Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 733: + 734 Sao bà lại quay về? (1)
Cập nhật lúc: 2025-11-07 10:04:40
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dù Vương Chí Cường gào t.h.ả.m thiết thế nào ở ngoài cửa cũng vô ích, hai bảo vệ dứt khoát cho ông bước .
Thiên đường địa ngục — thật sự chỉ cách trong chớp mắt!
Hầu như tất cả nhân viên mặt đều từng ông chèn ép hoặc bóc lột; ngoại hình xinh thì thậm chí còn quấy rối, nhưng vì địa vị của ông , phần lớn đều chỉ dám nuốt giận lòng, dám hé răng.
Giờ phút , khi tận mắt chứng kiến cảnh tượng , trong lòng ai nấy đều hả hê vô cùng.
Trong lúc thang máy, Quý Lâm như sực nhớ điều gì, liền lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Hạ Tầm Song.
【Quý Lâm】: Song Song, hôm nay em rảnh ?
Hạ Tầm Song đang đường đến buổi thử trang phục tạo hình. Lúc cô lướt điện thoại trả lời nhanh.
【Hạ Tầm Song】: Có lẽ qua buổi chiều mới rảnh. Sao ?
Khi nhận hồi âm, khóe môi Quý Lâm liền cong lên, ánh lan khắp gương mặt.
【Quý Lâm】: Tiếc thật! Anh vốn định cho em một bất ngờ cơ đấy.
Tiếc rằng từ chiều đến tối còn phim, thể rời khỏi phim trường.
【Hạ Tầm Song】: Bất ngờ gì thế?
【Hạ Tầm Song】: Mèo ló đầu.jpg
【Quý Lâm】: Để nhé! Lần tới đưa em đến đây.
Tiểu Bạch phía thấy sếp đến mức khóe môi sắp kéo lên tận mang tai, liền nhón chân trộm màn hình điện thoại.
Quả nhiên, ngoài dự đoán — sếp đang nhắn tin cho cô em gái nhà .
Chậc… đúng là “cuồng em gái” chính hiệu!
——
Vốn dĩ, Quý Linh Linh định ở Nam Thành thêm vài ngày nữa mới về, nhưng từ khi dọn đến ở khách sạn Kim Bích Huy Hoàng, cô gặp hai trai nào.
Cô gọi điện cho Quý Cẩm Xuyên, nhờ dẫn dạo quen với Nam Thành, nhưng lấy lý do bận công việc, bảo trợ lý Từ đến .
Đến ngày thứ ba, Quý Linh Linh giận dỗi, chẳng buồn với ai lời nào, mua vé máy bay về Kinh Thành.
“Sếp, lễ tân báo rằng Quý tiểu thư rời khách sạn Kim Bích Huy Hoàng. kiểm tra, cô bay về Kinh Thành cách đây nửa tiếng.” – Trợ lý Từ bước báo cáo.
Quý Cẩm Xuyên đang vùi đầu ký đống tài liệu, chẳng buồn ngẩng lên, chỉ thản nhiên đáp:
“Được, .”
Một lát , ngừng bút, chợt nhận hai ngày gặp Hạ Tầm Song, liền ngẩng đầu hỏi:
“Song Song dạo thế nào ?”
Dù thì Hạ Vĩ Tài c.h.ế.t, cũng lo chuyện đó sẽ ảnh hưởng đến tâm trạng của cô.
“Hạ tiểu thư trông vẫn . Giờ đang cùng Lâm đến phim trường thử trang phục. Có bên cạnh, chắc .”
“Ừ, .” – Quý Cẩm Xuyên cầm điện thoại, gọi cho cô.
“Song Song, tối nay em rảnh ?”
Khi câu , ngay cả ánh mắt cũng ánh lên nụ , khác với vẻ lạnh lùng .
Trợ lý Từ từng thấy rạng rỡ như thế khi chuyện với Quý Linh Linh. Dù là gặp mặt gọi điện, với Linh Linh, Quý tổng luôn giữ thái độ công việc — xa cách, chuẩn mực, chẳng chút tình.
Quả nhiên… cùng huyết thống thì khác hẳn!
“Chúng cùng ăn tối nhé?”
“Ừ, thôi. Đưa theo nữa.”
“Vậy lát gửi địa chỉ cho em.”
“Được, bye bye!”
Cúp máy xong, Quý Cẩm Xuyên mới nhận Trợ lý Từ vẫn đó:
“ lúc lắm, giúp đặt một phòng riêng ở Thiên Hương Các.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-733-734-sao-ba-lai-quay-ve-1.html.]
…Là ăn lẩu ?
Vị sếp dính khói lửa trần gian của , mà cũng bắt đầu ăn lẩu ư?
Trợ lý Từ khẽ nhướn mày ngạc nhiên, nhưng hỏi thêm, chỉ gật đầu:
“Vâng.”
Rồi lặng lẽ lui ngoài.
——
Máy bay hạ cánh, Quý Linh Linh bắt taxi về biệt thự nhà họ Quý.
Khi cô đưa tay định nhập mật mã cửa, một bàn tay bỗng chụp lấy cổ tay cô — bất ngờ đến mức khiến cô giật thót, tim suýt nhảy khỏi lồng ngực.
Cô đầu , và lập tức thấy một gương mặt quen thuộc xa lạ, khiến sắc mặt cô thoáng tái .
Cô hoảng hốt đảo mắt xung quanh, xác định xung quanh ai, mới khẽ thở phào:
“Bà… bà ở đây?”
Nhìn dáng vẻ sợ hãi, rụt rè chẳng khác nào con thỏ non giật của cô, phụ nữ khẩy, giọng mỉa mai:
“Tìm chỗ nào chuyện ! Nếu cô ngại, ngay đây cũng .”
“Ngay… ngay đây?”
Cô hoảng hốt — chẳng hại c.h.ế.t cô ?
“Bà đợi một chút, mang đồ nhà ngay.” – Quý Linh Linh chau mày đáp.
“Được thôi, nhưng đừng để chờ lâu.” – Người khẽ , xoay lên xe.
Nhìn chiếc xe rời khỏi tầm mắt, Quý Linh Linh mới thấy chân mềm nhũn, suýt ngã. Cô loạng choạng một bước, dựa bức tường gạch cạnh khung cửa mới gượng vững.
Cổng ngoài của biệt thự hai cửa: một là cửa cảm ứng dành cho xe, một là cửa nhỏ cho .
Quý Linh Linh tựa tường hồi lâu mới trấn tĩnh . Khi ngẩng đầu, cô chợt thấy camera giám sát gắn ngay cổng. Cô ngẩng lên vài giây, nhanh chóng nhập mật mã, đẩy hành lý sân.
Cửa lớn của căn nhà đang mở. Cô điều chỉnh thở, cất tiếng gọi:
“Mẹ, con về đây!”
Người giúp việc đang dọn dẹp trong phòng khách thấy liền vội đặt đồ xuống, chạy tới đón cô, đỡ lấy hành lý:
“Là tiểu thư về ! Phu nhân ngoài .”
Nghe thấy Y Vân ở nhà, Quý Linh Linh bỗng thở phào nhẹ nhõm, tiếp:
“Chút nữa còn ngoài, đừng với là về nhé. tạo bất ngờ cho .”
“Vâng, , sẽ .” – Người giúp việc tươi đáp.
Quý Linh Linh nở nụ nhạt, gượng gạo mà chẳng hề chạm đến đáy mắt. Cô xoay về phòng, một bộ đồ khác, cầm chìa khóa xe rời .
Nhìn tin nhắn từ lạ gửi đến, cô theo địa chỉ ghi mà tìm tới.
——
Nửa tiếng .
Trong một quán cà phê nhỏ yên tĩnh, Quý Linh Linh đối diện phụ nữ .
Người phụ nữ nhấp một ngụm cà phê, thong thả mở lời:
“Không cô thích loại cà phê nào, nên gọi hai ly giống — Americano đá.”
“Bà đột nhiên về gì?” – Quý Linh Linh lạnh lùng hỏi.
Người phụ nữ khẽ , khóe môi cong lên đầy giễu cợt:
“Nói gì kỳ thế? Kinh Thành cũng là nhà của , về?”
“ bảo cả đời bà đừng bao giờ xuất hiện mặt nữa. Tại bà vẫn đến?” – giọng Quý Linh Linh trở nên gay gắt.
“Quý Linh Linh, đừng quên cô là do sinh . Ở nhà họ Quý lâu quá, cô thật sự tưởng là nhà họ Quý ? Nực !” – ánh mắt phụ nữ lóe lên vẻ dữ tợn.
Quý Linh Linh trừng trừng bà , đôi mắt đỏ ngầu, bàn tay đặt đầu gối siết chặt đến run lên:
“Câm miệng! Bà câm miệng cho !”
Cô hít sâu một , rõ từng chữ:
“Từ khoảnh khắc bà tráo nhà họ Quý, là của nhà họ Quý, dù sống c.h.ế.t, cũng là ma của nhà họ Quý.
Bà… thì tư cách gì liên quan đến ?”