Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 131

Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:06:44
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Hiện giờ Ý Đức Thái hậu hơn sáu mươi tuổi, mái tóc điểm sương, cổ đeo vòng ngọc bích chạm vân cát tường đẽ và quý phái. Nhìn khuôn mặt của bà cũng thể đoán chút ít phong thái tao nhã ngày xưa. Lúc , Ý Đức Thái hậu xưng là nhất mỹ nhân Cẩm Triều. Dung mạo bà đoan trang uy nghiêm, khi còn trẻ từng sinh hạ cho Tiên Hoàng hai vị hoàng tử và một vị công chúa. Khi Bát vương mưu phản loạn đoạt vị, bà giải cứu và một đường bảo vệ Tiên Hoàng lên ngôi. Sau đó, bà hy sinh con trai trưởng, thậm chí để cho nữ nhi của là Nguyên Dung Công chúa hòa với nước khác, mượn binh lính để giúp đỡ Hoàng đế hiện tại lên ngôi.

 

Có thể nếu Ý Đức Thái hậu thì sẽ Cẩm Triều bây giờ, càng Đương kim Hoàng đế hiện tại. Ý Đức Thái hậu quả là quyết đoán, lãnh khốc, thậm chí phần tàn nhẫn.

 

qua những phía , ngón tay bà đang nhẹ nhàng xoay hai viên hồng ngọc sáng bóng. Lúc thấy đoàn nữ quyến, đột nhiên Ý Đức Thái hậu chợt sững sờ, thẳng lưng, chăm chú về một bóng hình.

 

Nàng là một thiếu nữ mang vẻ thanh thuần, non nớt. Vì ở hàng nên khó thấy rõ dung mạo, chỉ thấy búi tóc đen nhánh đơn giản cài một chiếc trâm hoa hồng tinh xảo. Y phục màu hồng nhạt, tuy giản dị nhưng giữa đám đông các tiểu thư ăn vận cầu kỳ vẫn toát lên vẻ thanh khiết, mát lành.

 

cách xa, thiếu nữ dường như cảm nhận ánh mắt của Ý Đức Thái hậu, chợt ngẩng đầu. Khi ánh mắt nàng đối diện với Thái hậu, nàng hề tỏ hoảng hốt. Trái , nàng khẽ nở một nụ , nụ thanh thoát trong suốt, nhưng ẩn chứa sự trầm , chín chắn phù hợp với lứa tuổi.

 

Bóng hình nàng như hòa một với một hình ảnh cố nhân trong ký ức của Ý Đức Thái hậu. Bà cố nén cảm xúc, khó khăn kiềm chế ý lập tức bước xuống giữ chặt thiếu nữ . Sau nụ , nàng sang chuyện cùng vị tiểu thư bên cạnh, để ý đến động tĩnh bên . Còn Ý Đức Thái hậu, cao, tâm trí phần xao lãng.

 

Tưởng Nguyễn trò chuyện cùng Đổng Doanh Nhi, khóe môi khẽ nở nụ . Nàng thầm quan sát Ý Đức Thái hậu vẫn an tọa bất động cao, cảm nhận ánh mắt thâm trầm của bà mãi dõi theo . Tưởng Nguyễn nhấc tách mặt lên, động tác nàng tập luyện bao nhiêu , từ ánh mắt cho đến hành vi đơn giản nhất.

 

Sau khi nghi thức phong thưởng dành cho nam quyến kết thúc, Tưởng Tín Chi nhận phần thưởng phong phú, khóe môi khẽ mỉm . Tuy nhiên, sắc mặt Tưởng Quyền kém vài phần. Nam nữ tách biệt, lâu lắm Cô Dịch gặp Tưởng Nguyễn kể từ . Giờ đây, thấy nàng giữa hàng nữ quyến, dung nhan ngày càng động lòng , ánh mắt nàng vô cùng chăm chú và nồng nhiệt.

 

Khóe môi Tuyên Ly vẫn giữ nụ hòa nhã, vui vẻ như khi. Thế nhưng bàn tay trái của ngừng nắm chặt, một thói quen thường thấy khi cảm thấy phiền muộn. Hiển nhiên, chuyện của phủ Tể tướng diễn êm xuôi, thuận buồm xuôi gió, song vẫn khó lòng kiềm chế sự khó chịu đang dâng lên trong lòng.

Phạm Khắc Hiếu

 

Tiêu Thiều bước về phía chỗ Quan Lương Hàn đang an tọa. Hôm nay, diện một bộ cẩm bào đen thêu hoa, áo khoác ngoài họa tiết kỳ lân màu vàng kim, càng nổi bật khí chất lạnh lùng và trong trẻo của y. Dung mạo tuấn tú, khiến ít nữ quyến vụng trộm đưa mắt theo.

 

Chẳng bao lâu , một thiếu nữ xinh bước từ bên ngoài sân đình. Nàng mười bốn mười lăm tuổi, khoác bộ y phục gấm màu xanh lam, áo thêu hoa văn quả trám dày đặc, vạt áo thẳng cứng lồng thanh, chiếc váy màu đỏ thêu hoa văn vạn sự như ý lướt nhẹ mặt sàn. Áo khoác mỏng bên ngoài thêu họa tiết cẩm chướng ngũ sắc. Toàn nàng vô cùng xa hoa lộng lẫy, nhưng khi kết hợp hề rối mắt, mà toát lên vẻ diễm lệ. Đường nét khuôn mặt tinh tế, tràn đầy phong tình. Nàng bước lên phía , duyên cất lời: “Phụ hoàng.”

 

“Hòa Di, giờ con mới tới?” Hoàng đế trách yêu, giọng điệu vô cùng thiết. Hòa Di Quận chúa chính là tâm can bảo bối của . “Nhi thần chọn xiêm y đến hoa cả mắt , thể để Phụ hoàng mất mặt nha.” Hòa Di Quận chúa Hoàng đế. Người ha hả, nàng liếc nhanh qua khu vực nam quyến, thấy Tiêu Thiều, tâm tư xao xuyến. than ôi, "hoa rơi hữu ý, nước chảy vô tình", Tiêu Thiều thậm chí thèm liếc nàng một nào, khiến ánh mắt Hòa Di Quận chúa thoáng qua vẻ mất mát.

 

Đổng Doanh Nhi khẽ huých tay Tưởng Nguyễn. “Nguyễn , Hòa Di Quận chúa lưu luyến Tiêu Vương gia là thật chỉ là lời đồn?” Đổng Doanh Nhi vốn là ưa thích những chuyện thị phi. Giờ chuyện ngay mắt, tất nhiên nàng sẽ bỏ qua.

 

Tưởng Nguyễn khẽ mỉm . Ở kiếp , chuyện Hòa Di Quận chúa si mê Tiêu Thiều vốn bí mật, hầu như ai trong Cẩm Triều cũng rõ. Nàng từng thề rằng nếu Tiêu Thiều thì nguyện cả đời thủ tiết, thậm chí còn nhờ Thục phi xin Hoàng đế ban hôn. Hoàng đế cưng chiều Hòa Di Quận chúa hết mực, cũng từng dò hỏi ý Tiêu Thiều. Tiêu Thiều là lạnh lùng như băng sương, đương nhiên thẳng thừng từ chối. Nghe đồn, khi cự tuyệt, Hòa Di Quận chúa tìm cách tự sát vài , thậm chí còn tự đến Cẩm Anh Vương phủ để hỏi nguyên do, nhưng y buồn đáp lời. Cho đến khi nàng chết, Hòa Di Quận chúa và Tiêu Thiều vẫn hề bất kỳ mối quan hệ sâu sắc nào.

 

Ánh mắt Tưởng Nguyễn khẽ hạ xuống. Câu chuyện của Hòa Di Quận chúa thể khiến khác cảm thấy thổn thức, nhưng bao gồm nàng. Đơn giản là bởi kiếp , Hòa Di Quận chúa ít ngấm ngầm gây khó dễ cho nàng trong cung. Nàng vốn tính nhỏ mọn, ghen ghét. Khi Tưởng Nguyễn nhập cung, nàng cũng là một trong các tú nữ nhan sắc nổi bật, vẻ kiều mị vô song. Hòa Di Quận chúa diễm lệ, dĩ nhiên ai khác chiếm đoạt danh tiếng của , vì thường xuyên tìm cớ gây phiền phức. Thậm chí, nàng còn vu oan cho tỳ nữ trong viện nàng trộm đồ, lệnh đ.á.n.h c.h.ế.t bộ những tỳ nữ nhị đẳng đó. Cảnh tượng kinh hoàng ám ảnh Tưởng Nguyễn vô trong giấc mộng, mỗi tỉnh đều khiến nàng kinh hãi tột độ.

 

Trong nội cung thâm sâu, nàng cô độc, hề lấy một bằng hữu nào thể che chở, giúp đỡ.

 

Ngay đúng lúc , Ý Đức Thái hậu đột nhiên cất lời: “Tưởng phó tướng. Ta ngày mai là sinh thần của ngươi?” Trước đó, khi trò chuyện cùng hàng nam quyến, Ý Đức Thái hậu từng gọi đích danh bất kỳ ai. Bà và Hoàng đế vốn tình cảm vô cùng khắng khít, cần e dè phòng . Nay Thái hậu đột ngột lên tiếng như thế, khiến mặt đều suy nghĩ sâu xa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-131.html.]

 

Tưởng Nguyễn chợt sửng sốt, mà nàng suýt quên mất sinh thần của chính . Kiếp , khi cung, duy chỉ Tuyên Lý đến thăm nàng đúng hôm sinh thần, còn những khác lãng quên. Hóa cũng chỉ là chút ấm áp hão huyền! cách biệt một kiếp luân hồi, Tưởng Tín Chi nhắc đến sinh thần của nàng mặt Hoàng đế, khiến trong lòng nàng dâng lên vô vàn cảm xúc phức tạp, khó thể diễn tả hết bằng lời.

 

“Khải bẩm Thái hậu, chính xác là như .” Tưởng Tín Chi bước khỏi hàng, trang trọng tâu.

 

“Đại tiểu thư Tưởng gia ?” Ý Đức Thái hậu dù cũng là từng trải qua loạn chiến, kinh bách chiến, nên sự uy nghiêm trong giọng của bà khiến đều cảm nhận rõ.

 

Tưởng Nguyễn dậy, mở miệng nhẹ nhàng cất lời. “Thần nữ Tưởng Nguyễn, xin khấu kiến Thái hậu nương nương.” Dứt lời, nàng cúi lạy.

 

Động tác của nàng mực thước khiêm nhường, thậm chí bên trong còn ẩn chứa một sự thành kính khó tả. Rõ ràng đây chỉ là nghi thức hành lễ bình thường của thần tử gia quyến khi diện kiến Thái hậu, nhưng thấy trang trọng vô cùng, khác biệt với cách hành lễ của những khác.

 

Ý Đức Thái hậu lẳng lặng quan sát nàng, ánh mắt dừng ở chiếc cổ trắng ngần, chiếc trâm cài hoa hồng tinh xảo cùng bộ xiêm áo hồng phấn tươi tắn, hoạt bát. Thiếu nữ thanh lệ động lòng như , lộ khí chất trầm tĩnh, khiến bà khỏi thấy nàng giống một cũ.

 

Cặp mắt bà chút bàng hoàng.

 

Hoàng đế thấy Thái hậu thất thần, liền khẽ ho một tiếng. Ý Đức Thái hậu dường như bừng tỉnh, bà Tưởng Nguyễn, . “Hãy bình .”

 

“Tạ Thái hậu nương nương.” Tưởng Nguyễn dậy. Nàng cố gắng lờ áp lực từ Hoàng đế đang bên cạnh, chỉ thấy Ý Đức Thái hậu khẽ nở nụ yếu ớt. Dung mạo nàng vốn sẵn khuynh thành, khóe môi khẽ nở nụ duy trì, khí chất cao quý còn hơn cả bậc Công chúa.

 

Người xung quanh đều đỏ mắt. Tính tình Ý Đức Thái hậu kiên cường mạnh mẽ, ngày thường ít khi tỏ cận với bất kỳ ai. Tại Tưởng Nguyễn bà coi trọng đến thế? Trong lòng tất cả đều trăm mối tơ vò thể lý giải. Tưởng Tín Chi cũng khẩn trương Tưởng Nguyễn, mặc dù nhắc tới nàng, nhưng nghĩ Ý Đức Thái hậu đột nhiên cất lời. Tâm tư hoàng tộc vốn khó lường, bởi lo lắng.

 

Ngồi phía đài, sắc mặt Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên đều chút khó coi. Vừa là Trần Quý phi, giờ đến Ý Đức Thái hậu, danh tiếng của Tưởng Nguyễn quả thực vô cùng lớn. Đồng thời, trong lòng bọn họ dâng lên một mối nghi ngờ: Trần Quý phi thì cũng thôi , nhưng Ý Đức Thái hậu coi trọng Tưởng Nguyễn như thế, chẳng lẽ thật sự trúng nàng Hoàng tử phi? Vậy là Hoàng tử nào đây? Bát hoàng tử Ngũ hoàng tử? Hoặc là Tứ hoàng tử?

 

“Đại tiểu thư Tưởng gia, Ai gia đồng ý với Phó tướng, sẽ ban cho ngươi một tâm nguyện nhân ngày sinh thần. Ngày mai ngươi nguyện vọng gì, hôm nay thể luôn, Ai gia sẽ giúp ngươi thực hiện?” Ý Đức Thái hậu từ tốn .

 

Hóa tâm tư Thái hậu là thành tâm nguyện cho Tưởng Nguyễn nhân dịp sinh thần. Tưởng Tín Chi cũng thầm nghĩ, nếu điều gì khó xử, sẽ dùng chiến công của để đổi lấy cơ hội .

 

Hạ Nghiên và Tưởng Tố Tố nhẹ nhàng thở , trúng nàng Hoàng tử phi là . Nếu Tưởng Nguyễn thật sự trở thành Hoàng tử phi, nàng sẽ dễ dàng tha thứ cho Tưởng phủ.

 

Trần Quý phi khẽ nhếch môi nở nụ , nhưng nụ trọn vẹn, ẩn chứa sự dò xét. Nếu Tưởng Nguyễn thuận thế gả cho một công tử nhà nào đó…

 

Tưởng Nguyễn mỉm , giọng chút hiu quạnh. “Thái hậu khai ân, thần nữ dám cầu xin điều gì to tát. Duy chỉ một nguyện vọng, là cùng mẫu tản bộ ngắm hoa đào nở rộ ở Ninh Thủy Cốc mà thôi.”

 

“Chỉ tiếc, nguyện vọng vĩnh viễn thể thực hiện nữa.” Nàng lộ nụ sầu thảm, khiến Ý Đức Thái hậu chợt ngước .

 

Loading...