Trên gương mặt của Lâm lão gia tử thoáng qua một tia ghen tuông. Ông càng rốt cuộc hai họ đang gì.
“Được, , thế thì yên tâm .” Giang lão gia tử liên tục gật đầu đáp.
Hạ Tầm Song cất điện thoại , phát hiện đều đang , cô giả vờ ngơ ngác hỏi:
“Sao , gì thế?”
“Chị Song, chị với ông nội gì thế? Có thể cho cùng ?” Giang Dã cảm thấy nụ của ông nội gì đó khả nghi, khiến chẳng yên lòng nổi.
“Không thể !” Hạ Tầm Song và Giang lão gia tử đồng thanh trả lời.
Khỏi , hai phối hợp ăn ý đến mức nào.
Lâm lão gia tử tức đến nghiến răng. Cháu dâu của ông còn từng chuyện thầm kín với ông câu nào cơ đấy!
Cái Giang lão cẩu đó dựa cái gì chứ?
Ông trừng mắt đối phương, càng càng thấy chướng mắt, chỉ lập tức đuổi lão già lắm mưu nhiều kế khỏi nhà.
Giang lão gia tử như đoán suy nghĩ của ông, cố tình nhướng cằm vẻ thách thức. Lão Lâm suýt chút nữa giơ gậy lên quật cho ông một trận.
Buổi tối.
Lâm Vãn Niên ôm eo Hạ Tầm Song, hai gọn trong chăn.
“Chiều nay em với ông Giang gì thế?” Anh nghịch mái tóc dài của cô tò mò hỏi.
Hạ Tầm Song mỉm đầy thần bí:
“Chuyện … sẽ sớm thôi.”
“Đến mà cũng ?” Lâm Vãn Niên nhướng mày.
“Ừ, .”
Anh khẽ thở dài, cũng truy hỏi thêm:
“Thôi , tùy em .”
Hạ Tầm Song như chợt nhớ điều gì đó, vội :
“À đúng , mai Tình Tình sẽ lên Kinh Thành chơi với em. Cô xem video em đăng, đến ngắm tuyết.”
“Được thôi! Trong nhà còn khối phòng trống, bảo cô dẫn cả cô chú lên chơi cũng .” Lâm Vãn Niên đáp dứt khoát.
Phải rằng, vốn là thích ồn ào.
“Ba Dương chịu , ở nhà trông cửa hàng.” Hạ Tầm Song xoay , chống tay cằm, nghiêm túc đàn ông mặt:
“Lâm Vãn Niên, em đến xem nơi từng sống hồi nhỏ, ? Em hiểu tất cả thứ về .”
Tim Lâm Vãn Niên khẽ thắt . Anh im lặng vài giây, trầm giọng :
“Ngày mai nhé, mai đưa em .”
“Được.” Hạ Tầm Song bò lên một chút, khẽ hôn lên môi rời .
Lâm Vãn Niên khẽ tối ánh mắt, yết hầu khẽ động, giọng khàn khàn:
“Chỉ một cái như đủ?”
“Vậy hai cái nhé?” Hạ Tầm Song hôn thêm một cái. khi cô định rời , một bàn tay lớn đặt lên gáy cô, kéo cô , nụ hôn lập tức kéo sâu thêm.
Lực ma sát của nhẹ, như điện tê tê lan khắp môi, khiến cô dần đắm chìm trong đó, chậm rãi nhắm mắt .
Sáng hôm .
Giang Dã đang mơ thì tiếng chuông điện thoại tỉnh giấc. Anh mơ màng nhấc máy, thấy là Hạ Tầm Song gọi đến, liền bấm :
“Chị Song, thế?” – Anh ngáp hỏi.
“Giang Dã, giúp sân bay đón nhé. Là Dương Hựu Tình, gặp đó. lát nữa sẽ gửi WeChat và điện thoại của cô cho .”
Giang Dã ngẩn :
“ đón , còn hai thì ?”
Hạ Tầm Song dừng một chút:
“ cùng Lâm Vãn Niên đến nơi từng sống.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-775-776-qua-nhien-la-chi-em-tot-1.html.]
Chỗ mà Niên từng sống, chẳng là…
Nghĩ đến đây, Giang Dã lập tức đồng ý:
“Được, chị cứ yên tâm, sẽ đón đến nơi an .”
“Vậy phiền .”
“Giữa chúng còn khách sáo gì.” – Cúp máy xong, ngoài cửa sổ, đang nghĩ gì, khẽ thở dài một .
Chẳng bao lâu, điện thoại vang lên liên tiếp. Là tin nhắn từ Hạ Tầm Song — gửi cho một dãy , một tài khoản WeChat và cả thông tin chuyến bay.
Giang Dã kỹ, chuyến bay hạ cánh lúc 8 giờ 30, mà bây giờ gần 7 giờ 30 — chỉ còn đúng một tiếng!
Anh chẳng kịp nghĩ nhiều, ném điện thoại xuống giường vội chạy phòng tắm.
Bên .
Sau khi nhắn tin cho Giang Dã, Hạ Tầm Song gửi tin cho Dương Hựu Tình.
【Hạ Tầm Song】: Tớ cho sân bay đón nhé.
Trên máy bay wifi, nên Dương Hựu Tình đang online, thấy tin liền trả lời ngay.
【Dương Hựu Tình】: Gì cơ? Cậu tự đón tớ ? Thế là tình chị em nhựa đấy ?
【Hạ Tầm Song】: Thế tớ bảo Giang Dã khỏi nhé.
【Dương Hựu Tình】: !!!!
【Dương Hựu Tình】: Không , để Giang Dã là ! Cậu thì chắc bận việc, lo của !
【Hạ Tầm Song】: Ahaha.jpg
【Dương Hựu Tình】: Quả nhiên là chị em , hiểu tớ nhất đó~
【Dương Hựu Tình】: Yêu , chụt chụt~
【Dương Hựu Tình】: Đỏ mặt.jpg
【Hạ Tầm Song】: Không, chúng đúng là chị em nhựa thật.
【Dương Hựu Tình】: Ái chà, tớ chỉ đùa thôi mà~ [thẹn thùng]
“Chậc… đồ trọng sắc khinh bạn!” – Hạ Tầm Song ôm điện thoại, cằn nhằn.
Lúc , Lâm Vãn Niên bất chợt bước tới từ phía , vô tình liếc qua khung chat, khẽ nhướng mày:
“Em đang định tác hợp cho Dương Hựu Tình và Giang Dã ?”
“Rõ thế ?” – Hạ Tầm Song khẽ. – “Em tính là tác hợp , chỉ là tạo cơ hội cho họ ở riêng một chút thôi. Còn ‘điện’ , thì xem họ. Em sẽ can thiệp.”
Theo những gì cô , Dương Hựu Tình tình cảm với Giang Dã. đó là sự ngưỡng mộ của fan dành cho thần tượng, là tình cảm thật của một phụ nữ với đàn ông, thì cô cũng chẳng rõ.
Cứ để họ tự tìm hiểu !
Có vẻ chuyện cô và Giang lão gia tử chuyện bí mật hôm qua, tám phần là liên quan đến vụ .
Ngón tay thon dài của Lâm Vãn Niên khẽ bóp nhẹ gương mặt xinh của cô:
“Thu dọn , xuống ăn sáng thôi. Ông nội đang đợi.”
“Anh chuyện thì , đừng động tay động chân! Lỡ mặt em béo lên thì chịu trách nhiệm đấy nhé?” – Hạ Tầm Song rạng rỡ, bỗng bật ôm cổ , hai chân quấn quanh eo, treo chặt .
Lâm Vãn Niên theo bản năng đỡ lấy cô, yết hầu khẽ động:
“Ừ, chịu trách nhiệm.”
Khóe môi Hạ Tầm Song cong lên, nở nụ mê hồn, cô hôn lên má một cái:
“Con dấu đóng, chính thức là của em . Cả đời , sống là của em, c.h.ế.t là ma của em. Nếu dám phản bội em…”
Giọng cô chậm rãi, ánh mắt thoáng lóe lên tia u ám.
Lâm Vãn Niên cô khơi gợi trí tò mò, khẽ hỏi:
“Nếu phản bội thì ? Nói tiếp …”