Trong lòng Hạ Tầm Song dâng lên một luồng ấm áp khó tả.
Cô ngập ngừng một chút quyết định thật:
“Cái đó… thật cha ruột của tớ tìm tớ .”
“Cái gì? Sao trùng hợp thế , phát hiện con nhà họ Hạ thì cha ruột liền xuất hiện? Đã xét nghiệm ADN ?” – Dương Hựu Tình liên hồi, “Không , nếu họ từng bỏ rơi , thì loại cha đó nhận cũng chẳng cả!”
Hạ Tầm Song do dự giây lát đáp:
“Thật … Quý Lâm là ruột của tớ.”
“Dù là ai thì cũng nhận! Cho dù là ông trời xuống đây cũng —” Dương Hựu Tình đến giữa chừng thì khựng , đó mở to mắt hỏi:
“Khoan … ai là ruột của cơ?”
“Quý Lâm đó.”
“Không lẽ… là Quý ảnh đế mà tớ quen ?”
Hạ Tầm Song gật đầu: “Ừ.”
“Trời ơi!! Còn chần chờ gì nữa, mau nhận chứ! Đó là Ảnh đế Quý Lâm đấy! Bao nhiêu mơ cũng chẳng chứ. Trời ơi, đúng là gặp vận cứt ch.ó !”
Hạ Tầm Song: “?”
Vừa nãy là ai “dù là cha ruột cũng nhận”?
là “chị em ” một cách rõ ràng luôn!
Hai còn bao lâu thì Lâm Vãn Niên gọi về ăn cơm.
Bữa tối hôm nay chuẩn vô cùng thịnh soạn: tôm hùm Boston tươi vận chuyển bằng đường hàng , cua hoàng đế, và nhiều món cao cấp khác – tổng cộng hơn mười món, phủ kín cả bàn.
Mẹ Dương thấy bàn tiệc xa hoa thì choáng váng:
“Trời đất ơi! Sao nhiều món thế , chỉ mấy ăn hết nổi!”
Bà ngừng một chút hỏi tiếp:
“À, còn thanh niên đưa tụi đến thì ? Sao thấy ăn cùng?”
“Cô ơi, chắc đang ở chỗ Giang Dã, con gọi qua liền.” – Lâm Vãn Niên , giọng vẫn nhàn nhã. Bình thường, Ninh Trạch vẫn ăn cùng .
Thấy , Hạ Tầm Song cũng sang với chị Ngưu giúp việc:
“Chị Ngưu, chị vất vả cả ngày , xuống ăn chung .”
“… dám , trong bếp vẫn còn nhiều việc lắm!” – Chị Ngưu vội vàng xua tay, rõ ràng dọa bởi lời mời .
“Việc thì lúc nào chẳng , nhưng bụng đói là xong .” – Mẹ Dương nhanh nhẹn kéo tay chị, nồng hậu , “Nào nào, đừng ngại, nhà đều là thoải mái cả. Hơn nữa… nhiều món thế , ăn hết thì phí lắm!”
Chị Ngưu xuống bàn với vẻ cực kỳ ngượng ngập, len lén Hạ Tầm Song cầu cứu.
“Không , cứ xuống ăn .” – Hạ Tầm Song mỉm .
Chẳng bao lâu , Ninh Trạch cũng từ nhà bên cạnh qua. Người đủ cả, bữa cơm bắt đầu.
Không khí quanh bàn ấm cúng, tiếng rộn ràng — nhưng họ ngờ rằng, mạng lúc nổ tung!
Người đầu tiên lên tiếng bênh vực Lâm Vãn Niên chính là Quý Lâm.
Anh tin đồn suốt cả ngày, cuối cùng nhịn nổi, đăng một bài weibo:
【@Quý Lâm V】:Ai Lâm Vãn Niên bao nuôi? Nực thật đấy!
Đăng xong, hếch cằm tự với bản :
“ đăng vì thằng nhóc đó, chỉ vì chuyện kéo em gái nên mới mặt thôi.”
Weibo đăng một lát, Tiểu Bạch liền nhận cuộc gọi từ công ty, đầu dây bên đang gào thét giận dữ.
Cậu run lẩy bẩy tắt máy, hấp tấp chạy đến chỗ Quý Lâm.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-717-718-ong-noi-noi-gian-3.html.]
Lúc , Quý Lâm đang ghế xếp nghỉ ngơi. Anh chẳng buồn mở mắt, hờ hững :
“Sao thế? Có việc thì , việc thì tránh cho hít thở tí khí trong lành.”
“Lâm… Anh Lâm, bên công ty gọi, bảo lập tức xóa bài weibo , Tổng giám đốc Vương hình như đang tức giận.” – Tiểu Bạch lí nhí .
“Nếu xóa thì ?” – Quý Lâm nhướng mày .
“Ông … nếu theo, sẽ hai hậu quả:
Một là đóng băng hoạt động.
Hai là bồi thường vi phạm hợp đồng tiền khổng lồ, đuổi khỏi công ty.”
Nghe , Quý Lâm bật khẽ, nhưng nụ hề chạm đến mắt:
“Hừ, thật coi nghèo chắc?”
Tên khốn Vương tổng đó, suốt ngày chỉ dùng hai chiêu “đóng băng” và “phạt hợp đồng” để khống chế .
Trước đây còn lười tính toán, nhưng — thật sự tức !
Hổ gầm thì tưởng là Hello Kitty chắc!?
Tiểu Bạch chợt nhớ phận thật của Quý Lâm — suýt quên mất, mặt chính là Tam thiếu gia nhà họ Quý ở Kinh Thành!
Nghĩ , cũng yên tâm hơn.
“Anh Lâm, giờ định gì?”
“Nếu ông thích đuổi đến thế, thì để ông tự lăn .” – Quý Lâm lạnh lùng , giọng đầy ẩn ý.
Bài đăng của Quý Lâm xuất hiện khiến dư luận vốn nghiêng về một phía bắt đầu đảo chiều.
【 ngay mà!! Niên thần của thể như thế , cảm ơn Lâm thần lên tiếng!】
【Cảm động quá trời, tình bạn Gia tộc Rừng rậm là thật! Cảm động. jpg】
【Lửa thử vàng, gian nan thử bạn, dám giữa cơn bão dư luận, đáng quý thật!】
【Thế còn Dã ? Sao thấy lên tiếng? Chẳng lẽ là tình em nhựa , mất!】
【Chắc công ty cấm phát ngôn thôi, hai cùng một công ty mà!】
【Phải đó, mà chị Song cũng là bạn gái của , cô cũng gì mà!】
…
Ngay khi Quý Lâm đăng weibo lâu, Lâm lão gia tử cũng thể chịu nổi nữa.
Đặc biệt là khi ông thấy những bình luận đầy lời bẩn thỉu và những bài bịa đặt — rằng Lâm Vãn Niên bao nuôi, đời tư phóng túng, là kẻ chơi bời lắm tình, rằng vẻ lạnh lùng bên ngoài chỉ là giả vờ…
Ông tức đến nỗi ném thẳng chiếc iPad xuống đất!
“Lão gia, hít sâu… đừng tức, bác sĩ dặn ông kích động mà!” – Quản gia Chu vội vàng chạy tới dỗ.
Lâm lão gia tử run giọng chỉ cái iPad vỡ:
“Ông , thứ bậy bạ gì thế ! Không lấy một tin !”
“Vâng , bọn khốn nạn thôi, mai mua hết mấy tòa soạn đó về cho !” – Quản gia Chu phụ họa.
“Vô lý, vô cùng vô lý! Cháu trai ruột của Lâm Thế Hoành – mà để b.a.o n.u.ô.i á?!!” – Lâm lão gia tử tức run cả .
“Lão gia… cách thể giúp thiếu gia.” – Quản gia Chu nhỏ, ghé sát tai ông, thì thầm kế hoạch.
Nghe xong, Lâm lão gia tử vẫn cau mày:
“Làm … khi nào Tiểu Niên nó giận ? Dù nó cũng thích công khai phận của .”