Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 793: + 794 Em định lén về gặp em gái à? (3)

Cập nhật lúc: 2025-11-11 08:06:56
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Anh ở đây?” — Quý Lâm kinh ngạc đến mức tháo luôn khẩu trang.

 

“Tại thể ở đây?” — Quý Cẩm Xuyên nhướng mày đáp, ánh mắt hờ hững em trai.

 

Tuy cũng bất ngờ khi tình cờ gặp em máy bay, nhưng hề phản ứng mạnh như Quý Lâm.

“Anh còn hỏi em đấy! Không em đang phim ? Sao rảnh rỗi về Kinh thành thế?”

 

“Không thấy em đóng máy !” — Quý Lâm thả phịch xuống ghế, giọng lười biếng.

 

hai em mấy câu cùng nhận gì đó… đúng lắm.

 

“Em định lén về gặp em gái đấy ?!!” — Hai đồng thanh bật thốt.

 

Cả hai trừng mắt , vẻ mặt phẫn nộ như phản bội sâu sắc.

 

“Anh hai , đúng là thâm quá ! Về Kinh mà còn giấu em, định độc chiếm em gái hả?” — Quý Lâm chút nể nang vạch trần tâm tư của .

 

Quý Cẩm Xuyên liếc một cái, giọng thản nhiên:

“Chẳng lẽ em thì ?”

 

“Anh bậy gì thế! Đừng nghĩ ai cũng tâm cơ sâu như .” — Quý Lâm ho nhẹ, lúng túng giải thích,

“Em chỉ là đóng máy, tiện thể về thăm , tranh thủ rủ Song Song ngoài chơi một chút thôi.”

 

“Hừ, thế mà em cũng tin ?” — Quý Cẩm Xuyên lạnh.

 

“Tin tùy !” — Dù c.h.ế.t, Quý Lâm cũng định thừa nhận cái suy nghĩ nhỏ nhoi trong lòng .

 

Anh tranh thủ chiếm ưu thế, giành sự thiết nhất với em gái, để em chỉ với thôi.

 

Quý Cẩm Xuyên: Heh, trùng hợp thật, cũng nghĩ thế.

 

“Anh còn tưởng em cũng nhận tin nhắn của Song Song nên mới về Kinh, hóa nghĩ nhiều .” — Quý Cẩm Xuyên với giọng cố ý trêu ngươi.

 

Cái gì?!

Song Song nhắn tin cho hai mà nhắn cho ?!

 

Quý Lâm ngay lập tức thấy chua loét trong lòng, ghen đến nghiến răng nghiến lợi, tò mò hỏi:

“Vậy… em gái gì với ?”

 

“Muốn ?”

 

“Muốn, , !” — Quý Lâm gật đầu như gà mổ thóc.

 

Quý Cẩm Xuyên khẽ, cong ngón tay ngoắc gần.

 

Khi đối phương đưa đầu , liền nhỏ giọng một câu đầy đắc ý:

“Không cho em .”

 

Quý Lâm: “!!!”

 

Con nó!!!

 

Nếu mặt cái bàn, chắc chắn lật tung lên .

 

Quá đáng thật sự!!!

 

Nhìn vẻ mặt em trai khi thì đỏ, khi thì xanh, đổi màu nhanh như bảng pha màu, trong lòng Quý Cẩm Xuyên vô cùng mãn nguyện.

 

Vì khoang thương gia hết chỗ, Tiểu Bạch và trợ lý Từ mỗi chỉ mua vé ở khoang phổ thông.

 

Chỗ của họ chỉ cách một lối . Khi nhận , cả hai đều ngẩn , nhanh hiểu .

 

Tiểu Bạch: “Tổng giám đốc nhà chắc là gấp gáp về Kinh để gặp em gái ?”

 

Trợ lý Từ: “Còn Lâm nhà chắc cũng về để tìm em gái chứ gì?”

 

“Ha~ đúng là trùng hợp ghê ha?” — Cả hai lập tức đập tay một cái.

 

Hai ông chủ cuồng em gái , còn chuyện gì mà họ chứ?

 

Sau đó, Tiểu Bạch và trợ lý Từ như tìm tri âm, mở máy chuyện ngừng, thi than thở, bóc phốt sếp nhà .

 

Cho đến khi máy bay hạ cánh, hai vẫn chuyện say sưa, đến mức quên luôn hai vị “ông chủ” của .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-793-794-em-dinh-len-ve-gap-em-gai-a-3.html.]

 

Khi Quý Cẩm Xuyên và Quý Lâm thấy cảnh hai khoác vai rôm rả, cả hai khóe miệng đồng loạt co giật.

 

Ai mới là ông chủ ở đây ?

 

Không cần hành lý nữa ?!

 

Quý Lâm cố nén cơn giận đá cho Tiểu Bạch một phát, lẳng lặng lấy hành lý.

 

Vừa hạ cánh, Quý Cẩm Xuyên gửi tin nhắn cho Hạ Tầm Song, hẹn tối nay ăn tối, còn cố ý nhấn mạnh là sẽ dẫn theo Y Vân.

 

Quý Lâm kéo hai vali theo , hai gọi xe, nên dứt khoát tiện thể chung luôn.

 

Hạ Tầm Song nhận tin nhắn của Quý Cẩm Xuyên bữa trưa.

 

Cô và Lâm Vãn Niên bàn bạc một lát, quyết định thật về phận của cho ông nội Lâm .

 

“Ông ơi, bọn cháu chuyện với ông.” — Hạ Tầm Song gọi ông cụ , khi thấy ông đang định nghỉ trưa.

 

Bọn cháu chuyện?

 

Lâm lão gia tử nhẩm mấy chữ đó trong đầu, tim đột nhiên đập thình thịch…

 

Chẳng lẽ… là chuyện đó?!

 

Trời ơi, cuối cùng cũng đến ngày ?! Không , bình tĩnh, bình tĩnh…

 

Ông cố gắng tỏ bình thản, nhưng gương mặt vẫn che nổi nét vui mừng xen lẫn kích động:

“À… , đây.”

 

Hạ Tầm Song khẽ huých khuỷu tay Lâm Vãn Niên, ý bảo .

 

Trong khi Lâm lão gia tử chuẩn sẵn tâm lý để tin đại hỷ và còn đang nghĩ xem nên tặng quà gì, nên ăn mừng ở … thì Lâm Vãn Niên mở lời:

“Ông ạ, thật … Song Song là con gái của nhà họ Quý — đứa con thất lạc hơn hai mươi năm .”

 

Lâm lão gia tử: “……?!”

 

“Con cái gì cơ?” — Lâm lão gia tử ngơ ngác, dám chắc đúng.

 

Lâm Vãn Niên kiên nhẫn lặp :

“Song Song là con gái nhà họ Quý. Bọn cháu mới chuyện lâu, và Song Song cũng đang chuẩn nhận , lẽ ngay trong vài ngày tới.”

 

Nghe xong, Lâm lão gia tử Hạ Tầm Song thật lâu, như chấn động mạnh:

“Sao thế ? Sao giờ Quý lão từng gì với ?”

 

Hai bèn kể bộ chuyện đ.á.n.h tráo năm xưa.

 

“Không ngờ nhà họ Quý quá khứ éo le như .” — Lâm lão gia tử khẽ thở dài, chống gậy bước tới, xót xa vỗ nhẹ cánh tay cô.

 

“Đứa nhỏ thật dễ dàng gì… nhưng may mà cuối cùng cũng tìm thấy. Quý Chính Vũ là trông thấy từ nhỏ, hai vợ chồng họ đều là , chắc chắn sẽ bù đắp cho con những năm tháng chịu thiệt thòi.”

 

Lâm lão gia tử ngừng một chút, thêm:

“Ta và ông nội con cũng quen mấy chục năm . Tiếc là Quý lão và bạn già của ông đều mất sớm. Nếu họ còn sống mà thấy cháu gái xuất sắc thế , chắc chắn sẽ tự hào lắm.”

 

Nói đến đây, ông thở dài:

phận trêu , đôi vợ chồng đến c.h.ế.t cũng cháu ruột thất lạc ngoài đời.

 

Nhận nhiều, sợ chạm nỗi buồn của cô, Lâm lão gia tử liền dừng , xòa:

“Thôi, nhắc chuyện vui gì.”

 

“Dù ông bà nội con mất, nhưng chẳng con vẫn còn ông để thương con ?” — Hạ Tầm Song mỉm .

 

Từ đến nay, cô từng thật sự cảm nhận tình , nhưng cô rõ Lâm lão gia tử đối xử với bằng cả tấm lòng.

 

Ông cũng thật lòng xem cô như nhà.

 

Nghe cô , Lâm lão gia tử đến híp cả mắt, vui vẻ đáp:

“Con bé , chỉ giỏi dỗ vui thôi.”

 

“Chẳng lẽ ông thật lòng thương con ?”

 

“Thật lòng chứ, thật lòng! Con là cháu dâu tương lai của mà, tất nhiên thương con còn hơn cả tiểu Niên chứ.”

 

 

Loading...