Sống Lại Làm Hồng Nhan Gây Loạn - Chương 101
Cập nhật lúc: 2025-09-28 09:05:20
Lượt xem: 13
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tô thị kích động đến mức khó kiềm lòng, trăm mối cảm xúc ngổn ngang trong lòng, bà ôm Tưởng Nguyễn khẽ . “Mi nhi mệnh khổ của mất sớm, Nguyễn nhi lớn như , cũng chịu đựng bao nhiêu khổ cực, đều là của bà lão .” Mắt thấy Tô thị , Triệu Quang vội vàng tiến lên phía vỗ vai Tô thị, an ủi. “Phu nhân, chẳng Nguyễn nhi trở về ? Cớ gì nhớ đến những chuyện vui .”
Triệu Nghị cũng khuyên nhủ. “Tổ mẫu, hôm nay biểu trở về, là lúc nên vui mừng.”
Hai vị thiếu phu nhân Triệu gia cũng khuyên giải thêm, Tô thị lau nước mắt, . “Nhìn xem, bỗng dưng lãng phí khoảnh khắc . Nguyễn nhi đừng trách bà già .”
Tưởng Nguyễn mỉm , cũng gì thêm.
Tô thị đến, phụ tử Triệu Quang cũng tiện hỏi tiếp chuyện Tưởng gia, chỉ cùng Tô thị hỏi Tưởng Nguyễn những năm qua trải qua . Tưởng Nguyễn chậm rãi kể từng chuyện, khéo léo che giấu những điều bất hạnh mà Tưởng gia đối đãi với nàng. Mặc dù như , sự lạnh lùng toát trong lời vẫn khiến Tô thị bắt manh mối. Tưởng Nguyễn , bà cũng truy hỏi thêm, chỉ là ánh mắt Tưởng Nguyễn càng thêm yêu thương và đau lòng.
Trước đó mấy cha con Triệu Quang chút hiểu đối với Tưởng Nguyễn, hiểu cuộc sống của nàng. Thấy nàng vì để cho Tô thị giảm bớt cảm giác áy náy mà dựng lên một lời dối, trong lòng họ càng thêm yêu thích Tưởng Nguyễn. Trước đây Triệu Phi Long và Triệu Phi Chu từng gặp Tưởng Nguyễn, chỉ trong phủ Tướng quân đột nhiên xuất hiện một biểu từng qua, đều thấy hiếu kỳ dò xét Tưởng Nguyễn.
Tưởng Nguyễn và Tô thị chuyện với . Tô thị đích xuống bếp nấu cơm cho Tưởng Nguyễn, nên gọi mấy vị thiếu phu nhân của Triệu gia cùng. Đợi khi nữ quyến rời khỏi, Tưởng Nguyễn Triệu Quang . “Con còn ít lời .”
Triệu Quang phất tay áo. “Đến thư phòng .” Lại đầu mấy Triệu Nguyên Giáp. “Mấy các con cũng cùng .”
Triệu Nghị coi như cũng là lớn, tất nhiên theo . Triệu Ngọc Long và Triệu Phi Chu cũng theo, nhưng Triệu Nguyên Phong quát, đành vui mà rời .
Đợi đến thư phòng, Triệu Quang xuống ghế, Tưởng Nguyễn . “Tưởng Quyền định đối phó với đại ca con thế nào?’’
Câu đầu tiên ông hỏi là chuyện phát cháo, cũng chuyện ở thôn Sùng Tân, mà là chuyện của Tưởng Tín Chi. Tưởng Nguyễn sững sờ, . “Ngoại tổ phụ, chấp thuận trợ giúp con ư?”
Triệu Quang tức giận . “Hắn là ngoại tôn của Triệu gia , thể khoanh tay ?”
Tưởng Nguyễn cúi đầu. Trước đây nắm rõ thái độ của Triệu gia, nàng đành thuận thế đẩy thuyền, kéo theo Tưởng Quyền và Hạ Nghiên ; thực tế, nàng hề nha nào kế hoạch của Tưởng Quyền. Chỉ là kiếp Tưởng Tín Chi hãm hại, nàng nghĩ tới nghĩ lui, cơ hội lớn nhất cũng chỉ ở đây mà thôi. Cho dù kế hoạch khiến Triệu gia "vồ hụt", nàng cũng lấy mạng sống của đại ca để đ.á.n.h cược. Nàng cất lời: “Đại ca còn năm ngày nữa sẽ về tới kinh thành. Trên đường trở về, chắc chắn sẽ xảy chuyện bất trắc.” Dừng một chút, nàng Triệu Quang. “Mặc dù con bọn dùng phương pháp gì, nhưng bọn nắm chắc ý đồ hãm hại tính mạng của đại ca.”
Triệu Quang siết chặt tay. “Quả là quá ngông cuồng!”
“Tưởng gia còn quyền lực lớn đến , đến nay Tưởng gia vẫn quen rộng, con đường quan của Tưởng Quyền liên tiếp gặp trở ngại, Tưởng gia chỉ là một vỏ rỗng bề ngoài mà thôi. Kẻ thực sự chuyện , là Hạ gia.”
“Hạ gia?” Triệu Nguyên Bình cau mày . “Nhà đẻ của Hạ Nghiên?”
“Không sai.” Tưởng Nguyễn thản nhiên . “Hạ gia và Tưởng gia là thông gia, cho dù bất cứ mâu thuẫn nào, nhưng chỉ cần đại ca, thì tương lai Tưởng Siêu chính là đầu Tưởng phủ. Tưởng Siêu là đầu, quan hệ với Hạ gia dù cắt cũng đứt . Còn nếu đại ca là đầu, quan hệ của Tưởng gia và Hạ gia khó lòng lâu dài. Xét về tình và lý, chỉ cần Tưởng gia ngỏ lời cầu viện, Hạ gia tuyệt nhiên thể thoái thác.”
Triệu Nguyên Phong . “Đây là đẩy chỗ c.h.ế.t ? Tưởng gia thật thứ gì lành, cha, để con g.i.ế.c tên Tưởng Quyền ch.ó c.h.ế.t đó!”
Vốn dĩ Triệu Nguyên Phong tình cảm với Triệu Mi sâu nặng nhất, đây chấp nhận Tưởng Quyền. Hôm nay từ miệng Tưởng Nguyễn những nhục nhã tỷ tỷ yêu nhất gánh chịu suốt thời gian qua, nhớ đến chuyện đó, sớm phẫn nộ khó thể kiềm chế đối với Tưởng Quyền, giờ phút Tưởng Quyền còn ý đồ mưu hại Tưởng Tín Chi, càng hận thể lập tức báo thù rửa hận cho Triệu Mi.
“Ngươi câm miệng xuống cho lão tử!” Triệu Quang chợt quát một tiếng. “Còn chê đủ phiền toái !”
Tưởng Nguyễn mỉm . “Cữu cữu, chuyện tất nhiên dính líu đến Hạ gia, nhưng còn một khác, lẽ cũng tham dự chuyện .”
“Người nào?” Triệu Nguyên Giáp hỏi.
“Tể tướng Lý Đống.”
Lời khiến sắc mặt đều đổi. Chốc lát , Triệu Nghị hỏi. “Lý Đống quan hệ với Hạ gia và Tưởng gia?”
“Lý Đống là của Bát Hoàng tử, Hạ gia cũng là phe Bát Hoàng tử, Lý gia và Hạ gia đều là một phe cánh. Tưởng gia gặp nạn, Lý gia cũng sẽ ngoài quan sát.” Tưởng Nguyễn . “Huống hồ, phụ còn gả con gái cho Lý đại thiếu gia, đổi lấy bước chân vững vàng để kết giao sâu rộng với Lý gia.”
“Vô sỉ!” Triệu Quang vỗ mạnh xuống bàn, gân xanh mặt cũng vì phẫn nộ mà giật run, hai mắt đỏ bừng. Lý Dương là loại nào, kinh thành ai rõ? Hắn là tên ăn chơi trêu hoa ghẹo nguyệt, chỉ riêng mỹ ở hậu viện cũng chứa nổi, càng yêu thích phối hợp với Lý Đống chơi trò cha con cùng đùa bỡn một . Tưởng Nguyễn gả Lý gia, khác gì dê miệng cọp. Tưởng Nguyễn là cốt nhục của Tưởng Quyền, mặt mũi loại chuyện !
Triệu Nghị thể tin nổi . “Biểu , lời là thật ?”
Tưởng Nguyễn gật đầu. Lý gia lẽ sẽ cùng Hạ gia tính kế Tưởng Tín Chi, đương nhiên chỉ vì nguyên nhân nàng gả . Mà là gần đây Lý An qua với Tưởng phủ, quan hệ với Tưởng Tố Tố và Hạ Nghiên cũng hài hòa hơn nhiều. Tài trí của Lý An tầm thường, lẽ phát hiện chuyện của Lý Dương do Tưởng Tố Tố . Lý An chuyện đó là do nàng , nhất định sẽ tìm cách trả thù. Nếu Hạ Nghiên tính kế Tưởng Tín Chi, Lý An tất nhiên sẽ vui lòng vẽ thêm một nét.
Triệu Nguyên Giáp trầm ngâm . “Hổ dữ còn ăn thịt con cơ mà.”
“Kẻ bần hàn thường giữ nghĩa khí, kẻ văn chương đa phần là kẻ bạc bẽo. Tưởng Quyền và Tưởng Tố Tố, tự phụ tài đức hơn , lẽ dĩ nhiên mang lòng lang thú.” Tưởng Nguyễn thản nhiên .
Nàng lạnh nhạt , giống như đang đến một chuyện cực kỳ bình thường, nhưng mà bên trong giọng êm ái , bất giác hiện hận ý vô cùng sắc bén, khiến cho khác khỏi rùng . Dừng một chút, nàng . “Muốn mai phục đường , tất nhiên sẽ mang theo nhiều binh mã. Xin ngoại tổ phụ xuất binh, thuận tiện phái giám sát động tĩnh của Lý gia và Hạ gia. Một khi di động, lập tức theo, như mới thể bảo tính mạng đại ca con.”
“Đến mức xuất binh ?” Triệu Nguyên Giáp chần chờ . “Nếu Tín Chi là phó tướng, cùng về với cả đội binh mã, quân đội khổng lồ như thế, ban ngày ban mặt bọn dám g.i.ế.c ?”
“Con bọn dùng phương pháp gì.” Tưởng Nguyễn . “Con chỉ là, nếu như phái đủ , e rằng đại ca lành ít dữ nhiều. Bọn sẽ chỉ tay khi kinh, một khi tiến kinh thành, chân thiên tử, động thủ nữa thì khó . Cho nên, bọn nhất định sẽ tìm cách, hãm hại cho bằng tính mạng đại ca con, Đại cữu cữu, đừng hoài nghi con.”
“Ngoại tổ phụ, đồng ý với điều kiện của con ?” Tưởng Nguyễn hỏi.
Tuy Triệu Quang là võ tướng, nhưng kẻ lỗ mãng dễ kích động. Việc quân hàng ngày, đều cẩn mật, hề sơ suất. Hắn trầm giọng : “Ta đồng ý với con. Hắn là ngoại tôn của , Triệu gia tất nhiên sẽ bảo vệ .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/song-lai-lam-hong-nhan-gay-loan/chuong-101.html.]
Tưởng Nguyễn thi lễ: “Đa tạ ngoại tổ phụ.”
Triệu Quang nàng, thần sắc Tưởng Nguyễn vẫn ung dung, cử chỉ lời khác gì thành niên. Ngay cả những thiếu niên mười ba mười bốn tuổi như Triệu Phi Chu và Triệu Ngọc Long, đôi lúc còn vẻ ngây thơ của con trẻ.
Tưởng Nguyễn hề chút ngây thơ nào. Bề ngoài nàng ôn hòa dịu dàng, nhưng nội tâm mang theo một vẻ thờ ơ lạnh nhạt. Sự lệ khí chỉ thể thấy ở trải qua chiến trường m.á.u tanh, mà thâm sâu đến tận xương tủy nàng. Trong lòng Triệu Quang thở dài, phu nhân Tô thị rõ, nhưng tiếp xúc nhiều , sự chấn kinh ban đầu, : từ đầu tới cuối, Tưởng Nguyễn hề bất cứ sự kích động vui mừng nào khi nhận . Tâm nàng vững như bàn thạch, e rằng mỗi lời hôm nay với Triệu gia đều là những đáp án nàng tính toán kỹ lưỡng, mỗi câu đều dụng ý đặc biệt.
Nàng đang tính toán Triệu gia, nhưng phương pháp nàng dùng là âm mưu, cũng chẳng ép buộc. Những lợi ích bình thường mà kín đáo khiến khác thể đồng ý với yêu cầu của nàng. Cho dù tính kế, cũng cam tâm tình nguyện.
Tưởng Nguyễn sớm trí tuệ như , ắt hẳn cuộc sống nhiều năm qua tại Tưởng gia so với những gì nàng kể còn hiểm nguy hơn vạn . Dù nàng cũng là cốt nhục của Triệu gia, nghĩ đến Triệu Mi khuất, ông thể thờ ơ . Nghĩ tới đây, Triệu Quang cũng hỏi chuyện phát cháo và thôn Sùng Tân nữa. Hắn cất lời: “Có lẽ ngoại tổ mẫu của con bày biện xong bữa cơm , cùng thôi.” Dứt lời, dậy, chậm rãi bước ngoài. Không vì chuyện của Triệu Mi gây cú sốc quá lớn , mà bóng lưng cao lớn như cây ngô đồng của một vị tướng quân chút già yếu.
Mấy Triệu Nguyên Giáp cũng nối gót rời khỏi thư phòng. Lúc Tưởng Nguyễn định bước , mặt nàng xuất hiện một bóng . Triệu Nguyên Bình ngăn nàng , hỏi: “Rốt cuộc con gì?” Đôi mắt dò xét, nghiên cứu nàng.
“Nhị cữu cữu gì, Nguyễn nương hiểu.” Tưởng Nguyễn đáp.
“Lý gia tham gia chuyện , chắc chắn đơn thuần là nguyên nhân con . Con quả quyết rằng Tưởng Tín Chi nhất định sẽ gặp mai phục, tất nhiên là nắm rõ căn nguyên khác. Cha hỏi, nghĩa là sẽ hỏi.” Sắc mặt Triệu Nguyên Bình dần trở nên nghiêm nghị hơn. “Tưởng Nguyễn, cho dù con là cốt nhục của Mi nhi, vẫn hỏi, rốt cuộc con mưu đồ điều gì?”
Tưởng Nguyễn lẳng lặng . Ba đời Triệu gia đều là võ tướng, Triệu Nguyên Bình sinh thông minh tuyệt đỉnh, nhưng đáng tiếc Triệu gia xem nhẹ con đường quan văn. Vì , Triệu Nguyên Bình thể thi Trạng nguyên, đem về vinh quang rạng rỡ cho Triệu gia. Hắn tinh thông binh pháp, một vị quân sư thần cơ diệu toán, nhưng một thứ vô cùng xuất sắc, đó chính là nắm giữ nhân tâm. Trên chiến trường, chỉ cần suy đoán tâm tình của quân địch là thể giúp quân thắng thêm một trận. Triệu Nguyên Bình mắt, nảy sinh lòng cảnh giác sâu sắc đối với nàng. Chẳng qua, nàng từng nghĩ sẽ lừa dối Nhị cữu cữu.
Nàng : “Nhị cữu cữu cớ gì đề phòng đến ? Chỉ cần con hại Triệu gia là . Nếu , con chẳng phát cháo miễn phí, cũng chẳng cứu tính mạng của đại biểu ca. Nhị cữu cữu hoài nghi con như thế, thử hỏi những việc con cho đến bây giờ, gây bất lợi chút nào cho Triệu gia ?”
Thấy sắc mặt Triệu Nguyên Bình đổi, nàng nhạt : “Huống hồ, nếu thể cứu đại ca con, ắt bắt một nhóm thích khách, truy xét nguồn gốc. Kẻ bắt khai Lý gia, đối với phủ tướng quân chúng chẳng là trăm điều lợi một điều hại ? Trên triều đình Lý gia và Triệu gia luôn bất hòa, Nhị cữu cữu há chẳng điều ? Một khi Lý gia gặp chuyện may, thế lực của Bát hoàng tử suy suyển, đó chẳng là tình cảnh mà phủ tướng quân thấy nhất ?’’
Triệu Nguyên Bình cố nén sự kinh ngạc trong lòng, nhíu mày. Tưởng Nguyễn thể tùy tiện những chuyện riêng tư chính trường giữa ban ngày ban mặt, hơn nữa, mỗi một câu đều trúng tim đen của . Trong lúc nhất thời, Triệu Nguyên Bình cũng thể phản bác.
Tưởng Nguyễn cất lời: “Nhị cữu cữu cứ yên tâm, con sẽ hại Triệu gia . Con mối thù đội trời chung với Tưởng gia. Để thể khiến Tưởng gia chịu thêm chút đè nén ngột ngạt, con sẽ dốc hết sức giúp đỡ Triệu gia.” Dứt lời, nàng khẽ thi lễ với Triệu Nguyên Bình trực tiếp rời .
Triệu Nguyên Bình lưng nàng suy nghĩ trong chốc lát, cũng nhẹ giọng , khôi phục vẻ mặt thư thái lúc , về hướng đại sảnh.
Cả Triệu phủ đều tràn ngập khí ấm áp, vui vẻ hòa thuận, trong khi đó, một nơi khác trong kinh thành u ám như sắp bão tố ập đến.
Nghiên Hoa Uyển bên trong Tưởng phủ, Hạ Nghiên bắt lấy tay Lâm Lang, vội vã hỏi: “Ngươi đúng chứ? Tôn đại nhân thật sự như ?”
Lâm Lang gật đầu: “Vâng, thưa phu nhân, đại thiếu gia thật sự trở thành phó tướng, năm ngày sẽ về tới kinh thành. Hiện giờ chúng nên gì bây giờ?”
Hai tay Hạ Nghiên siết chặt ly quăng mạnh xuống nền. Chiếc ly sứ vẽ hồ điệp vàng kim tinh xảo phút chốc tan thành mảnh vụn. Lâm Lang một bên kinh hãi rụt rè, thậm chí dám thở mạnh.
Hạ Nghiên nghiến răng: “Không ngờ tên tiểu nghiệt súc đó còn gặp cơ duyên lành như , c.h.ế.t trận chiến trường cơ chứ!” Trước mắt, cả ngày đau đầu nhức óc vì tìm cách ngăn Tưởng Tố Tố đưa đến miếu nhỏ tịnh dưỡng. Dường như Tưởng Quyền quyết tâm, nhưng kể từ ngày Tuệ Giác rời , Tưởng Tố Tố vẫn giấc ngủ yên, luôn gõ cửa trong đêm, nhưng mở cửa thấy ai. Ta thư mời Tuệ Giác trở , chỉ là yêu khí tà ác quá nặng, nhất nên mau đưa Tưởng Tố Tố miếu để xua đuổi tà khí. Điều khiến Hạ Nghiên giận đến nỗi chỉ hận thể x.é to.ạc miệng Tuệ Giác.
Trong lúc rối ren như , tin Tưởng Tín Chi phong Phó tướng, tiền đồ xán lạn, sắp về tới kinh thành, khiến nàng thể căm phẫn. Tuy nhiên, kèm với đố kị tận xương tủy là nỗi lo âu khó tả.
Tưởng Siêu thi trượt khoa cử, vốn khiến Tưởng Quyền thất vọng. Nếu lúc Tưởng Tín Chi về, lập chiến công hiển hách, sợ rằng Tưởng Quyền sẽ nảy sinh ý đồ khác. Cho dù Tưởng Quyền thích Tưởng Tín Chi, cũng sẽ lung lay vị trí Đích tử của Tưởng Siêu, nhưng Siêu nhi thể tiến triều quan, cũng khó lòng kết giao với các nhân vật quan trường. lúc Tưởng Tín Chi bước chân triều đình, giao tình với trong triều, đối với tiền đồ của Tưởng Siêu quả thực là một trở ngại lớn.
Khi nhắc tới công tử Tưởng gia tại Đại Cẩm triều, chỉ cần đến Tưởng Siêu là đủ, Tưởng Tín Chi căn bản cần thiết. Siêu nhi của tuyệt đối thể lưu bất kỳ điều sỉ nhục nào, địa vị thể bất cứ ai d.a.o động. Hạ Nghiên siết c.h.ặ.t t.a.y , vẻ mặt xinh trở nên vô cùng dữ tợn, hệt như quỷ dữ ăn thịt . “Không thể để Tưởng Tín Chi còn sống!”
“Ý Phu nhân là?” Lâm Lang theo hầu Hạ Nghiên nhiều năm, cũng ít nhiều đoán tâm tư của nàng từ hành động.
Phạm Khắc Hiếu
“Kẻ nghịch tử trở về, Siêu nhi của đặt mặt mũi ? Người đời vốn so sánh, sẽ chỉ dùng thành công của Tưởng Tín Chi để bêu rếu thất bại của Siêu nhi, thể để chuyện như xảy ?” Hạ Nghiên nghiến răng. Kể từ khi Tưởng Siêu thi trượt của Bách Hoa Lâu chặt đứt ngón tay út, tính tình trở nên quái gở, còn phóng khoáng như xưa, cả mang theo sự u ám nặng nề, khiến khác cũng cảm thấy khiếp sợ.
“Phu nhân định đợi khi Đại thiếu gia hồi phủ mới hành động ư?” Lâm Lang hỏi.
“Sau khi hồi phủ?” Hạ Nghiên lạnh lùng. “Nha đầu tiện nhân gian xảo như , ca ca của nó lẽ cũng chẳng loại . Ta thể để cho cơ hội đặt chân phủ? Ta , ngay cả cửa thành kinh đô cũng đừng hòng bước !”
Lâm Lang kinh hãi : “Chẳng lẽ Phu nhân hành động đường? lưng Đại thiếu gia là cả một đội quân, Phu nhân như quá nguy hiểm, cũng chắc chắn thành công.”
“Dù cả một đội quân thì ? Chỉ cần dùng trí óc là đủ.” Hạ Nghiên khỏi cất lời. “Không Tưởng Tín Chi sủng ái ruột thịt nhất ? Lấy mồi nhử, chẳng tin chịu ngoan ngoãn quy phục.” Lúc sở dĩ Tưởng Tín Chi rời Tưởng phủ tòng quân nơi doanh trại, cùng lắm cũng chỉ vì Tưởng Nguyễn. Chỉ là ngờ để cho gặp cơ duyên trời cho như .
“Ý Phu nhân là để Lão gia tay. . .?” Lâm Lang hỏi.
“Không, tuyệt đối với ông .” Ngón tay Hạ Nghiên siết chặt, ánh mắt lướt qua vẻ hận thù. “Ngàn vạn thể để cho Lão gia .” Nếu là đây thì còn đỡ, lúc Tưởng Siêu thông minh sáng suốt, là niềm tự hào của Tưởng Quyền. Có Tưởng Siêu, trong mắt Tưởng Quyền còn bóng dáng của Tưởng Tín Chi. Cho dù Tưởng Tín Chi là Phó tướng, vì Tưởng Siêu, Lão gia cũng sẽ nhắm mắt ngơ, thậm chí sẽ âm thầm tương trợ. nay Tưởng Siêu trở thành trò của bộ kinh thành, đồng liêu cũng bởi chuyện mà thường nhạo Tưởng Quyền. E rằng trong lòng Tưởng Quyền sớm sinh lòng chán ghét, vứt bỏ . Trước mắt Tưởng Tín Chi vinh quang trở về kinh đô như , khó tránh khỏi Tưởng Quyền nảy sinh ý định khác.
Nếu là như , quả thực là đại họa. Hạ Nghiên nắm chặt vạt áo.
“Vậy… Phu nhân, cầu xin Lão gia giúp đỡ? Lão gia sẽ tay ?” Lâm Lang hỏi. Mấy ngày Tưởng Tố Tố chọc Hạ Thành tức giận một trận lớn, vì chuyện của Hạ Tuấn mà hận thể liều mạng với nàng. Giờ đây, bộ Hạ gia đều lạnh nhạt với con , thể tay giúp đỡ đây.
“Nhị tẩu dĩ nhiên sẽ giúp, nhưng Phụ sẽ giúp .” Hạ Nghiên đáp. “Coi như vì danh dự của Hạ gia, Phụ cũng sẽ tâm ý giúp .” Dù Tưởng gia cũng xem là một trợ lực quan trọng. Cho dù Hạ Thành hài lòng về Tưởng Tố Tố đến , cũng sẽ vì chuyện mâu thuẫn nhỏ nhặt mà để cho kẻ ngoài chiếm đoạt quyền thế Tưởng gia. Nếu Tưởng Tín Chi thật sự quật khởi tại kinh thành, đối với Tưởng Siêu mà đều là một uy h.i.ế.p to lớn. Một Tưởng phủ trong tầm khống chế, giữ cũng bằng thừa. Vì để bảo đảm Tưởng phủ bất cứ lúc nào, bất cứ ở cũng sẽ cùng chung một chiến tuyến với Hạ phủ, Phụ tuyệt đối sẽ khoanh tay ngoài quan sát. Đối với chuyện diệt trừ Tưởng Tín Chi, thậm chí còn để tâm hơn cả chính chúng .
“Ngươi mau lấy giấy bút đến đây, thư cho Phụ .” Hạ Nghiên khẽ nhếch khóe môi, thần thái kiêu ngạo.
Nàng thầm nhủ: Hạ gia tất sẽ giúp nàng, huống hồ còn Lý gia. Tuy rõ vì nhị thiếu gia Lý An của Lý gia nhiều lấy lòng nàng và Tưởng Tố Tố, nhưng ngược cũng thể lợi dụng một . Hạ gia cùng Lý gia liên thủ, cho dù Tưởng Tín Chi chín cái mạng, chắp cánh cũng khó lòng thoát khỏi mưu đồ .