Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 703: + 704 Năm phút là đủ sao? (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-06 08:31:14
Lượt xem: 19

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

là tính toán giỏi thật đấy!

 

Quý Lâm hì hì với hai:

“Anh hai, em nè, em gái bây giờ vẫn còn nhỏ, thể để nó kết hôn sớm với cái tên Lâm Vãn Niên chứ! Dù thế nào thì cũng đợi đến ba mươi tuổi mới tính đến chuyện đó, thấy ?”

 

Lâm Vãn Niên: Cảm ơn ngài nhé! Nụ tử vong.jpg

 

“Anh thấy nhé… nếu để thấy em câu , chắc chắn sẽ lột da em đó.” Quý Cẩm Xuyên bụng nhắc nhở.

 

Mẹ của bọn họ dạo còn đang say mê “đẩy thuyền” cặp đôi vợ chồng Song Niên đến phát cuồng, chỉ mong hai đó lập tức kết hôn tại chỗ.

 

Nếu bà lời của thằng em ngốc , chắc tức xỉu mất.

 

“Có nghiêm trọng đến thế , khó khăn lắm mới tìm em gái, chẳng lẽ bù đắp cho con bé ?”

 

Bây giờ Quý Lâm hận thể đem tất cả những thứ nhất đời đặt hết mặt em gái .

 

Em gái từng chịu khổ nhiều như ở nhà họ Hạ, nhất định cưng chiều em gái thành công chúa nhỏ hạnh phúc nhất.

 

Em gái còn kịp yêu thương cho đủ, thể để khác cướp mất chứ!

 

“Anh việc đây, tùy em.” Quý Cẩm Xuyên lười đáp.

 

Bù đắp thì dĩ nhiên là , nhưng cách của riêng .

 

“Này, em đó, suy nghĩ cho kỹ nha! Hai là cùng một chiến tuyến, tuyệt đối thể để Lâm Vãn Niên dễ dàng đắc ý như !”

 

Quý Lâm hét với theo bóng lưng hai.

 

Thấy chẳng buồn đáp, Quý Lâm ủ rũ bĩu môi:

“Chán c.h.ế.t !”

 

Đứng ở cửa một lúc, lôi điện thoại gọi cho trợ lý Tiểu Bạch:

“Cậu đang ở đấy? Qua Kim Bích Huy Hoàng đón , về phim trường tiếp đây.”

 

——

 

Về đến biệt thự Nam Loan 1, Hạ Tầm Song lập tức lên lầu tắm rửa.

 

Chị Ngưu chắc ngoài mua đồ , trong biệt thự chẳng ai.

 

Khi cô từ phòng tắm bước , thấy Lâm Vãn Niên đang cầm điện thoại của chuyện với ai đó.

 

Nghe tiếng động phía , cô, điện thoại:

“Cô , chuyện với cô .”

 

Nói xong, đưa điện thoại cho cô.

 

Hạ Tầm Song vội nhận, dùng khăn lau tóc hỏi:

“Ai gọi đến thế?”

 

“Bạn của em, Dương Hựu Tình.” Lâm Vãn Niên đáp nhàn nhạt.

 

À, thì là con nhỏ !

 

“Được , tắm ! Em xả nước bồn cho .”

 

Hạ Tầm Song định đưa tay lấy điện thoại, thì Lâm Vãn Niên rụt về, :

 

“Đợi năm phút nữa gọi .”

 

Nói xong, dứt khoát cúp máy.

 

Hạ Tầm Song: “???”

 

Thấy vẻ thắc mắc của cô, chậm rãi giải thích:

“Thổi khô tóc hẵng chuyện.”

 

Bây giờ là cuối tháng Mười Hai, dù ở miền Nam, ngày nắng mặc áo mỏng vẫn , nhưng hôm nay trời âm u, dự báo khí lạnh tràn về, quả thật bắt đầu thấy se lạnh.

 

Cô và Dương Hựu Tình nửa tháng liên lạc, chắc chắn sẽ chuyện lâu, mà tóc cô vẫn còn ướt, lo cô cảm.

 

Trong lòng Hạ Tầm Song cảm thấy ấm áp, khẽ đáp:

“Ờ.”

 

Lâm Vãn Niên dắt cô trở phòng tắm, lấy máy sấy cắm điện, tự tay giúp cô sấy tóc.

 

Trong gương phản chiếu bóng dáng hai — một cao, một thấp, những sợi tóc bay lên phảng phất hương dầu gội thơm dịu, mùi hương dễ chịu.

 

Ánh mắt Hạ Tầm Song dừng gương; từng động tác của đàn ông phía đều rơi tầm mắt cô.

 

Cô thầm nghĩ: Người đàn ông đúng là tỉ mỉ quá mức…

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-703-704-nam-phut-la-du-sao-1.html.]

Nếu là cô tự sấy thì chỉ qua loa cho hết nước là xong.

 

Còn tay của đến mức khiến hội nghiện tay thán phục.

 

“Trời lạnh , gội đầu xong sấy khô ngay, nếu dễ cảm.”

 

Lâm Vãn Niên sấy , giọng trầm thấp vang rõ vì máy sấy khá êm, từng chữ từng tiếng đều rơi tai cô.

 

“Phiền phức quá, em sấy thì ?”

 

Hạ Tầm Song nổi hứng trêu chọc, lười biếng .

 

Qua gương, Lâm Vãn Niên ngẩng mắt cô:

“Anh giúp em sấy.”

 

“Thế thể sấy cho em suốt đời ?”

 

“Ừ, sấy cả đời cũng .”

Anh trả lời với vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.

 

Bị trêu đến tim rung mất !

 

Khóe môi Hạ Tầm Song bất giác cong lên, kìm nụ .

 

Sau khi sấy tóc xong, mãi vẫn thấy Dương Hựu Tình gọi .

 

Hạ Tầm Song lên ghế sofa trong phòng ngủ, gọi cho cô .

 

Điện thoại nối máy, giọng Dương Hựu Tình kinh ngạc vang lên:

“Cậu… nhanh thế ? Giải quyết xong ?”

 

“Xong .” Hạ Tầm Song thản nhiên.

 

“Mới năm phút thôi mà, năm phút đủ ?”

Giọng Dương Hựu Tình đầy vẻ chỉ tiếc rèn sắt thành thép.

 

“Sấy tóc thôi, cần bao lâu nữa hả?”

 

Bên điện thoại im lặng vài giây, run run hỏi :

“Sấy… sấy tóc á?!”

 

“Ừ chứ , chứ nghĩ tớ gì?”

 

“Tớ… tớ còn tưởng là… hai giữa ban ngày ban mặt chuyện chứ!”

 

Dương Hựu Tình lắp bắp, mặt đỏ bừng,

“Tớ còn lo phiền hai nữa cơ…”

 

Nghe xong, Hạ Tầm Song chỉ cảm thấy vài con quạ đen bay vụt qua đầu.

“Cưng , đang nghĩ cái gì ?”

 

“Ơ, ai bảo… lớn cả , chuyện đó gì lạ ?”

 

“Hừ, xem Tiểu Tình nhà nhé!”

Hạ Tầm Song bật trêu .

 

“Không nha, đừng linh tinh!” Dương Hựu Tình đỏ mặt cãi, nhanh chóng đổi chủ đề:

“À , mới về nước, chắc chuyện của Hạ Châu Ngữ nhỉ?”

 

“Hạ Châu Ngữ?” Hạ Tầm Song khẽ cau mày.

 

“Lại xảy chuyện gì ?”

 

“Chứ còn gì nữa! Cậu ở trong rừng chẳng tin tức, trong nước mấy hôm nay náo nhiệt lắm!”

Nói đoạn, Dương Hựu Tình như mở máy phát thanh, kể tường tận chuyện xảy thời gian gần đây.

 

Hạ Tầm Song cởi giày, xếp bằng ghế sofa, xong khẽ nhướn mày:

“Hạ Châu Ngữ vì cứu Trần Cảnh Sơn mà gặp t.a.i n.ạ.n xe, còn liệt ?”

 

! Bây giờ Trần Cảnh Sơn ngày đêm chăm sóc cô . Có lẽ là vì áy náy, thậm chí còn cắt đứt với cha , nhất quyết cưới Hạ Châu Ngữ.”

 

Cô hạ giọng nhỏ:

“Trên mạng còn lan tin, hôm qua gặp hai họ ở cục dân chính. Hạ Châu Ngữ xe lăn, Trần Cảnh Sơn đẩy , tám chín phần là đến đăng ký kết hôn .”

 

Những chuyện mạng, Hạ Tầm Song quả thực kịp cập nhật — lấy điện thoại bận liên tục.

 

Nghe xong, cô khẽ cong môi, giọng lười nhác:

“Thú vị thật đấy.”

 

Xem Trần Cảnh Sơn Hạ Châu Ngữ nắm trong lòng bàn tay .

 

Vừa còn viện thôi, thế mà lập tức lãnh giấy kết hôn .

 

 

Loading...