Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 787: + 788 Đã để ý đến anh ta rồi sao? (3)

Cập nhật lúc: 2025-11-08 15:28:46
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

“Thôi bỏ , cần nữa.” Y Vân dùng khăn tay khẽ chấm nước mắt nơi khóe mi. Chỉ mới từ xa thôi, bà thể cảm nhận sợi dây m.á.u mủ thiêng liêng nối liền trong tim — đó là đứa con gái mà bà mang nặng đẻ đau cơ mà!

 

Đã hơn hai mươi năm trôi qua, thất trách như bà đến giờ mới thấy con gái , trong lòng mừng rỡ, đầy day dứt và ân hận.

 

Y Vân điều chỉnh cảm xúc, khẽ, “Đợi đến khi con bé sẵn sàng chấp nhận , lúc đó sẽ gặp nó. Giờ mà đường đột quá, chỉ khiến con bé sợ, nhỡ nó ghét thì ?”

 

Người tài xế há miệng định vài lời an ủi, nhưng cuối cùng vẫn thốt câu nào.

 

“Chỉ cần từ xa như , mãn nguyện lắm , dám mơ gì hơn nữa.” Giọng Y Vân buồn bã, “Về thôi.”

 

Từ biệt thự nhà họ Lâm đến nhà họ Quý thật cũng xa, chỉ mất hơn mười phút lái xe.

 

Vừa bước cửa, Y Vân thấy Quý Linh Linh từ từ xuống cầu thang.

 

“Mẹ, ngoài tuyết đang rơi lớn, ạ?” Quý Linh Linh kinh ngạc hỏi.

 

“Chỉ là dạo một chút thôi.” Y Vân gượng , “Con định công ty ?”

 

Quý Linh Linh khẽ gật đầu, giải thích, “Bên công ty chút trục trặc với sản phẩm mới, trợ lý gọi con tới xem. Mẹ… nếu rảnh thì cùng con dạo công ty nhé?”

 

“Thôi, , sợ phiền con.”

 

Quý Linh Linh bước xuống mấy bậc cuối, nắm tay hỏi, “Mẹ thật , cãi với ba ? Sắc mặt trông lắm.”

 

“Không , con nghĩ linh tinh . Chắc do dạo lâu nên mệt thôi.” Y Vân phủ nhận.

 

“Thì ! Vậy nghỉ ngơi cho khỏe, tối con về sẽ bầu bạn với .” Linh Linh ngả đầu nũng nịu, “Con lâu lắm ngủ cùng , tối nay con ngủ với nhé?”

 

Y Vân bật bất đắc dĩ, “Được , việc của con .”

 

“Con ngay mà, là nhất, yêu nha~” Quý Linh Linh vui vẻ hôn lên má bà, cầm túi xách bước cửa.

 

ngay khoảnh khắc cánh cửa đóng sầm , nụ mặt cô liền biến mất.

 

Quý Linh Linh đầu cánh cửa mặt. Dù Y Vân , cô vẫn cảm nhận đang giấu cô chuyện gì đó.

 

Mà thứ khiến Y Vân giấu cô, thể là liên quan đến đứa con ruột của bà.

 

Hừ, quả nhiên nhà họ Quý vẫn chịu từ bỏ, vẫn tìm đứa con gái thất lạc .

 

Còn cô — Quý Linh Linh — sống bên họ hơn hai mươi năm, cuối cùng vẫn chẳng thể thắng nổi hai chữ “huyết thống”.

 

Khuôn mặt cô lạnh băng, bàn tay cầm túi siết chặt , trán gần như rõ hai chữ — cam lòng.

 

lúc đó, tài xế từ tầng hầm lên, tay cầm một chiếc túi xách nữ. Quý Linh Linh lập tức nhận , đó chính là chiếc túi gần đây Y Vân thích dùng.

 

“Đây là túi của đúng ?”

 

“Vâng, tiểu thư.” Tài xế lập tức cúi đầu đáp.

 

Ánh mắt Linh Linh nheo , giọng vẻ quan tâm nhưng đầy dò xét, “Sáng nay các thế? Trông khỏe lắm.”

 

“Sáng nay phu nhân ngoài ngắm tuyết, nên đưa dạo một vòng. Có thể lúc đó gió lạnh nên mệt thôi.” Tài xế trả lời kín kẽ, hở một khe hở nào.

 

“Ngắm tuyết ở ?” Linh Linh cau mày, tiếp tục truy hỏi. Rõ ràng cô dễ qua mặt.

 

“Chỉ quanh khu trung tâm thành phố thôi.” Tài xế đáp, thêm, “À, phu nhân để quên túi xe, mang trả .”

 

Quý Linh Linh chằm chằm vài giây, thấy gì khác thường nên đành bỏ qua, “Được, .”

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-787-788-da-de-y-den-anh-ta-roi-sao-3.html.]

Tài xế cúi đầu nữa, rời .

 

Chuyến sáng nay, Y Vân dặn tuyệt đối giữ bí mật, nên dù Quý Linh Linh khéo cỡ nào cũng moi thông tin gì.

 

Trở biệt thự nhà họ Lâm, Hạ Tầm Song thấy Dương Hựu Tình . Cô gọi điện hỏi, mới đang ở bên nhà kế bên.

 

Cúp máy, Hạ Tầm Song nhịn trêu, “Tên Giang Dã giỏi thật, dám trực tiếp ‘bắt cóc’ về nhà luôn.”

 

“Vậy cần sang đón về ?” Lâm Vãn Niên nhướng mày hỏi.

 

“Đón, tất nhiên là đón !” Hạ Tầm Song tinh nghịch, “Đi thôi, nhân tiện sang nhà Giang gia chơi.”

 

Hai chào Lâm lão gia tử cùng thẳng tới biệt thự nhà họ Giang.

 

Từ nhà họ Lâm sang nhà họ Giang chỉ cách chừng trăm mét.

 

Lâm Vãn Niên mật mã cửa ngoài của nhà họ Giang, nhập xong, đẩy cửa , dẫn Hạ Tầm Song thẳng sân.

 

Có lẽ do sở thích của hai ông cụ giống , nên phong cách nhà họ Giang cũng gần như y hệt nhà họ Lâm — đều mang đậm nét cổ điển.

 

Tới cửa biệt thự, vì lễ phép, Lâm Vãn Niên vẫn bấm chuông.

 

Người giúp việc mở cửa. Hai còn hẳn sảnh thì tiếng trò chuyện rôm rả trong nhà.

Xem , Dương Hựu Tình hòa nhập với Giang lão gia tử .

 

Nghe tiếng, Dương Hựu Tình lập tức dậy khỏi ghế sofa, “Song Song, Niên Thần, hai đến !”

 

Tặc… tặc… Nhìn xem, cái dáng điệu , đúng là phong thái nữ chủ nhân đấy!

 

Hạ Tầm Song thầm trong bụng.

 

ngay khi cô dứt lời, sắc mặt Dương Hựu Tình chợt đổi, vội la lên, “Song Song, cẩn thận!”

 

Dường như Hạ Tầm Song sớm nhận , nên khi con vật to lớn lao tới, cô chỉ nghiêng một cái, nhanh nhẹn tránh .

 

Cùng lúc đó, tay cô nắm chặt lớp da gáy của con vật.

 

“Gâu u u u~”

 

Lúc , con Ngao Tây Tạng Tướng Quân bên cạnh Hạ Tầm Song, vui mừng vẫy đuôi, miệng khe khẽ rên rỉ, dáng vẻ cực kỳ ngoan ngoãn lấy lòng.

 

Hạ Tầm Song con ch.ó to lớn lông dày, giống thuần chủng, trong mắt thoáng hiện lên tia thích thú. “Ngồi xuống!”

 

Vừa dứt lời, Tướng Quân lập tức phịch xuống đất.

 

“Ngoan lắm.” Hạ Tầm Song khẽ vuốt đầu nó. Con ch.ó nhắm mắt hưởng thụ, cái đuôi vẫy lia lịa.

 

Giang Dã: “???”

 

Cả Giang Dã lẫn Giang lão gia tử vốn bình tĩnh, giờ đều trố mắt cảnh mặt.

 

“Cái… cái gì đây? Đây vẫn là con Ngao Tây Tạng nặng một trăm cân, trong đó chín mươi chín cân là phản nghịch đó hả?” Giang Dã ngẩn .

 

Con ch.ó nuôi bao lâu, mỗi gặp là y như lao c.ắ.n c.h.ế.t tươi, chẳng bao giờ chịu lời.

Muốn nó phục tùng mệnh lệnh ư? Còn khó hơn lên trời!

 

Vậy mà giờ đây, con ch.ó phản nghịch đó hóa thành một chú ch.ó ngoan ngoãn nịnh hót trong tay chị Song?!

 

Rốt cuộc là ở đoạn nào trời?!

 

 

Loading...