SỞ THIÊN LÊ XUYÊN KHÔNG CÓ TÀI TIÊN TRI - CHƯƠNG 30
Cập nhật lúc: 2024-10-07 11:25:35
Lượt xem: 40
Hạ Thời Sâm ung dung thong thả ăn cơm nhưng vẫn dỏng tai lên nghe ý kiến của cô.
Sở Thiên Lê lắc đầu: “Không phải là quá hiểu biết.”
Hạ Viễn Dương: “Có biết những thứ đơn giản không? Ví dụ như những kiến thức cơ bản về thị trường chứng khoán ấy?”
Sở Thiên Lê: “Rau hẹ xanh biếc?”
Đây là lời trong lòng của cô, nhớ tới thị trường chứng khoán chính là màu xanh.
Dao nĩa phát ra tiếng kêu chói tai trên chiếc đĩa sứ.
Hạ Thời Sâm nghe xong câu trả lời của cô thì cảm thấy cạn lời, cậu ấy không cẩn thận một chút thôi là đã thất thủ rồi, thấp giọng nói: “Xin lỗi.”
Hạ Viễn Dương cười giải vây: “Thời Sâm, cháu đừng có căng thẳng như vậy, không phải chính là màu xanh sao!”
“...” Mặc dù Hạ Thời Sâm luôn luôn kính nể chú hai, nhưng sau khi nghe xong lời này thì cậu ấy lại cảm thấy không đúng lắm.
Hạ Viễn Dương muốn tìm chủ đề chung với Sở Thiên Lê, bất lực ông ấy chỉ có thể nói tới lĩnh vực đầu tư, thế là bắt đầu giảng giải danh từ thuật ngữ cho cô.
Sở Thiên Lê không có hứng thú với đầu tư cổ phiếu, cô chỉ có hứng thú với tiền đầu tư kiếm được thôi, hoàn toàn là nghe vào tai trái, ra tai phải, toàn bộ quá trình ánh mắt đều mê mang phiêu dạt.
Hạ Viễn Dương giảng xong phần nền tảng, hỏi: “Bây giờ Thiên Lê đã hiểu chưa.”
Sở Thiên Lê thành thực nói: “Cháu quên hết sạch rồi.”
Hạ Viễn Dương cũng không buồn bã, ngược lại còn cười lớn: “Không tệ không tệ, quên cũng thật là nhanh.”
Hạ Thời Sâm: “...” Cái này cũng không phải là thái cực kiếm mà Trương Tam Phong truyền thụ lại cho Trương Vô Kị? Hạ Thời Sâm phát hiện Sở Thiên Lê không tập trung, cảm giác sâu sắc được cô không biết tốt xấu, bỏ lỡ cơ hội tốt, biết bao nhiêu người chạy lên giao lưu với Hạ Viễn Dương, đây chính là bậc tinh anh trong lĩnh vực đầu tư tài chính đấy!
Cái này giống như Einstein dạy bạn học vật lý tiểu học vậy, thế mà bạn còn dám thất thần khi lên lớp?
Sau khi ăn xong, Hạ Viễn Dương đứng dậy dẫn mọi người tới phòng khách kiến nghị nói: “Chúng ta tới thi đoán đi, xem xem kết quả báo cáo cuối ngày.”
Hạ Thời Sâm: “Vậy cháu đoán dầu thô.”
Sở Thiên Lê: “Thi đoán cái gì cơ?”
Hạ Viễn Dương: “Chính là đoán xem cái gì sẽ tăng vọt trước báo cáo cuối ngày, cháu muốn tham gia không?”
Đây là hoạt động giải trí của Hạ Viễn Dương và Hạ Thời Sâm từ trước đến nay, Sở Thiên Lê không biết tại sao học sinh cấp ba lại muốn chơi loại trò chơi kỳ lạ như vậy, có thể là nam chính muốn chi phối mạch m.á.u kinh tế toàn cầu nên đã bồi dưỡng từ khi còn nhỏ.
“Thi đoán không có thưởng?” Sở Thiên Lê nói tiếp: “Vậy cháu không đoán, dân thôn đánh bài đều cược tiền mà.”
Hạ Thời Sâm cau mày: “Dân thôn tụ tập đánh bài mới là có vấn đề đó.”
“Ai da, đánh bài cược tiền đó gọi là đánh bạc sao? Ba tệ năm tệ đó gọi là tiền à?” Sở Thiên Lê rất biết nghe lời mà sửa lời nói dưới ánh mắt âm u của cậu ấy: “Được rồi, ba tệ năm tệ cũng là tiền.”
Hạ Viễn Dương: “Vậy chúng ta cũng có thể cược tiền ở nhà, người đoán trúng sẽ nhận được hồng bao của người khác.”
Hạ Thời Sâm: “Chú Hai, đến cả nền tảng cơ sở bình thường con bé cũng không biết, nhận tiền của trẻ con cũng quá...”
Cậu ấy căn bản không hứng thú đánh cược thi đoán với Sở Thiên Lê, nói ra ngoài cũng là ỷ lớn h.i.ế.p bé, thắng mà không vẻ vang gì.
Sở Thiên Lê nghe thấy chữ hồng bao thì lập tức ngồi thẳng lưng lên, tinh thần phấn chấn: “Có tiền hay không cũng không sao hết, chủ yếu là cháu có hứng thú với thị trường cổ phiếu.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/so-thien-le-xuyen-khong-co-tai-tien-tri/chuong-30.html.]
Hạ Thời Sâm: “?”
Dư Tân và Hạ Chính Hợp cũng xếp hàng ngồi ở trên ghế sa lon xem náo nhiệt.
Dư Tân nhìn thấy một màn này thì cười nói: “Vậy hai chúng ta tới làm trọng tài đi.”
“Nhưng ba cũng muốn đoán dầu thô thì phải làm thế nào?” Hạ Chính Hợp hỏi: “Thiên Lê đoán cái gì? Có cần ba cung cấp hạng mục chọn cho con không?”
“Hoặc là nếu con cảm thấy độ khó cao, chúng ta ghép cùng một nhóm cũng được, đối kháng với Thời Sâm.”
Hạ Thời Sâm lạnh nhạt nói: “Thế này cũng được.”
Sở Thiên Lê lấy xúc xắc từ trong túi ra, cô tùy tiện ném lên trên mặt bàn trà: “Không vội, cháu hỏi các vì sao trước, sau đó lại xem xem có cần tạo nhóm với chú hai không.”
Ba viên xúc xắc phát ra tiếng vang thanh thúy, xoay tròn trên mặt bàn rồi vững vàng dừng lại, lần lượt là mộc tinh, cung xử nữ, tứ cung.
Sở Thiên Lê cẩn thận tường tận một phen, mở miệng nói: “Chú hai, cháu muốn phần hồng bao kia của chú, chúng ta không cần lập nhóm đâu, chú cùng một nhóm với anh trai là được rồi.”
Hạ Viễn Dương thê thảm bị vứt bỏ, ông ấy dở khóc dở cười: “... Thật ra bên ngoài có rất nhiều người muốn chung nhóm với chú.”
Hạ Chính Hợp tò mò nhìn chằm chằm xúc xắc trên bàn sau đó trêu chọc nói: “Đây chính là công cụ đầu tư tài chính tiên tiến nhất bây giờ à? Vậy mà lại khiến Hạ Viễn Dương chú bị loại, chú còn tưởng là ai mới có thể làm được.”
Hạ Chính Hợp ở Công ty kinh doanh Internet, phương hướng nghiên cứu chính là trí tuệ nhân tạo.
Sở Thiên Lê gật đầu: “Đối với cháu mà nói thì là như vậy.”
Hạ Thời Sâm cảm thấy cạn lời, lạnh nhạt nói: “Anh kiến nghị em lập nhóm với chú hai.”
Sở Thiên Lê: “Không, em một đánh hai.”
Hạ Viễn Dương: “Vậy thì tự mình chiến đấu, chú đoán vàng là được rồi, Thiên Lê đoán cái gì?”
“Có lẽ là ngô?” Sở Thiên Lê nhìn chằm chằm con xúc xắc, cô nghiêng đầu suy nghĩ, sau đó lại bổ sung thêm: “Hoặc là lúa mì, đậu nành.”
Bất cứ người nào cũng có thể tung xúc xắc chiêm tinh, nhưng quan trọng là giải thích nội dung của xúc xắc như thế nào, điều này mới là chỗ thật sự khó trong bói toán.
Thứ mà hành tinh, chòm sao, cung vị liên tưởng tới mà mỗi người nhìn thấy đều không giống nhau, cố gắng liên kết những mảnh vụn tin tức lại với nhau mới có thể chỉ ra kết quả chính xác.
Nhưng cho dù là như vậy, tin tức mà các vì sao đưa ra cũng rất mơ hồ, thậm chí là miêu tả trừu tượng, cần phải tự mình suy luận logic.
Bây giờ thứ mà Sở Thiên Lê biết chính là “vật dạng hạt”, nhưng không phải là cảm giác về lúa nước, chỉ có thể khoanh vùng ra phạm vi đại khái.
Điều này giống như khi cô xem bói cho Nguyễn Nhã vậy, có thể biết là “nơi nóng nhất”, nhưng lại không nói ra được tên cụ thể.
Chính vì như vậy nên có rất nhiều kẻ lừa đảo trong nhóm thầy bói, chỉ cần đọc hiểu hơi sai lầm một chút thì đáp án đã khác một trời một vực rồi.
Cố Diệp Phi
Hạ Thời Sâm hừ lạnh một tiếng, thầm nghĩ cô đang tặng đầu người.
Hạ Viễn Dương kinh ngạc nói: “Thị trường lương thực sao? Đây đúng thật là một lựa chọn ngoài ý muốn.”
“Vậy thì chúng ta công bố đáp án đi.” Hạ Viễn Dương lấy laptop của mình ra.
Bởi vì thị trường chứng khoán Mỹ đóng lại vào buổi sáng sớm cho nên không mất nhiều thời gian, người dân trong nước ngủ dậy là có thể biết được tin tức rồi.
Hạ Viễn Dương nhìn chằm chằm vào máy tính cảm khái nói: “Quả nhiên, giá cả dầu thô vẫn đang tăng, bây giờ cũng đã bắt đầu vượt qua kỷ lục cao nhất năm ngoái rồi, Thời Sâm đoán vẫn rất chuẩn...”