Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 112
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:05:31
Lượt xem: 11
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tưởng Tín Chi cùng Quan Lương Hàn chiến thắng trở về kinh, nay lập thêm một đại công hiển hách.
Mặc dù Quan Lương Hàn tự tiện điều động binh lực là trái phép, nhưng tính mạng bách tính nặng tựa Thái Sơn, chuyện phân nặng nhẹ. Triều đình chậm chạp ban chiếu thư trách phạt, ý của Hoàng đế rõ ràng: công lớn che lấp tội .
Quan Lương Hàn chinh chiến bách trận, mang danh xưng Chiến Thần Đại Cẩm triều, những điều đối với y quá quan trọng. Tưởng Tín Chi, một đột nhiên xuất hiện khác. Vốn dĩ tuổi trẻ nhậm chức Phó tướng, lập công chẳng khác nào cẩm thượng thiêm hoa (dệt hoa gấm). Kẻ lòng lập tức suy đoán, con đường quan lộ của Tưởng Tín Chi ắt sẽ thăng tiến như diều gặp gió. Ai mà ngờ Tưởng gia bao đời văn thần, đột nhiên xuất hiện một võ tướng như Tưởng Tín Chi.
Vì lẽ đó, mấy ngày nay cửa Tưởng phủ xe ngựa tấp nập như nước chảy, nhưng đến để nịnh bợ Tưởng Quyền.
Tưởng Quyền âm thầm lau mồ hôi lạnh. Cả nhà Tể tướng phủ tống giam đại lao, chuyện họa nhiều lành ít. Cho dù cuối cùng may mắn thoát tội, Lý gia khôi phục vinh sủng vô hạn như , e rằng cũng vô cùng gian nan. Hơn nữa, thế lực của Bát Hoàng tử Tuyên Ly hao tổn nghiêm trọng, hiện giờ triều đình dám hành động thiếu suy nghĩ, ngay cả Hạ gia cũng giữ im lặng, bất kỳ động tĩnh nào.
Tưởng phủ nương tựa Hạ gia, Hạ gia dựa Tuyên Ly. Nếu Tuyên Ly xảy biến cố, tất nhiên Tưởng phủ sẽ còn cái gọi là tiền đồ. Vốn dĩ Tưởng Quyền còn đang lo lắng về điều , ai ngờ giữa đường xuất hiện Tưởng Tín Chi, cứ thế khiến cho Tưởng phủ đang bờ vực sụp đổ xuất hiện cảnh tượng phồn vinh như gấm thêu.
Một mặt, Tưởng Quyền ứng phó với sự nịnh bợ của đồng liêu, mặt khác, nội tâm vô cùng phức tạp. Nếu mang đến vinh dự cho Tưởng gia là Tưởng Siêu thì gì, nhưng cớ gì cứ là Tưởng Tín Chi. Dù hôm nay Tưởng Tín Chi mang ít lợi ích cho Tưởng gia, nhưng về đến phủ tỏ vẻ coi ai gì. Nếu y thật sự Hoàng đế coi trọng vài phần, chẳng sẽ lật đổ trời đất ở Tưởng phủ ? Đích trưởng tử , lúc thì lão hề để mắt, nay càng ngày càng năng lực. Nếu bộ gia nghiệp Tưởng phủ rơi tay y, gì còn phần của Tưởng Siêu cùng Tưởng Tố Tố. Trong mắt Tưởng Quyền nhanh chóng lướt qua một tia uất ức.
Tâm tình Tưởng Quyền phức tạp, tất nhiên tâm tình còn tệ hơn cả lão. Sau mấy ngày kể từ khi xảy chuyện ở đập Ba Xương, lượng ly chén đ.á.n.h vỡ trong Nghiên Hoa Uyển và Tố Tâm Uyển tăng lên chóng mặt. Hạ Nghiên đúng lúc trúng phong hàn liệt giường. Người trong phủ lặng lẽ đồn đãi, rằng Hạ Nghiên bởi vì Tưởng Tín Chi lập công một nữa nên tức giận sinh bệnh.
Những lời đồn đại dần lan truyền, chẳng mấy chốc tới tai bách tính khắp kinh thành, khiến họ bàn tán xôn xao, rằng: Xem kìa, tài nữ Hạ Nghiên danh chấn kinh thành ngày nào, khi bước chân phủ chẳng tránh khỏi hóa thành một độc phụ tâm địa hẹp hòi. Những vẻ đoan trang rộng lượng, thái độ khoan dung độ lượng ngày thường đều là giả tạo. Nếu , vì Đại thiếu gia lập công trở về, nàng đột nhiên ngã bệnh đúng lúc chứ?
Lời truyền truyền , cuối cùng truyền về bên trong Tưởng phủ. Gần như ngay ngày hôm , bệnh của Hạ Nghiên khỏi.
Hạ Nghiên khỏi bệnh, thì Tưởng Siêu lâm bệnh, nhốt trong viện đóng cửa ngoài.
Ngay cả Chính thất và Đích tử còn bộ dạng , vì những di nương và thứ nữ khác trong Tưởng phủ khi gặp Tưởng Nguyễn, đều hiện một chút kiêng dè, dè dặt.
Bất kể thái độ của những khác trong Tưởng phủ , Tưởng Tín Chi vẫn ung dung tự đắc. Nếu trong phủ còn nào vui mừng thật lòng, đó chính là Tưởng lão phu nhân.
Tưởng lão phu nhân triền miên giường bệnh lâu, rốt cuộc cũng đến tuổi lục tuần (sáu mươi). Bệnh đến như núi đổ, bệnh như kéo tơ. Nghe tin Tưởng Tín Chi thăng Phó tướng trở về, tinh thần bà vô cùng phấn chấn. Tưởng Tín Chi khi về kinh thì công việc quân sự bận rộn, thể Tưởng lão phu nhân cũng còn linh hoạt, khó khăn lắm một ngày thể xuống giường chút ít, thể đợi mà gọi Tưởng Nguyễn đến gặp.
Bên trong Quế Lan Viện, Tưởng lão phu nhân hài lòng thanh niên diện mạo hiên ngang mặt. Lão phu nhân tuổi cao sức yếu, sủng ái nhất Tưởng Siêu vì nuôi dưỡng bên từ nhỏ, nhưng gần đây Tưởng Siêu nhiều khiến bà thất vọng. Ngược là Tưởng Tín Chi, đột nhiên đ.á.n.h thắng trận trở về kinh, khiến cho bà đổi triệt để cách .
Phạm Khắc Hiếu
So sánh với tình cảm nhiệt thành của Tưởng lão phu nhân, Tưởng Tín Chi vẻ lễ độ mà lạnh nhạt. Khách khí thừa, nhưng cận thiếu. Cứ như mãi, Tưởng lão phu nhân cũng thái độ của Tưởng Tín Chi, sắc mặt dần dần còn hòa ái như lúc nãy nữa.
Mà Tưởng Tín Chi là mài giũa trong quân đội, đối với sự trầm mặc cố ý của Tưởng lão phu nhân như thấy. Tưởng Nguyễn thì càng gì, chỉ mỉm . Tưởng lão phu nhân ngoài sáng trong tối nhắc nhở Tưởng Tín Chi tương trợ Tưởng gia nhiều hơn, nếu thể, cũng nên giúp đỡ Tưởng Siêu, dù Tưởng phủ cũng là do thừa kế, gì Tưởng Siêu cũng là của y.
Tưởng Tín Chi ung dung thản nhiên, dùng lời lẽ uyển chuyển đùn đẩy trở về, đ.á.n.h một quyền thái cực, cuối cùng cái gì cũng từng nhận lời.
Cả đời Tưởng lão phu nhân vốn vô cùng khôn khéo, gặp Tưởng Nguyễn dầu muối đều thấm như thế, trong lòng tất nhiên chút vui. Hàn huyên thêm vài câu, thái độ bà dần dần lạnh xuống, nhấc tay là buồn ngủ.
Đợi khi Tưởng Nguyễn rời , bà mới với Thải Tước bên cạnh. “Vốn tưởng rằng là một báu vật, hóa chỉ là thứ thức thời.”
“Đại thiếu gia oán hận Phu nhân, đợi khi nguôi giận, dĩ nhiên là , dù cũng vẫn là một nhà.” Thải Tước khuyên nhủ.
“Oán giận ở chứ, rõ ràng là thù hận.” Tưởng lão phu nhân thở dài thật sâu. “Tùy bọn giày vò , Hạ Nghiên cũng nên chịu chút khổ sở.” Mặc dù bà thương yêu Tưởng Siêu, nhưng cũng là Tưởng Siêu thì . Rốt cuộc Tưởng Quyền cũng là con ruột của bà, bà chỉ che chở cho vinh hoa Tưởng phủ là . Đương gia tương lai của Tưởng phủ là Tưởng Siêu Tưởng Tín Chi, đối với bà mà , kỳ thực gì khác biệt.
Tưởng Nguyễn cùng Tưởng Tín Chi khỏi Quế Lan Viện, Tưởng Nguyễn cất lời. “Tổ mẫu đối với sự bất mãn .”
“Ta vốn thiết tha gì vị trí đương gia của Tưởng phủ.” Tưởng Tín Chi trầm giọng. “Huống hồ là chuyện tương trợ Tưởng Siêu.”
“Tốt nhất là cần thiết.” Tưởng Nguyễn .
Bởi vì Tưởng phủ , chung quy cũng sẽ sụp đổ. Người sắp chết, cần gì phí tâm những vinh hoa phú quý nhất thời lúc còn sống chứ.
Đang trò chuyện, chợt thấy từ trong vườn hoa lộ vạt áo. Tưởng Nguyễn mỉm , đột nhiên cất cao giọng . “Nếu như Tổ mẫu thừa nhận Đại ca là đương gia, tất nhiên đó chính là tâm ý của Tổ mẫu. Đại ca tất suy xét cho thật .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-112.html.]
[]
Tưởng Tín Chi khẽ kinh ngạc, biểu cảm của dường như lĩnh hội điều gì, bèn thuận theo đáp: “ .”
Một vạt áo lướt qua nhanh chóng trong bụi hoa, Tưởng Nguyễn cùng Tưởng Tín Chi trao ánh mắt, cùng nở nụ ngầm hiểu.
Hai ở Tưởng phủ sống an nhàn tự tại, tất nhiên cũng những kẻ khác chẳng thong dong như . Ví dụ như Phủ Tể tướng phong tỏa điều tra, bộ Lý gia tống giam đại lao.
Tất cả trong phủ Tể tướng đều bắt nhốt ngục thất, nhưng để lọt mất một là Lý An. Nhị thiếu gia Lý gia bỏ trốn, bộ kinh thành lùng bắt khắp nơi, đều tìm bóng dáng . Đây là trọng án chấn động kinh thành, bộ khoái ngày đêm lùng sục khắp nơi, nhưng vẫn tài nào tìm tung tích .
Nhị thiếu gia Lý phủ thông minh tuyệt đỉnh từ nhỏ, đang ẩn náu ở nơi nào. Chỉ là với sự cẩn thận của , e rằng sẽ dễ dàng bắt như .
Mà trong một con hẻm nhỏ tồi tàn, một gian quán trọ xiêu vẹo, dơ dáy đến cực điểm. Mưa xuân liên miên mấy ngày khiến mái nhà mục nát lật tung một nửa. Dưới mưa gió rít gào, dường như chỉ một giây quán trọ sẽ sụp đổ.
Một tên mặc áo xám tới, chưởng quầy đang sấp bàn nghỉ ngơi, ngờ tới giờ còn khách đến, vội vàng khách khí nghênh đón: “Khách quan, ngài ở trọ dùng bữa?”
“Một gian phòng hạng trung.” Người áo xám móc một khối bạc vụn nhỏ. “Đem thức ăn trong phòng.” Dứt lời liền nhấc chân lên lầu. Quán trọ lâu năm sửa sang gì, trong một hẻm tối tăm nơi khu ổ chuột. Người giàu thì khinh thường ở nơi như , nghèo chẳng tiền mà thuê trọ. Bởi khách trong tiệm cực kỳ thưa thớt.
Chưởng quầy đáp , cùng lên lầu tìm phòng cho áo xám .
Tìm phòng, chưởng quầy xuống lầu. Người áo xám đóng cửa , chậm rãi cởi xuống áo ngoài dính đầy bụi bẩn. Bên lớp áo bẩn thỉu , là một khuôn mặt tuấn tú, chỉ là vẻ mặt chút âm u dữ tợn.
Người chính là Lý An.
Từ đến nay Lý An thông minh hơn , kiêu ngạo tự phụ, nhưng hôm nay chỉ thể như một con ch.ó nhà tang mà trốn đông trốn tây, trốn tránh sự truy đuổi của quan phủ. Từ nhỏ đến lớn, ai mà tâng bốc , là hy vọng của phủ Tể tướng? Hắn khinh thường Lý Dương bình thường chỉ quần áo lụa là trêu hoa ghẹo nguyệt, cũng ghê tởm Lý Đống cả ngày chỉ hoang dâm vô độ.
Hắn vạn , hưởng thụ ánh mắt sùng bái của kẻ khác. Trên thực tế, quả thật , nên chẳng thể ngờ, ngày bản t.h.ả.m bại đến nhường , đặc biệt là, bại tay một nha đầu tròn mười một tuổi!
Mấy ngày , đem đầu đuôi sự việc suy nghĩ thật cẩn thận, rốt cuộc xác định, tất cả chuyện đều do Tưởng Nguyễn sai. Hắn khó nén sự khiếp sợ trong nội tâm. Kể từ khi Tưởng Nguyễn thiến Lý Dương, nàng gần như là từng bước từng bước nhắm thẳng Lý gia. Bất kể nàng đến cùng vì mục đích gì, hành động khiêu khích trắng trợn như , khiến Phủ Tể tướng chịu tổn thất lớn đến , khiến Lý An thể nào cam tâm!
Nhất là, gần đây đường phố truyền một tin tức, Hoàng đế thấy vô châu báu trong phủ Tể tướng, thậm chí còn nhiều hơn cả so với quốc khố, long nhan giận dữ, sát tâm. Tin đồn ít ngày nữa sẽ c.h.é.m đầu cả nhà phủ Tể tướng.
Những lời mặc dù chỉ là lời đồn phố, nhưng nguồn gốc xuất phát từ trong cung. Lời thật giả lẫn lộn, khiến thể phân rõ. Lý An cũng tự hiểu , cho dù là vì để lấp đầy quốc khố, Hoàng đế thể sẽ định đoạt mạng sống của bộ Lý gia.
cứ như , phủ Tể tướng sẽ còn cơ hội để trở !
Không , chút gì đó. Không thể chờ chết, thể phủ Tể tướng chỉ vì một đê đập vỡ nhỏ bé mà cứ thế lụi tàn.
Hắn tin tức, trong kinh mưa rơi ngừng, những nhà giàu thường đến ngôi chùa miếu nổi danh nhất trong kinh thành — Bảo Quang Tự để cầu phúc.
Mà Tưởng Nguyễn ngày sẽ cùng với những tiểu thư khác của Tưởng gia, thuận tiện quyên góp chút tiền nhang đèn.
Bảo Quang Tự chênh vênh vách núi đá cách xa kinh thành. Nơi đây núi cao hang sâu, đường xá hiểm trở, chính vì , hương khói mới dồi dào, cho rằng như mới thể hiện sự thành tâm.
Mà tất cả tiểu thư của Tưởng phủ đều tiến về hướng Bảo Quang Tự, thể nghi ngờ đây là một cơ hội .
Hắn lật ngược một ván khi Hoàng đế đưa quyết định với phủ Tể tướng. Chuyện cần tay từ Tưởng Nguyễn, nhưng hôm nay thể quang minh chính đại xuất hiện, càng cách nào để tiếp cận nàng.
Trước tiên chỉ thể bắt Tưởng Nguyễn , đó… Để cho chính nàng thừa nhận tất cả đều là một âm mưu.
Từ nhỏ đến lớn, Lý An luôn dùng mưu kế để hại , từng đưa quyết định trực tiếp và táo bạo như . , đây là biện pháp duy nhất.
Đây cũng là đầu tiên tự tay, tin tưởng Tưởng Nguyễn chắp cánh cũng khó thể thoát .
Chậm rãi, lấy một vật giống như lệnh bài từ trong n.g.ự.c áo, vật lớn cỡ một bàn tay, chế tác vô cùng tinh xảo. Lý An nắm chặt lệnh bài trong tay, đó chậm rãi nở nụ lạnh.