Nghe xong, Dương Hựu Tình lắc đầu, “Không , Song Song , với lạ.”
“Tính tình của lắm , hơn nữa, cô tát một cái, ly rượu … cô uống cũng uống!” Người đàn ông mất kiên nhẫn, định mạnh tay kéo cô .
Kết quả, mới đưa tay , còn kịp chạm Dương Hựu Tình, cổ tay một bàn tay bất ngờ nắm chặt .
Lực mạnh đến mức như nghiền nát xương .
“Thằng nào mắt…” Người đàn ông còn kịp c.h.ử.i xong, ngẩng đầu lên, thấy khuôn mặt u ám của Giang Dã, câu phía liền nghẹn nơi cổ họng, dám thốt nửa chữ.
Giang gia — cũng là một trong bốn đại gia tộc ở kinh thành. Tuy về tài lực và thế lực, lẽ bằng hai nhà họ Quý và Lâm, nhưng tuyệt đối là dòng họ mà những nhà quyền quý tầm trung thể so bì.
Người đàn ông cũng xuất danh môn, tuy gia thế chỉ bằng một phần năm Giang gia, song vẫn là trong tầng lớp thượng lưu kinh thành, nên dĩ nhiên Giang Dã là ai.
Khi bắt gặp ánh lạnh như băng , bỗng thấy sống lưng lạnh toát.
“Người của bọn tao mà mày cũng dám động ? Không c.h.ế.t thì cút ngay cho tao!” Giang Dã lạnh giọng buông lời, đó vung mạnh tay, ném cổ tay , “Sau đừng để tao thấy mày nữa.”
Người đàn ông sợ đến nỗi dám hé miệng, co đuôi chạy mất dép.
Lúc , lạnh khuôn mặt Giang Dã còn tan hết, thì bên tai bỗng vang lên một giọng mềm mại như kẹo bông:
“Giận quá~”
Giang Dã: “……”
Còn kịp phản ứng, Dương Hựu Tình chạy đến mặt , đưa tay đỡ khóe môi , nặn một nụ .
“Cười một cái , sẽ giận nữa.” Nói xong, cô ngẩng đầu, ngu ngơ nhoẻn miệng với .
Giờ mới để ý — hai má cô ửng hồng, rõ ràng là say .
Thì … cô nàng uống say thật ?
“Ơ… giống Giang Dã quá ?” Dương Hựu Tình đột nhiên nâng mặt lên, đôi mắt tròn xoe, long lanh sáng, chăm chú ngắm.
Cái cô nhóc sâu rượu … say mà đáng yêu như ?
Cơn giận ban nãy của Giang Dã, thấy dáng vẻ ngốc nghếch của cô, lập tức tan biến như khói. Anh khẽ bật : “Anh chính là Giang Dã đây.”
“Không… , . Giang Dã ở đây ! Vừa nãy Song Song bảo , còn sẽ đưa em chơi cho vui cơ mà!” Dương Hựu Tình lắc đầu, nhăn mày .
Cái chị Song , đúng là hư khác.
Giang Dã thầm c.h.ử.i trong bụng, hỏi tiếp: “Nếu Giang Dã, em nghĩ là ai?”
“Anh… em .” Dương Hựu Tình chớp mắt, bỗng như nhớ chuyện gì vui lắm, liền khẽ ngoắc tay , “Lại đây… em cho một bí mật, chỉ thôi đó, với ai nha~”
Giang Dã xong, lập tức thấy thú vị, bèn cúi xuống, nghiêm túc ghé tai gần, “Được, em .”
“Em… em thích Giang Dã!”
Câu truyền tai , khiến trái tim Giang Dã như con nai nhỏ nhảy loạn trong lồng ngực.
Vừa … cô thích ?
Hai gò má Giang Dã bất giác nóng bừng, chậm rãi đầu, lặng lẽ con gái mặt.
Khoảng cách giữa hai gần đến mức, thể thấy rõ từng lỗ chân lông làn da cô. Phải rằng — da Dương Hựu Tình thật sự , chẳng chút phấn son nào, trắng mịn, mềm mại như quả trứng bóc vỏ.
Xung quanh ồn ào, chen chúc tấp nập, nhưng trong mắt Giang Dã lúc , dường như chỉ còn cô gái mặt. Ngoài tiếng tim đập thình thịch, chẳng còn thấy gì khác.
Ánh mắt Dương Hựu Tình dừng đôi môi .
Người chỉ khuôn mặt giống Giang Dã, mà ngay cả môi cũng giống hệt… đỏ hồng như viên kẹo ngọt, mà nếm thử.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-821-822-me-oi-me-co-the-o-ben-con-khong-7.html.]
Không hương vị sẽ thế nào nhỉ…
Vừa nghĩ đến đó, cô liền ôm lấy mặt , một lời — hôn xuống.
“!”
Cảm giác mềm mại khiến Giang Dã trừng lớn mắt, tim đập loạn còn kiểm soát nổi.
Cái hôn bất ngờ của Dương Hựu Tình khiến sững sờ.
lúc , Hạ Tầm Song vệ sinh xong , vặn trông thấy cảnh tượng đó.
Trời đất ơi… Dương Hựu Tình chủ động thế ?!
Cô xem kịch vui thong thả bước đến quầy bar. Ngồi xuống chỗ khi nãy Dương Hựu Tình , cô hỏi bartender: “Ly Long Island Ice Tea của ?”
Bartender ngẩn , “A…?”
“Vừa nãy gọi một ly Long Island Ice Tea và một ly Mojito Tinh Linh mà?” Hạ Tầm Song nghi hoặc đầu .
“Ly Mojito tinh linh thì ở ngay mặt cô, còn Long Island Ice Tea… vị tiểu thư lúc nãy uống mất .” Bartender yếu ớt đáp.
“Cậu gì cơ?” Hạ Tầm Song bật dậy khỏi ghế.
Cái con nhóc Dương Hựu Tình vốn chẳng uống rượu, nên cô mới gọi cho nó một ly Mojito nhẹ cồn, ai ngờ… uống luôn cả ly Long Island mạnh nhất??!
Nói đến đây, bartender cũng hổ, khẽ ho khan, “ tưởng bạn cô uống, hơn nữa lúc pha xong rõ đó là Long Island Ice Tea, là cô tự uống đấy… Uống xong thì chạy nhảy múa, chính xác hơn là… say xỉn loạn. thấy cô quen với Giang nên cũng can thiệp.”
Tốt thật đấy!!
Hạ Tầm Song suýt nữa phun m.á.u — đầu tiên đến bar mà dám uống bừa như , bảo chủ động hôn Giang Dã!
Giờ cô nên qua đó tách hai nhỉ?
Ngay lúc cô còn đang phân vân, cổ tay bỗng ai đó nắm chặt.
Cô còn kịp phản ứng để tung cú vật qua vai, thì ánh mắt liếc thấy gương mặt quen thuộc .
Là Lâm Vãn Niên!
Động tác của Hạ Tầm Song khựng , “Anh… ở đây?”
“Em xem?” Lâm Vãn Niên lạnh giọng đáp.
Nhận tin nhắn của Giang Dã, lập tức chạy đến ngay.
Cô gái đúng là gan to bằng trời , dám lén lút trêu chọc đàn ông khác — chọc tức c.h.ế.t ?
“Chơi đủ ? Theo về nhà.” Lâm Vãn Niên kéo cô rời khỏi ghế.
“ Tình Tình vẫn còn ở đó mà!”
“Có Giang Dã , em khỏi lo.”
Câu … cũng đúng, cô nhóc còn đang mong ở cùng Giang Dã chứ.
Biết Giang Dã lâu, Hạ Tầm Song hiểu là chính trực, chắc chắn nhân lúc say mà chiếm lợi.
Thế là, cô Lâm Vãn Niên kéo thẳng ngoài.
Trên tầng hai, Quý Cẩm Xuyên trông thấy cảnh đó, chỉ im lặng , bước xuống.
Đến khi Quý Lâm rời khỏi phòng giám sát, phát hiện mất hút — đến cả tên Giang Dã cũng biến mất luôn.