Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 711: + 712 Cô thật sự chẳng muốn cố gắng nữa (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-07 07:50:01
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe xong câu , trán Lâm Vãn Niên liền hiện ba vạch đen:

“Phú bà của chính là em đấy chứ ai! Anh đang ở trong nhà của em mà.”

 

À, hóa phú bà là cô!

 

mà em nuôi nổi thì ?” – Dù khi chương trình xong, cô nhận tin nhắn báo tiền chuyển tài khoản, nhưng với Lâm Vãn Niên thì mười triệu tệ chắc còn đủ kẽ răng!

 

“Không , mỗi bữa chỉ cần bớt ăn một bát cơm là .”

 

Hạ Tầm Song suýt nữa chọc c.h.ế.t:

“Sao mặt dễ thương như thế hả?”

 

nhịn nổi, đưa tay xoa xoa khuôn mặt .

 

“Dễ thương ?” – Gương mặt Lâm Vãn Niên cứng .

 

Anh thật ngờ một ngày, hai chữ “dễ thương” dùng để miêu tả chính .

 

Còn đối diện thì nhướng mày, hề thấy vấn đề gì:

“Sao thế, cho hả?”

 

“Cho!” – Lâm Vãn Niên nặn một nụ chẳng mấy tự nhiên.

 

“Yên tâm , là Diệp Nhã Cầm dám giở trò với , thì em nhất định sẽ khiến cô lột một lớp da.”

Khóe môi Hạ Tầm Song khẽ cong lên, mang theo một nét tà mị.

 

Tự rước lấy diệt vong – chính là để chỉ kiểu như Diệp Nhã Cầm, tự cho là thông minh mà chẳng đang gì.

 

Thật , khi tin đồn lan , công ty lập tức lên mạng phủ nhận.

 

… việc phủ nhận tin đồn chẳng những tác dụng, mà còn khiến chuyện ngày càng ầm ĩ, trở thành vũ khí cho dân mạng công kích .

 

Trong giới giải trí, phủ nhận tin đồn vốn là thứ chẳng chút uy tín nào.

 

Bao nhiêu minh tinh từng thề thốt khẳng định, cuối cùng vẫn vạch mặt.

 

Thế nên, dân mạng chẳng còn mấy ai tin mấy lời biện minh nữa.

 

Lâm Vãn Niên là đỉnh lưu trong giới – tức top đầu danh tiếng, lượng fan đông đảo, là tâm điểm chú ý của công chúng.

Khi tin tức bùng , đương nhiên lập tức khiến mạng xã hội dậy sóng.

 

Thêm đó, đám paparazzi và tài khoản marketing còn tung những “chứng cứ” mũi mắt, khiến lời đồn càng thêm hỗn loạn.

 

lúc , điện thoại của reo lên — là Ân Thành Phong gọi đến.

 

Lâm Vãn Niên chẳng né tránh, trực tiếp nhấn nút .

 

Vừa kết nối, đầu dây bên truyền đến giọng bạn oán giận:

“Anh Niên, cuối cùng cũng chịu máy ! Anh mà nữa, tính đến tận nhà g.i.ế.c đấy!”

 

Nói xong, Ân Thành Phong mới chuyện chính:

“Anh xem tin mạng ? Con nào bịa cái trò phú bà b.a.o n.u.ô.i thế hả?”

 

Lâm Vãn Niên mà để b.a.o n.u.ô.i á?

 

là trò hề!

 

Anh bao mấy cô thì là nhân từ lắm , giờ đồn ngược là bao — thật hết nổi.

 

Càng nực hơn, là ngay cả khi công ty mặt đính chính, vẫn còn khối chẳng chịu tin.

là hết t.h.u.ố.c chữa!

 

Nghe bạn càm ràm, Lâm Vãn Niên chỉ nhàn nhạt “Ừ” một tiếng.

 

“Không chứ… Niên, mạng nổ tung cả vẫn bình thản thế ?” – Ân Thành Phong run khóe miệng.

 

Hạ Tầm Song giật lấy điện thoại trong tay , nhạt:

“Chuyện to tát gì , bình tĩnh, bình tĩnh nào. Cho bọn em ăn sáng cái .”

 

Cô sắp đói c.h.ế.t đến nơi .

 

“???” – Đầu dây bên Ân Thành Phong đơ luôn.

 

Anh đồng hồ — hơn mười giờ sáng , mà hai mới dậy?

Còn định ăn sáng?

 

Ăn sáng kiểu gì nữa đây trời!

 

Vậy mà vẫn còn tâm trạng ăn uống ?

 

Thật đúng là hoàng thượng vội, thái giám sốt ruột.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-711-712-co-that-su-chang-muon-co-gang-nua-2.html.]

 

Thôi, thôi, trong cuộc còn bình thản như thế, lo cũng vô ích.

 

“Được , phiền nữa.”

 

Sau khi cúp máy, hai cũng lượt rời giường.

 

Chị Ngưu chuẩn sẵn bàn điểm tâm Quảng Đông mà họ thích: há cảo tôm trong suốt, chân gà hấp tàu xì, sườn non hấp khoai môn, xíu mại hấp, bánh cuốn, dày bò sốt tương… bày đầy bàn.

 

Khi đang ăn, Hạ Tầm Song bỗng nhớ điều gì:

“Lâm Vãn Niên, lát nữa còn ngoài ?”

 

Vì tối nay họ mời Dương Hựu Tình và bố đến ăn cơm, nên tối qua hai bàn trưa sẽ mua sắm, nhưng giờ kế hoạch đổi, còn .

 

“Đi chứ.” – Lâm Vãn Niên gắp cho cô một miếng há cảo tôm.

 

“Đi nữa ? Giờ đang là tâm điểm bàn tán khắp nơi, sợ ngoài nhận , hô lên lật tung cả trung tâm thương mại ?” – Hạ Tầm Song trêu chọc.

 

Anh lúc nào mà chẳng bàn tán?

 

Lâm Vãn Niên nhướng mày:

“Cứ theo kế hoạch hôm qua là .”

 

Không gì quan trọng bằng việc cùng bạn gái.

 

Ăn xong “bữa sáng”, hai lên tầng đồ, còn đặc biệt hóa trang kỹ càng.

 

Hạ Tầm Song chẳng lục ở một cái tóc giả ngắn, rối bời, trông còn bẩn, đưa cho đội.

 

Nhìn trong gương, Lâm Vãn Niên giật khóe môi:

“Em chắc chứ? Phải hóa trang thế ?”

 

Bạn gái biến thành ăn mày chính hiệu.

 

Áo rách, quần thủng, tóc giả bù xù — hiểu cô kiếm mấy món .

 

mà… ăn mặc thế , khi càng thu hút sự chú ý hơn chứ?

 

“Tin em , thế lắm!” – , Hạ Tầm Song lấy hộp đồ trang điểm, bôi da mặt và cổ thành màu nâu.

 

Một loáng , gần như thành khác chủng tộc.

 

Cô ngắm tác phẩm của , hài lòng thốt lên:

“Hoàn hảo!”

 

Lâm Vãn Niên: Anh thật sự nữa.

 

Đây đúng là bôi đen” t.h.ả.m nhất trong đời .

 

“Rồi, xuất phát mua sắm nào!” – Hạ Tầm Song dọn đồ trang điểm .

 

“Em chắc ăn mặc thế trung tâm thương mại chứ?” – Lâm Vãn Niên vẫn còn chút cam lòng.

 

“Còn em mà, đừng lo.” – Hạ Tầm Song ném cho ánh mắt trấn an.

 

 

Khoảng mười phút , hai lái xe đến trung tâm thương mại lớn nhất thành phố.

Hôm nay Hạ Tầm Song ăn mặc giản dị.

 

Trước khi xuống xe, cô còn đưa cho Lâm Vãn Niên một chiếc khẩu trang.

 

Anh thật : hóa trang đến mức , đeo khẩu trang gì nữa?

thôi, chỉ nghĩ chứ , cuối cùng vẫn ngoan ngoãn đeo lên.

 

Hai đến cửa thì bảo vệ chặn :

“Hai gì ở đây?”

 

“Đến trung tâm thương mại, tất nhiên là để mua đồ .” – Hạ Tầm Song đáp tỉnh bơ.

 

“Người phía là…” – bảo vệ vốn định “ăn mày”, nhưng đến miệng cố nuốt xuống, đổi giọng:

“Vị là… gì của cô?”

 

“À ? Anh trai , từ nhỏ đầu óc … chậm một chút, nhưng ngoan lắm. chỉ trong mua ít đồ, sẽ trông chừng cẩn thận, xin giúp chúng nhé!”

 

Nói xong, cô còn vòng tay khoác lấy cánh tay Lâm Vãn Niên, năn nỉ với vẻ đáng thương.

 

Từ nhỏ đầu óc ?!

 

Lâm Vãn Niên mà trợn tròn mắt —

Đây là “kế hoạch” cô nghĩ để đưa trung tâm thương mại ?!

 

 

Loading...