Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 803: + 804 Đứa trẻ năm ấy lại là cô ta sao? (9)
Cập nhật lúc: 2025-11-12 08:22:50
Lượt xem: 14
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/7fS7EQHagj
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi thấy tin tức lan tràn mạng, trong lòng Quý Linh Linh như ai đó ghim một chiếc gai, đau nhói khó chịu.
Quý Lâm và Quý Cẩm Xuyên đều trở về thủ đô, thế nhưng ai trong họ với cô một tiếng.
Thậm chí họ còn thà cùng một đám ngoài chơi, cũng chẳng buồn quan tâm đến cô – đứa em gái ruột thịt .
Rốt cuộc, trong lòng họ bao giờ coi cô là nhà cả.
Đôi mắt Quý Linh Linh phủ một tầng nước, môi cô c.ắ.n đến đỏ rực như máu. Bàn tay nắm chặt chiếc điện thoại cũng dần dùng sức, như thể chỉ cần thêm một chút thôi, cô sẽ bóp nát nó .
Trong khi đó, thế giới mạng vẫn đang sôi sục bàn tán, còn Hạ Tầm Song và thì đang vui chơi thỏa thích giữa gió lạnh.
Dưới sự cổ vũ ngừng của Giang Dã, Dương Hựu Tình tập trượt tuyết suốt hai tiếng đồng hồ. Dù ngã bao nhiêu , nhưng nhờ nỗ lực ngừng, từ một “tay mơ” còn vững, cô đạt đến trình độ nhập môn.
Tuy thật thuần thục, nhưng ít nắm vài kỹ thuật cơ bản — giờ cô thể tự trượt chậm mà cần ai đỡ, cũng chẳng dễ ngã như nữa.
“Không tồi tồi! Lần đến nữa nhất định em sẽ chơi ‘đỉnh’ luôn cho xem!” – Giang Dã vỗ tay khen ngợi.
Dương Hựu Tình , trong lòng dâng lên chút vui sướng. Cô mỉm cảm kích:
“Là chê ngốc, còn kiên nhẫn dạy dạy , thật cảm ơn .”
“Ê, đừng khách sáo như thế chứ!”
“Haiz, hai trông hợp ghê đấy!” – giọng Hạ Tầm Song vang lên từ phía , dẫn đầu cả nhóm bước tới – “Chúng phiền hai thế?”
“Song Song!” – Dương Hựu Tình đỏ bừng mặt, khẽ lườm cô.
“Thế nào , học bao nhiêu ? Thầy Giang dạy ?” – Hạ Tầm Song hỏi.
Dương Hựu Tình theo phản xạ liếc sang Giang Dã, nhẹ giọng đáp:
“Anh … dạy , cũng kiên nhẫn. Dù tớ còn quen lắm, nhưng ít cách trượt.”
“Đâu , rõ ràng là em học nhanh mà!” – Giang Dã xua tay .
“Thôi thôi, hai đừng ở đây mà khen qua khen nữa. Ai chẳng hai phối hợp ăn ý đến thế nào chứ?” – Hạ Tầm Song đùa, khiến cả nhóm bật .
Giang Dã ho nhẹ, đáp lời. Ngược , mặt Dương Hựu Tình càng đỏ rực, “Song Song, trêu tớ !”
“Em mà còn chọc nữa, mặt cô đỏ như m.ô.n.g khỉ mất.” – Quý Lâm bên cạnh góp vui.
Khi , trời gần sáu giờ tối, bóng đêm phủ xuống, bộ sân trượt tuyết rực sáng ánh đèn trắng.
Quý Cẩm Xuyên liếc đồng hồ, chậm rãi :
“ đặt một phòng riêng ở Túy Tiên Lâu, khéo đến giờ cơm .”
“Túy Tiên Lâu! Lâu ăn ở đó.” – Quý Lâm vui mừng reo lên – “Còn ngẩn gì, ăn thôi nào!”
Thế là, nhóm rộn ràng rời sân trượt tuyết, trả quần áo và ván trượt, chia lên hai chiếc xe hướng về phía Túy Tiên Lâu.
Cũng tối hôm đó, Quý Linh Linh hẹn gặp một khách hàng lớn để bàn hợp tác, và cô cũng đặt phòng riêng tại Túy Tiên Lâu.
Hai bên gần như đến cùng lúc — và đúng lúc đó, họ chạm mặt ngay cửa nhà hàng.
“Chào sếp Ngô!” – Quý Linh Linh mỉm , chủ động đưa tay.
Người phụ nữ gọi là sếp Ngô ngoài bốn mươi, song hề lộ tuổi.
Là trong giới thời trang, cả hai đều mặc những bộ đồ mới nhất của các thương hiệu đình đám.
Sếp Ngô lập tức tháo kính râm xuống, bắt tay cô:
“Chào Quý tiểu thư, hân hạnh hân hạnh! Ngưỡng mộ đại danh cô lâu !”
Bà khẽ dừng, thêm một câu khen tán:
“Nghe Quý tiểu thư trẻ tuổi tài năng, hôm nay gặp mặt mới thấy quả nhiên danh bất hư truyền — mà còn xinh thế nữa!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-803-804-dua-tre-nam-ay-lai-la-co-ta-sao-9.html.]
“Sếp Ngô quá lời , trong giới thời trang, dám múa rìu qua mắt thợ như bà chứ.” – Quý Linh Linh khiêm tốn đáp.
“Cô cần khiêm tốn . từng xem qua vài bộ sưu tập của cô — đúng là hậu sinh khả úy, vượt , chúng chấp nhận sự thật thôi!”
“Bà quá , sếp Ngô là bậc tiền bối mà kính trọng nhất. Bọn trẻ như chúng còn học hỏi nhiều.” – Quý Linh Linh mỉm , đưa tay mời – “Tiền bối, mời trong, ăn chuyện.”
“Haiz, cô xem …”
Ngay lúc hai trò chuyện, hai chiếc xe sang lượt dừng cửa Túy Tiên Lâu.
Cửa xe mở — Hạ Tầm Song, Quý Cẩm Xuyên, Quý Lâm, Giang Dã, và mấy khác lượt bước xuống, .
Nụ mặt Quý Linh Linh, trong khoảnh khắc , lập tức đông cứng .
Hai của cô — chỉ trượt tuyết cùng Hạ Tầm Song, giờ còn cùng đến đây ăn tối ?
Nếu ghen tị, đó tuyệt đối là dối!
Trong lúc Quý Linh Linh còn thất thần, bên tai vang lên giọng Sếp Ngô:
“Quý tiểu thư, chẳng cô ?”
“Vâng, là .” – Quý Linh Linh gượng đáp.
Cùng lúc , nhóm Hạ Tầm Song cũng chú ý đến hai đang ở cửa.
“Anh, hai cũng đến Túy Tiên Lâu ăn ?” – Quý Linh Linh bước lên vài bước, hỏi hai trai.
Quý Cẩm Xuyên gật đầu, nhàn nhạt “ừ” một tiếng.
Còn Quý Lâm thì phớt lờ cô, chẳng thèm liếc lấy một cái.
Đừng hỏi vì , bởi đơn giản là để ý đến cô.
Hạ Tầm Song trọn cảnh đó, nhướng mày hỏi:
“Trùng hợp ghê, các cũng đến đây ăn ?”
“Vâng, chị Song.” – Quý Linh Linh nở nụ dịu dàng, trông như chẳng hề để bụng. Rồi cô sang chào hỏi:
“Anh Niên, Giang Dã.”
Hai , vì phép lịch sự, chỉ khẽ gật đầu đáp .
“Có ăn chung với bọn ?” – Hạ Tầm Song buột miệng hỏi.
Kỳ thực Quý Linh Linh , nhưng hôm nay cô còn việc quan trọng, bèn mỉm :
“Thôi, còn chuyện bàn.”
Nói , cô sang Quý Cẩm Xuyên, giới thiệu:
“À đúng , hai, vị là sếp Ngô, đến bàn hợp tác với em. CUU chính là thương hiệu do bà sáng lập, hiện đang nổi tiếng trong nước.”
“Xin chào sếp Quý, ngưỡng mộ lâu. là Ngô Bình, sáng lập CUU.” – Ngô Bình tươi tiến lên, chìa tay với .
Trời ạ! Đây chẳng là Nhị công tử nhà họ Quý đó !
Tuy mới đến ba mươi, nhưng trong giới thương nghiệp, là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy — trẻ tuổi, trai, giàu , và luôn xuất hiện các bản tin tài chính.
Không thường thể tùy tiện gặp .
Hôm nay chạm mặt, quả là vận may từ trời rơi xuống!
Thế nhưng, Quý Cẩm Xuyên chỉ lạnh nhạt gật đầu một cái xem như đáp , hề thêm động tác nào khác.
Bàn tay Ngô Bình lơ lửng giữa trung mấy giây, cuối cùng đành ngượng ngùng rút về.
là phong cách của “tổng tài bá đạo” mà!
Quý Cẩm Xuyên bà bẽ mặt ngay bao nhiêu , nhưng Ngô Bình chỉ thể miễn cưỡng nặn một nụ , cố gắng che giấu sự lúng túng đang dâng trào trong lòng.