Có chịu lái xe, Giang Dã liền vui vẻ vô cùng, hí hửng chui ngay hàng ghế .
Trong lúc , Lâm Vãn Niên cũng mở cửa ghế phụ .
Hạ Tầm Song liếc một cái, nhướng mày, gì thêm, khởi động xe.
Tay lái của cô cực kỳ vững — ở những đoạn đường giới hạn tốc độ và vắng xe, cô gần như phi nước đại, thỉnh thoảng còn drift vài vòng, khiến Giang Dã và Dương Hựu Tình níu c.h.ặ.t t.a.y cầm trần xe, mặt mũi tái mét.
Chỉ ghế phụ là Lâm Vãn Niên vẫn bình tĩnh như , mặt đổi sắc.
Hạ Tầm Song liếc bằng khóe mắt, khóe môi cong cong lên, đầy ẩn ý.
“Song Song, lái chậm chút , an là hết nha!” – Dương Hựu Tình run rẩy .
“ đúng, an quan trọng nhất.” – Giang Dã lập tức phụ họa theo.
Thấy hai phía sợ đến , Hạ Tầm Song bèn giảm tốc độ đôi chút, khẽ nhạt:
“Có tí bản lĩnh thế thôi !”
Hai mươi phút , xe dừng trong bãi đỗ của khu trượt tuyết.
Giang Dã và Dương Hựu Tình tháo dây an là lao ngay ngoài, hít mạnh mấy khí lạnh, cảm giác như sống .
Từ đầu đến cuối, Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên với câu nào.
Dù là kẻ ngốc cũng nhận giữa họ đang một bầu khí vi diệu.
“Hai họ… cãi hả?” – Dương Hựu Tình ghé sát hỏi nhỏ.
Giang Dã nhún vai, cũng nhỏ giọng đáp:
“Anh cũng nữa, nhưng chắc là .”
“Chắc chắn là cãi !” – Dương Hựu Tình kết luận.
Giang Dã gật đầu lia lịa:
“Song Song bực trong lòng, nên với em mới vạ lây, thành hai cái mạng xui xẻo.”
Lúc nãy đường, cả đám đều “trải nghiệm tốc độ và đam mê”, mà còn là trong trời tuyết nữa chứ!
Suýt thì dọa c.h.ế.t khiếp!
Biết thế nên hai xe riêng mới !
“Hai lầm bầm gì thế?” – Một giọng lạnh lùng vang lên phía .
Cả hai giật b.ắ.n , thấy Hạ Tầm Song khoanh tay đó.
“Không… gì!” – Giang Dã lắc đầu nguầy nguậy như trống lắc.
Dương Hựu Tình đảo mắt một vòng, nhanh trí tìm cái cớ:
“Bọn tớ… chỉ say xe thôi.”
Hạ Tầm Song rõ họ đang dối, nhưng vạch trần, chỉ hỏi:
“Giờ thấy đỡ ?”
“Đỡ , giờ tỉnh táo hẳn luôn!” – Giang Dã đáp nhanh như bắn.
Lâm Vãn Niên là cuối cùng xuống xe, rầm một tiếng đóng cửa .
“Không thì thôi.” – Hạ Tầm Song khẽ hất cằm về phía quầy vé khu trượt tuyết.
Dương Hựu Tình và Giang Dã , nhưng vẫn thỉnh thoảng đầu liếc về hai phía .
lúc đó, Lâm Vãn Niên lén nắm tay Hạ Tầm Song một nữa, kết quả đầy một giây, cô giả vờ vén tóc, nhẹ nhàng rút tay .
Lâm Vãn Niên: Đau lòng quá…
Nhìn bàn tay trống của , chỉ gượng, lặng lẽ thu tay về.
Cả bốn bước sảnh bán vé, thì trông thấy Quý Lâm và Quý Cẩm Xuyên đang ở khu tiếp đón.
Bên cạnh họ còn Tiểu Bạch và Trợ lý Từ.
“Sao hai ở đây?” – Giang Dã ngạc nhiên hỏi.
Anh vốn hai em nhà họ Quý cũng tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-797-798-dua-tre-nam-ay-lai-chinh-la-co-ay-sao-3.html.]
“Là hẹn Song Song trượt tuyết.” – Quý Lâm đáp, giọng chút kênh kiệu – “Sao, ý kiến ?”
Giang Dã nghẹn họng, nặn một nụ :
“ dám !”
Dù giờ Song Song là em ruột , quyền gì mà ý kiến chứ!
cái vẻ huênh hoang đó của Quý Lâm, thật ngứa mắt.
Hừ, ruột thì giỏi lắm ?
quen Song Song còn sớm hơn nhé!
Có thấy khoe khoang ?
“Song Song, em đến .” – Quý Lâm rạng rỡ, dậy tiến gần cô.
Hạ Tầm Song gật đầu, ánh mắt đó rơi lên Quý Cẩm Xuyên – cũng đang bước tới.
Còn kịp gì, Quý Lâm phụng phịu mở miệng:
“Anh hai rủ Song Song trượt tuyết, là bám theo ngay, dính như cao dán, gạt mãi .”
“Bớt cho mặt .” – Quý Cẩm Xuyên giơ tay vỗ mạnh đầu em trai.
Nếu vì hộ tống em gái, còn lâu mới cùng tên !
“Á đau— Song Song, em xem , hai đ.á.n.h kìa!” – Quý Lâm kêu bộ đáng thương – “Song Song, em nên tránh xa hai chút, tính nóng lắm, suốt ngày mặt lạnh như nợ ai mấy chục triệu, còn đ.á.n.h nữa.
Không như – vui vẻ, ấm áp, dễ gần, còn trai! Sau ba em chơi với nha!”
Hạ Tầm Song: “…”
Cũng tự luyến ghê gớm thật đấy!
Ngay cả Giang Dã xong cũng nhịn mà đảo mắt thầm lặng.
“Không thì im miệng!” – Quý Cẩm Xuyên nắm gáy em kéo qua một bên.
Cái tên c.h.ế.t tiệt ! Dám mặt em gái ? Còn mơ độc chiếm con bé hả?
“Đừng nó linh tinh, chỉ đ.á.n.h khi đáng đ.á.n.h thôi.” – Quý Cẩm Xuyên lập tức biện hộ, sợ em gái tin lời đồn xa cách .
Hạ Tầm Song hai em đấu khẩu, bật gật đầu:
“Vâng.”
Lâm Vãn Niên: Tốt lắm, coi như tồn tại nữa …
“À, để em giới thiệu, đây là bạn của em – Dương Hựu Tình, giờ cũng là quản lý của em.” – Hạ Tầm Song , kéo bạn phía .
Câu giới thiệu đến đột ngột khiến Dương Hựu Tình ngẩn vài giây, đó mới tươi vẫy tay:
“Hi~ chào hai !”
“Xin chào, là hai của Song Song – Quý Cẩm Xuyên.” – Quý Cẩm xuyên lịch sự đưa tay bắt.
Từ khi Hạ Tầm Song là em ruột, âm thầm điều tra qua chuyện về cô, dĩ nhiên cũng đến cô bạn .
Hơn nữa, theo kết quả điều tra, cha nhà họ Dương yêu thương Song Song, coi cô như con gái ruột.
Điều đó khiến Quý Cẩm Xuyên vô cùng ơn, ít nhất em gái cô đơn giữa thế giới lạnh lẽo .
Anh âm thầm nghĩ, sẽ đích đến nhà họ Dương để cảm ơn.
“Chào .” – Dương Hựu Tình bắt tay , khẽ mỉm .
“Còn , là ba – Quý Lâm.” – Quý Lâm cũng vội vàng giới thiệu.
Dương Hựu Tình lập tức chìa tay, khuôn mặt đỏ:
“Chào Lâm Thần~ Đại minh tinh trong giới của chúng em đó nha! Bình thường gặp một còn khó, hôm nay đúng là nhờ phúc của Song Song nên mới cơ hội tiếp xúc với các thế .”
“Đừng .” – Quý Lâm tươi – “Là bạn của Song Song thì chính là nhà. Nếu chuyện gì khó khăn, cứ tìm .”
Dương Hựu Tình mỉm gật đầu:
“Vâng , nhất định !”