Phi, đôi lông mày bất giác nhíu . Đôi mắt phượng tuyệt lóe lên một tia sáng lạnh vụt tắt, giống như một viên hắc bảo thạch. Sau đó, y cụp mắt xuống che cảm xúc bên trong, chỉ thấy khí quanh thể y như chợt hạ xuống vài độ.
Y ngước mắt thoáng qua Tưởng Nguyễn. Nàng cúi đầu, khiến thể rõ vẻ mặt. Tiêu Thiều thoáng chột . Nói gì chăng nữa, Tưởng Nguyễn cũng chỉ là một tiểu cô nương mới mười một tuổi. Mặc dù nàng hận Tuyên Ly (dù rõ nguyên do), nhưng chắc chắn sẽ chấp thuận mối hôn sự . Trần Quý Phi vốn sủng ái, nay đường đường xin nguyện vọng mặt Hoàng đế. Nhỡ Hoàng đế ban ơn đồng ý, cự tuyệt lời ban hôn chẳng khác nào là kháng chỉ đây.
Y đăm chiêu trầm tư. Kỳ thực y cách giải quyết. Nếu lúc y tiến lên thỉnh cầu Hoàng đế ban hôn Tưởng Nguyễn cho , y thể giúp nàng tránh mệnh gả cho Tuyên Ly. Chỉ là, y cũng chắc Tưởng Nguyễn gả cho . Tiêu Thiều là của Cẩm Y Vệ, hằng năm đều ở ngoài, nhiễm chút tác phong giang hồ, nhưng vẫn hiểu rõ quy củ của tử thế gia. Y hiểu việc hôn nhân hệ trọng nhường nào với một nữ nhân, còn với tính cách của y, đời cần lập gia đình cũng . Tưởng Nguyễn là ân nhân cứu mạng của y. Dù vị ân nhân mới chỉ mười một tuổi, nhưng nếu nàng lâm hiểm cảnh, Tiêu Thiều đương nhiên sẽ tuân thủ lời thề, tay tương trợ.
Phạm Khắc Hiếu
Chỉ là, đổi từ Phủ Bát Hoàng tử sang Phủ Cẩm Anh Vương, liệu Tưởng Nguyễn cam tâm tình nguyện ?
Thục Phi đột nhiên bật thành tiếng. Nàng cất lời: “Tỷ tỷ tùy tiện chỉ hôn như ? Chưa bàn đến việc Bát điện hạ chuyện chăng, riêng Đại tiểu thư Tưởng gia ở đây là khuê nữ Thượng thư nâng niu như ngọc trong tay. Cớ Tỷ tỷ hỏi xem tiểu thư nhà đồng lòng gả cho Bát điện hạ ?”
Dù đối chọi gay gắt đến , lông mày Trần Quý Phi cũng hề nhíu . Trái , bà về phía Tưởng Nguyễn, giọng càng thêm nhu hòa, dễ gần: “ là bổn cung quên mất. Đại tiểu thư Tưởng gia, ngươi coi trọng Tiểu Bát nhà ?”
Vấn đề thốt chừng thiết, dí dỏm, tựa như lời trêu đùa giữa những phu nhân trong gia đình bình thường, nhưng Tưởng Nguyễn trong lòng chỉ lạnh. Trần Quý Phi thốt lời quá hiểm độc. Nàng thể đáp thế nào đây? Khó trả lời vô cùng. Nếu đồng ý gả cho Tuyên Ly, chớ chi đến văn võ bá quan đang hiện diện, ngay cả Chí Tôn cũng sẽ dung thứ cho nàng. Còn nếu bằng lòng, há chẳng tự nhảy hố lửa ?
Toàn trường nhất thời tĩnh lặng, chờ đợi câu trả lời từ Tưởng Nguyễn. Chư vị nữ quyến đương nhiên cảm thấy bất bình, còn các nam tử thì dễ dàng nhận Tưởng Tín Chi và Cô Dịch chỉ hận thể xông lên, lập tức đưa Tưởng Nguyễn rời khỏi chốn thị phi . Đổng Doanh Nhi cũng lén lau vệt mồ hôi vì Tưởng Nguyễn, bởi lẽ các nàng đều Tưởng Nguyễn từ tới nay hề gả Hoàng thất. Triệu Quang trong lòng chấn động dữ dội. Mới đón cháu gái về bao lâu, nàng cuốn vòng xoáy tranh đấu khốc liệt . Lần đầu tiên, Triệu Quang cảm thấy bản bất lực. Ông dám đ.á.n.h cược bộ Phủ Tướng quân để chống thánh chỉ vì Tưởng Nguyễn, mặc dù lúc nội tâm đang đau đớn như xé nát. Lý thị cùng con dâu, suýt chút nữa vặn nát chiếc khăn tay trong lòng bàn tay, ánh mắt tràn đầy sự thống khổ.
Tưởng Nguyễn bộ cực kỳ khó xử, chậm rãi đưa lời đáp. “Chuyện …”
Đầu nàng cúi thấp, nhưng tâm cảnh bên trong trầm tĩnh như mặt hồ sâu.
Nụ của Trần Quý Phi càng lúc càng sâu sắc. “Quả là một đứa trẻ dễ thẹn thùng. Hoàng thượng, thần thấy đây là một mối nhân duyên thập phần . Chẳng Hoàng thượng nguyện ý Nguyệt lão một chăng? Thay Tiểu Bát quyết định.”
Thần sắc của Hoàng thượng thoải mái, ý định ngăn cản.
Thần sắc Tiêu Thiều lạnh nhạt, trầm ngâm suy nghĩ một lát, đặt chén xuống, đang định lên ngỏ lời cầu . Nào ngờ, còn kịp dậy thấy một giọng khác vang lên. “Ai gia đồng ý.”
Trong lòng Tưởng Nguyễn đếm tới ba thì lời vang lên. Nghe thấy , nàng mới khẽ nở nụ , chậm rãi ngẩng đầu lên, gần như đồng thanh với lời phản đối , nàng cất lời đáp: “Khải bẩm Quý Phi nương nương! Nguyễn nương .”