“Còn dám cãi ?” Đạo diễn giơ tay động tác giả, dọa cho phó đạo diễn co rụt cổ , dám thở mạnh.
Trong lòng phó đạo diễn gào thầm: Hừ, đồ cáo mượn oai hùm, chỉ bắt nạt trong đội! Có giỏi thì ngoài đấu khẩu với Dã !
Sau một hồi cố gắng mệt mỏi của Hạ Tầm Song, cuối cùng cũng thấy con vật đang mắc dây câu.
“Wow, là cá ngừ đại dương! Mà còn to nữa chứ!” – Tộc trưởng Triệu tròn mắt con cá ngừ đang vùng vẫy mặt biển.
Hạ Tầm Song kéo con cá đến phần đuôi tàu, Lâm Vãn Niên lập tức dùng lưới hất mạnh một cái, cùng Giang Dã hợp sức kéo con cá khổng lồ ánh bạc lên boong tàu.
Hạ Tầm Song nắm lấy đuôi cá, nhấc thử một cái – con cá to đến mức hình nhỏ nhắn của cô nổi bật hơn hẳn:
“Chắc tầm sáu, bảy chục ký đấy.”
“Cho ôm chụp tấm hình ?” – Tộc trưởng Triệu hào hứng xin phép. Ông vốn là mê câu cá, rảnh là khắp nơi thả cần.
Lần câu cá ngừ ngoài biển, tim ông ngứa ngáy chịu nổi, nhất định chụp hình kỷ niệm.
Hạ Tầm Song gật đầu: “Được, cho ông đấy.”
Bắt con cá ngừ to như khiến ngay cả đạo diễn cũng kìm , chạy từ trong khoang xem.
Kết quả, cảnh tượng thấy là — các thành viên của “Gia tộc Rừng Rậm” ôm con cá chụp ảnh, đủ tư thế, đủ góc độ.
Rồi phát hiện đạo diễn cũng lén lút chen một góc, tranh thủ chụp ké mấy tấm.
Dân mạng thấy cảnh đó thì ngả nghiêng:
【Nhìn con cá mà ghen tị đến rơi nước mắt… mà là từ khóe miệng!】
【Khóe miệng của Tộc trưởng Triệu kéo đến tận ót luôn hahaha】
【Đạo diễn ch.ó cũng len lén chen chụp ké, tưởng chúng thấy chắc?】
【Hahaha đạo diễn buồn ghê á!】
【Chị Song đúng là nữ hiệp, con cá to mà cũng kéo , quả nhiên là nữ thần mười tám môn võ nghệ đều tinh thông, mạnh quá!】
【Ai cũng : chị Song = Nữ thần sức mạnh!】
Hoàn thành nhiệm vụ câu cá ngừ, du thuyền đầu, chuẩn đưa về đảo.
lúc đó, đạo diễn cầm loa công bố:
“Vì các bạn thành hai nhiệm vụ: câu cá ngừ và khiêu vũ cùng cá mập, nên xin thông báo — chiều mai sẽ kết thúc đặc biệt . Tổ chương trình sẽ cho tàu đến đón về thành phố.”
“Hú hú~ Tuyệt quá! Vậy là trưa mai về nhà !” – Hồ Tuệ Quân reo lên sung sướng.
Tính , họ ở ngoài mười hai ngày, chỉ còn ba ngày nữa là tròn nửa tháng. Giờ giảm bớt ba ngày , ai nấy đều mừng rỡ.
Khách mời vui mừng, nhưng cư dân mạng thì sắp .
【Nhanh ? Niềm vui của sắp hết ?】
【 nghi ngờ đạo diễn đang hành hạ khán giả chúng , chương trình thì sống đây?】
【Nghe chị ở xong, thấy đúng thật đấy!】
【Cái gì!! Mai xong là hết tập luôn hả?! Còn đau lòng hơn cả đ.â.m một nhát nữa! Đạo diễn, đang cái trò gì hả?! giận.jpg】
Hơn một tiếng , các thành viên “Gia tộc Rừng Rậm” đưa về căn cứ.
Tộc trưởng Triệu vui vẻ cùng Giang Dã khiêng con cá ngừ khổng lồ .
Bàn bạc một lúc, Hạ Tầm Song đại diện nhóm thương lượng với đạo diễn:
“Đạo diễn , con cá to quá, bọn ăn hết. Hay là một cuộc giao dịch nhé?”
Đạo diễn đến chữ cá, mắt sáng như đèn pha, nhưng ngoài mặt vẫn cố tỏ bình tĩnh:
“Ừm… giao dịch gì, cô .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-677-678-cau-ca-tren-bien-4.html.]
“Bọn chia nửa con cá cho bên , đổi , chúng tự do dùng đồ trong bếp của tổ chương trình. Thế chứ?”
Dù chia nửa, phần còn vẫn dư để ăn đến tận ngày mai.
Có tủ lạnh bảo quản, khỏi lo hư thịt. Vậy là họ thể thong thả tận hưởng ngày cuối cùng đảo.
Quả nhiên
Đạo diễn , khóe miệng sắp cong đến tận tai nhưng vẫn cố gắng giữ mặt nghiêm, ho nhẹ:
“Chuyện … bàn với các nhân viên khác .”
Cũng bộ cho dáng đạo diễn chứ, c.h.ử.i là “ nguyên tắc” thì toi.
Hạ Tầm Song nhướng mày:
“ đếm đến ba, quá giờ là hết cơ hội đó nha. Ba tiếng, chờ.”
Cô lười chơi màn “kéo co diễn kịch” với , dứt khoát luôn.
Rồi, giọng cô đều đều vang lên:
“Hai!”
“...Khoan , còn ba ? Cô ăn mất hả?” – Đạo diễn tức đến méo mũi.
Ai đời đếm nhảy thẳng từ hai, ba?
Hạ Tầm Song thèm để ý: “Một.”
“Được ! đồng ý!” – Đạo diễn giật nảy , sợ chỉ chậm một giây là miếng thịt đến miệng bay mất.
“Chậc, sớm ?” – Hạ Tầm Song nhếch môi, nhún vai tinh nghịch.
Đạo diễn cô bắt bài đến mức chỉ trợn trắng mắt.
【Chương trình chỉ nên xem buổi trưa thôi, vì chắc chắn sẽ c.h.ế.t hahaha】
【Đạo diễn chị Song nắm trong lòng bàn tay luôn】
【chị Song: Hừ, đấu với chị hả, non lắm!】
【Thì đây mới là cách đếm đúng nè! học , lát về thử với chồng xem , chị em chờ báo tin vui nha~】
Khi Hạ Tầm Song , thấy tộc trưởng Triệu, Giang Dã và những khác đang cô trân trối, đồng loạt giơ ngón cái lên:
“Cao tay quá!”
Thương lượng với đạo diễn á? Phải là Hạ Tầm Song mới !
“Bữa trưa giao cho mấy nhé.” – Nói xong, cô đến chỗ Lâm Vãn Niên, kéo luôn, chẳng buồn giải thích.
Giang Dã gọi với theo:
“Chị Song, hai đó? Sao cho cùng?”
đáp chỉ là tiếng xào xạc của gió thổi qua tán cây… cùng con quạ kêu trong đầu .
“Cô chắc kiểm tra vết thương của Tiểu Lâm , chen gì?” – Tộc trưởng Triệu đầy ẩn ý.
Giang Dã xong mới ngộ , gãi cổ ngượng, cố che sự lúng túng.
……
Hạ Tầm Song kéo Lâm Vãn Niên đến lều của bác sĩ Tiêu.
Bác sĩ ở đó, cô bèn dựng tấm chắn máy ngoài, chỉ chiếc giường mặt, ngắn gọn:
“Nằm sấp xuống.”
“Giữa ban ngày ban mặt, còn đang chương trình mà, ?” – Lâm Vãn Niên trêu.
Hạ Tầm Song liếc : “Bớt nhảm. Tự lên để em giúp?”
Lâm Vãn Niên yếu ớt “ừ” một tiếng, ngoan ngoãn đến giường, sấp xuống theo lời cô.