SỔ TAY NGỰ THÚ CỦA NỮ PHỤ TRONG MẠT THẾ - CHƯƠNG 108: THÀNH THẬT VỚI LÒNG
Cập nhật lúc: 2025-01-19 22:40:35
Lượt xem: 1,405
Thực ra anh và Hứa Thắng Nam, người không có ngoại lực tác động thì mãi không dám mở lời, sợ mở lời rồi sẽ mất cả bạn bè, cũng chẳng khác gì nhau.
Chính vì trải qua nỗi khổ của tình đơn phương này, Lệ Trường Uyên đặc biệt hy vọng Hứa Thắng Nam thật sự dùng thuốc k.í.c.h d.ụ.c anh đưa cho cô ấy, đạt được mong muốn.
Cứ như đang báo trước rằng, sớm muộn gì anh cũng sẽ đạt được mong muốn.
Cách giải độc của thuốc k.í.c.h d.ụ.c rất đơn giản, chỉ cần ngâm mình trong nước lạnh vài phút là hết tác dụng.
Trong hang động ngầm này, khắp nơi đều là vũng nước nhỏ, bọn họ đã dùng dụng cụ kiểm tra rồi, nước ở đây không độc, còn rất tốt cho cơ thể.
Hơn nữa, các vũng nước nhỏ khác với sông ngầm, hồ nước ngầm bên ngoài, cơ bản không có thủy sản cỡ lớn nào, chỉ có một số cá tôm nhỏ cấp 1, vì nước quá nông.
Vì vậy, Lệ Trường Uyên không hề lo lắng Hạ Đông Thịnh và Hứa Thắng Nam sẽ gặp chuyện gì ngoài ý muốn vì trúng thuốc.
Hứa Thắng Nam chắc là thật sự đã hạ quyết tâm, chuẩn bị hành động, cố ý kéo Hạ Đông Thịnh, chọn một hang động tương đối sâu bên trong, cách xa Lệ Trường Uyên, Diệp Như Hề và Chu Vũ.
Nấm dạ quang màu tím ở bên trong này đều to hơn bên ngoài một chút, ánh sáng cũng mạnh hơn một chút.
Hứa Thắng Nam giả vờ bị côn trùng độc cắn, "a" lên một tiếng nhỏ, như thể bị đau mà dùng tay trái che cánh tay phải lại.
Hạ Đông Thịnh lập tức chạy tới, lo lắng hỏi: "Thắng Nam, cô sao vậy?"
Hứa Thắng Nam nhân lúc anh ta đến gần, không hề đề phòng cô ấy, vội vàng ấn vài cái vào chai thuốc k.í.c.h d.ụ.c nhỏ mà tay phải đang cầm.
Một mùi hương thoang thoảng lan tỏa trong không khí.
Hạ Đông Thịnh hít phải vài hơi, cảm thấy có gì đó không ổn: "Thắng Nam, cô đang làm gì vậy? Cô xịt cái gì thế?"
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Chỉ trong vài giây ngắn ngủi, anh ta đã cảm thấy một luồng hơi nóng khó tả bốc lên từ sâu thẳm trong cơ thể.
Thỏ Thỏ đã được Hứa Thắng Nam bế lên chào hỏi trước đó.
Hứa Thắng Nam không hiểu tiếng thỏ của nó, nhưng những câu nói thông dụng của con người, Thỏ Thỏ thường xuyên xem tivi nên có thể hiểu được.
Lúc này Thỏ Thỏ ngoan ngoãn nằm trong giỏ tre đựng nấm của Hạ Đông Thịnh cách đó 20 mét, không đến làm phiền.
Hai con người này đang động dục, nó hiểu mà.
Đây là lần đầu tiên Hứa Thắng Nam làm chuyện như vậy, nhưng đã quyết định làm rồi, cô ấy phải làm cho thật tốt.
Thấy Hạ Đông Thịnh phát hiện ra, cô ấy mỉm cười, cầm chai xịt thêm vài cái vào mặt Hạ Đông Thịnh.
Hạ Đông Thịnh: "..."
Cùng với cảm giác khó tả trong cơ thể ngày càng mãnh liệt, Hạ Minh Đông cảm thấy, không cần hỏi thêm, anh cũng biết đây là chuyện gì rồi.
Hạ Minh Đông sa sầm mặt mày, nhưng lại không dám nói lớn tiếng, mà đè thấp giọng, tức giận nói: "Hứa Thắng Nam, em, sao em có thể làm loại chuyện này với anh vào lúc này, ở nơi này chứ..."
Hứa Thắng Nam lúc nãy cố ý nín thở một lúc lâu, cho nên hít phải rất ít khí kích thích, gần như không có.
Cô đứng dậy, đổi sang chỗ cách đó mười mấy mét, chuẩn bị tiếp tục hái nấm dạ quang tím.
Cứ như thể người vừa xịt thuốc kích thích vào Hạ Minh Đông không phải cô vậy.
Nhưng Hạ Minh Đông trúng thuốc thì không bình tĩnh được như vậy.
Lý trí mách bảo anh nên tránh xa Hứa Thắng Nam ngay lập tức, để tránh xảy ra chuyện gì không thể kiểm soát.
Nhưng cơ thể anh lại có suy nghĩ riêng, hoàn toàn không khống chế được mà bước nhanh về phía Hứa Thắng Nam.
Sau nụ hôn nồng nhiệt, Hứa Thắng Nam khó khăn lắm mới đẩy Hạ Minh Đông ra, u oán hỏi: "Nghe nói, bố anh muốn giới thiệu đối tượng cho anh rồi? Anh Hạ, anh đang làm gì vậy?"
Hạ Minh Đông: "..."
Cuối cùng anh cũng hiểu, tên nhóc Lệ Trường Uyên kia đang tính toán cái gì!
Hạ Minh Đông vội vàng nhào tới, ôm lấy Hứa Thắng Nam, vội vàng giải thích: "Không có chuyện đó, bố tôi chỉ là không biết chuyện của tôi và em, cố ý lấy tôi ra làm cái cớ, kích thích tên nhóc hỗn láo Lệ Trường Uyên kia thôi!"
Hứa Thắng Nam đã thử được tâm ý của tên này, biết anh ta cũng không phải là không có cảm giác với mình, cũng không định thật sự làm gì đó trong hang động ngầm này, trực tiếp đá một phát vào người Hạ Minh Đông, vừa vặn đá anh ta xuống vũng nước phía sau.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/so-tay-ngu-thu-cua-nu-phu-trong-mat-the/chuong-108-thanh-that-voi-long.html.]
Hứa Thắng Nam: "Tôi và anh, chẳng phải là tình đồng đội thuần khiết sao, có gì đặc biệt đâu."
Hạ Minh Đông biến thành gà rớt nước, phát hiện ngâm nước lạnh có tác dụng làm dịu cơn nóng bất thường trong cơ thể, cũng không vội đứng dậy.
Anh ta ngồi trong vũng nước, lau mặt nói: "Hứa Thắng Nam, nếu em chỉ xem tôi là đồng đội thuần khiết, sao em lại xịt thuốc này vào tôi?"
Khuôn mặt tóc ngắn anh khí của Hứa Thắng Nam ửng đỏ, nhưng vẫn cứng miệng nói: "Tôi chỉ thấy xung quanh không có gì nguy hiểm, phối hợp với nhà nghiên cứu của Long Thủ nghiên cứu dược tính của thuốc mới, không được sao? Nếu anh không vui, lần sau tôi đổi người khác xịt!"
Hạ Minh Đông: "Em dám!!!"
Cũng mặc kệ thuốc chưa hết tác dụng, lại xông lên, ôm lấy Hứa Thắng Nam.
Lần này, Hứa Thắng Nam không thoát ra được nữa.
...
Đợi hai tiểu đội gặp lại nhau, Diệp Như Hề phát hiện, môi chị Thắng Nam bị cắn đến bật máu.
Quần áo trên người Hạ Minh Đông ướt sũng, trông có vẻ chật vật.
Nhưng anh ta nắm c.h.ặ.t t.a.y Hứa Thắng Nam, không chịu buông.
Lệ Trường Uyên liếc mắt một cái, đã biết chuyện gì xảy ra: "Ồ, xem ra tôi sắp có thêm một chị dâu rồi."
Nói xong, ném một cái ba lô qua: "Anh, thay bộ đồ khô trước đi."
Hạ Minh Đông bắt chuẩn xác, tức giận mắng: "Tên nhóc thối, lát nữa tôi sẽ tính sổ với cậu."
Nói xong mới buông Hứa Thắng Nam ra, cầm ba lô lại vào trong hang động.
Chu Vũ rất hoang mang: "???"
Sao hai người này đang yên đang lành, tự dưng lại nắm tay nhau rồi?
Haiz, đột nhiên nhớ người trong lòng rồi.
Chu Vũ: "Lần này, tôi sẽ đi một mình một nhóm, tôi muốn thu thập thêm một ít thực vật ở đây, mang về cho cô Phương, cô ấy nhất định sẽ thích."
Diệp Như Hề: "..."
Bọn họ không phải ra ngoài làm nhiệm vụ thu thập quan trọng sao, sao tự dưng lại bị nhét đầy miệng cẩu lương thế này!
Chu Vũ nói xong liền xoay người bỏ đi.
Lệ Trường Uyên: "Đừng đi xa quá, một tiếng sau, tập hợp tìm chỗ nghỉ ngơi qua đêm."
Chu Vũ phất phất tay: "Biết rồi!"
Thỏ Thỏ thấy anh ta đi một mình một nhóm, hình như có chút đáng thương, nhảy nhót theo sau, chui vào giỏ đựng thực vật của Chu Vũ.
Ừm, nó là một chú thỏ hiểu chuyện, nó sẽ chạy qua chạy lại giữa nhóm Chu Vũ, nhóm Hạ Minh Đông Hứa Thắng Nam mười phút một lần, cất giữ thực vật đã thu thập xong!
"Chủ nhân, cô cố gắng lên! Cố gắng bắt được tên hai chân lợi hại kia!"
Đây là Thỏ Thỏ dùng tinh thần lực truyền âm.
Diệp Như Hề chớp chớp mắt, có chút chột dạ nhìn Lệ Trường Uyên.
Lệ Trường Uyên thì mỉm cười dịu dàng với cô.
Hứa Thắng Nam cảm thấy, cô biết Hạ Ái Quân muốn giới thiệu đối tượng xem mắt cho Hạ Minh Đông là ai rồi.
Khó trách Lệ Trường Uyên sốt ruột.
Nhưng mà, cô không trách Lệ Trường Uyên. Nếu không phải tên nhóc này thúc đẩy, cô và Hạ Minh Đông có lẽ phải đợi đến khi mạt thế kết thúc mới đến được với nhau.
Cũng không phải nói như vậy không tốt... Nhưng, lỡ như mạt thế không kết thúc được, chẳng phải bọn họ sẽ bỏ lỡ nhau thì sao?
Chết rồi cũng sẽ cảm thấy tiếc nuối.
Bây giờ như vậy, rất tốt.