Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 827: + 828 Mẹ ơi, mẹ có thể ở bên con được không? (13)

Cập nhật lúc: 2025-11-17 07:26:09
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Không bao lâu khi giúp việc lên lầu, cô vội vã chạy xuống, giọng đầy hoảng hốt:

“Không xong , phu nhân ơi! Tiểu thư ngất trong phòng tắm !”

 

“Cái gì?” — Y Vân xong liền bật dậy khỏi ghế.

 

Thấy hai con trai vẫn yên động đậy, bà sốt ruột quát:

“Còn ngây đó gì? Mau xem chuyện gì xảy chứ!”

 

Quý Chính Vũ công tác, chiều mới về, bây giờ trong nhà chỉ Quý Cẩm Xuyên và Quý Lâm,

ít bà cũng thấy yên tâm phần nào.

 

“Có gì mà xem chứ?” — Quý Lâm uể oải , vẻ chán ghét:

“Cô nhiều tâm cơ lắm. Bao nhiêu lúc ngất, cố tình chọn ngay thời điểm , giả vờ .”

 

Từ đầu đến cuối, Quý Lâm chẳng hề động lòng, để ý đến Quý Linh Linh sống c.h.ế.t thế nào.

 

Nói khó một chút, cho dù cô c.h.ế.t, vẫn thản nhiên yên, mặt đổi sắc.

Bảo vô tình cũng đúng, m.á.u lạnh cũng .

Tóm , chuyện gì liên quan đến phụ nữ đó đều dính dáng gì tới .

 

“Con đấy… thật là!”

Từ nhỏ, Quý Lâm với Linh Linh vốn ưa , Y Vân cũng chẳng buồn cằn nhằn thêm.

 

Lúc , Quý Cẩm Xuyên đẩy nhẹ gọng kính, dậy, nét mặt bình thản:

“Mẹ, để con cùng .”

 

Y Vân gật đầu, lập tức bước nhanh lên tầng.

 

“Xì… con ruột ,” — Quý Lâm lẩm bẩm phía , giọng chua chát,

“Anh với cô đến mấy, với bản tính của đó, cũng chẳng bao giờ ơn .”

 

——

 

Hai cùng giúp việc tới phòng Quý Linh Linh.

 

Quý Cẩm Xuyên đến bên giường kiểm tra, một lúc, :

“Cô sốt, đưa bệnh viện ngay.”

 

“Đi gọi tài xế chuẩn xe!” — Y Vân lập tức lệnh.

 

“Vâng, phu nhân!” — giúp việc vội chạy .

 

Nhìn Quý Linh Linh vẫn hôn mê bất tỉnh, Y Vân thở dài não nề:

“Sao sốt cao thế chứ? Ngất trong phòng tắm từ bao giờ ?

Đều tại … sớm thì lên xem con .”

 

Quý Cẩm Xuyên cúi định bế Quý Linh Linh lên,

nhưng ánh mắt chợt dừng ở vết thương tay cô.

Phần bỏng do ngâm nước lâu trắng bệch, rớm đỏ, trông thật rợn .

 

Không hiểu , trong đầu chợt vụt qua hình ảnh đổ canh bỏng mà quản lý ở Túy Tiên Lâu nhắc đến tối qua —

đó thương tự rời .

 

Lẽ nào… chính là Quý Linh Linh?

 

Tối qua, cô xuất hiện cửa phòng bao của họ, chắc là lén chuyện Hạ Tầm Song, nên hoảng loạn bỏ chạy và đụng nồi canh nóng chăng?

 

Nghĩ đến đây, đôi mắt Quý Cẩm Xuyên khẽ nheo , sắc lạnh thoáng qua, bế Linh Linh lên chút biểu cảm.

 

Khi họ xuống tầng, Quý Lâm chỉ liếc qua, giọng mỉa mai:

“Hừ, bày trò gì nữa đây?”

 

“Con bớt một câu thôi ?”

Y Vân đau đầu thở dài,

“Giờ với hai con đưa Linh Linh bệnh viện, trưa con tự ăn nhé.”

 

“Mẹ, đừng quên hôm nay là ngày gì đấy.”

Quý Lâm cố ý nhấn mạnh.

 

Y Vân sững , ngay đến buổi gặp mặt với Song Song tối nay.

“Mẹ nhớ chứ, tất nhiên là nhớ .”

 

giờ Quý Linh Linh bệnh nặng như , bà chẳng thể mặc kệ con bé .

Phải đưa viện tính .

 

“Đừng để Song Song lạnh lòng đấy nhé!”

Quý Lâm còn cố với theo nhắc .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-827-828-me-oi-me-co-the-o-ben-con-duoc-khong-13.html.]

 

——

 

Quý Linh Linh đưa đến bệnh viện, bác sĩ lập tức xử lý vết bỏng, tiêm hạ sốt, truyền nước biển cho cô.

 

Y Vân bên giường, lo âu con, trong khi Quý Cẩm Xuyên thủ tục nhập viện.

 

Làm xong xuôi, tình cờ gặp Trợ lý Từ đang mang cơm đến, thế là hai cùng lên phòng.

 

“Mẹ, ăn chút gì .”

Anh mở cửa bước , theo là Trợ lý Từ khẽ cúi đầu chào:

“Chào Quý phu nhân.”

 

Y Vân gượng đáp , :

“Mẹ chẳng thấy đói, con ăn .”

 

“Không ăn .”

Quý Cẩm Xuyên mở từng hộp cơm gói từ Túy Tiên Lâu, bày ngay ngắn lên bàn .

 

Thấy con chuẩn chu đáo, Y Vân đành dậy xuống:

“Nhìn cũng ngon đấy.”

 

“À, ,” — Cẩm Xuyên lên tiếng,

“Buổi gặp tối nay chắc vẫn giữ nguyên chứ?”

 

Anh thoáng qua Quý Linh Linh, thấy cô thể tỉnh sớm, nên lo sẽ đổi kế hoạch.

 

Y Vân cũng liếc về phía giường, gật đầu:

“Con yên tâm, chừng mực.”

 

Thằng ba ở nhà nhắc một , giờ thằng hai lo lắng y như , bà thật sự chẳng hiểu mấy đứa con đang sợ điều gì.

 

Buổi gặp với Song Song tối nay dù thế nào cũng , bà tuyệt đối để cô con gái ruột tổn thương thêm nữa.

 

Nghe , Quý Cẩm Xuyên cũng yên tâm phần nào.

 

——

 

Khoảng năm giờ chiều, Quý Linh Linh mới dần tỉnh .

 

Vừa mở mắt, việc đầu tiên cô là tìm kiếm quanh giường.

Thấy Y Vân đang bên cạnh trông chừng, cô lập tức thả lỏng, yên tâm hơn nhiều.

 

“Mẹ…” — giọng cô khàn khàn, yếu ớt, cố dậy:

“Con ạ?”

 

“Đừng cử động, con vẫn còn sốt. Nằm xuống .”

Y Vân vội vàng đỡ cô, giọng trách yêu:

“Con bé , bệnh cũng chẳng với ai, ngất trong phòng tắm, con sợ c.h.ế.t khiếp.”

 

Quý Linh Linh ngoan ngoãn xuống,

“Con chỉ thấy choáng thôi, ngờ nặng như .”

 

Y Vân rót một cốc nước ấm, cắm ống hút đưa lên môi con gái:

“Còn tay con thế? Bác sĩ bỏng ?”

 

“Dạ… hôm qua con ăn với khách hàng, lỡ nước canh nóng đổ thôi.”

Linh Linh nhỏ, c.ắ.n ống hút uống nửa cốc nước, mỉm yếu ớt:

“Mẹ đừng lo, chỉ là vết thương nhỏ thôi mà.”

 

“Nhỏ cái gì chứ, bỏng đến thế còn nhỏ.”

Y Vân đồng hồ, thời gian buổi gặp đang đến gần, trong khi Quý Lâm liên tục gọi điện, nhắn tin thúc giục.

 

Ban đầu bà định về nhà lúc , nhưng Quý Linh Linh tỉnh dậy, bà mở lời thế nào.

 

“Mẹ… việc gì ?” Quý Linh Linh yếu ớt hỏi, gương mặt trắng bệch vì bệnh.

 

“Ừ, chút việc.”

Y Vân giấu nữa:

“Có thể ngoài một lát, lát nữa Trợ lý Từ sẽ ở trông con, ?”

 

Linh Linh , lòng cô trĩu nặng, nhưng vẫn cố gắng mỉm :

“Mẹ việc thì cứ … Con tự lo mà.”

 

Y Vân nụ gượng gạo , trong lòng thở dài nặng nề:

“Linh Linh, hôm nay vốn dĩ định với con vài chuyện, nhưng giờ con đang bệnh, đành để khi khỏe hẵng nhé.”

 

 

Loading...