【Mỗi ngày nhất định c.h.ử.i tên đạo diễn ch.ó c.h.ế.t 100 】
【Các bạn ơi, để ý ? Niên thần đang che nắng cho chị Song kìa, huhu ngọt c.h.ế.t mất thôi.】
【Cặp đôi Song Niên mỗi ngày đều điên cuồng rắc đường, sợ khán giả tụt đường huyết mất. xì xụp xì xụp.jpg】
【A hú hú~】
……
lúc đang uể oải, chán nản, thì một trong những cần câu cố định boong tàu bỗng vang lên tiếng “rắc rắc” – dây câu căng .
“Có cá c.ắ.n câu !” Tộc trưởng Triệu là gần đó nhất, phản ứng cực nhanh, lập tức bật dậy, nắm lấy cần câu và bắt đầu thu dây lia lịa.
Những khác thấy cũng ùa xem.
“Xem là hàng to đấy!” Tộc trưởng Triệu kéo cần đến mức đỏ bừng cả mặt mày.
“Để cho.” Hạ Tầm Song thấy ông dần đuối sức, liền cầm lấy cần câu từ tay ông, nhanh chóng dây thu về.
Lâm Vãn Niên nghiêng đầu cô thật sâu, cổ họng khẽ chuyển động vài .
Động tác của Hạ Tầm Song thành thục đến mức khiến Giang Dã trợn tròn mắt, hâm mộ: “Ôi trời, chị Song, chị còn cả câu cá nữa ? Chị đúng là mười tám tài nghệ, cái gì cũng giỏi, đúng là thần nhân!”
“Thấp giọng thôi, thấp giọng thôi! Chị chỉ là một ‘bình thường trong cả trăm triệu’ thôi mà.” Vừa thu cần, Hạ Tầm Song liếc một cái, giọng lười biếng mà ngông nghênh.
【Sao thấy mùi flex nhỉ?】
【Trời ơi, tư thế thu cần của chị Song cần ngầu đến ?】
【Sao thế , lúc tộc trưởng Triệu thu cần thì luống cuống như gà mắc tóc, đến lượt chị Song thì nhẹ nhàng như đang múa , hahaha】
【Tộc trưởng Triệu: “Chỉ tổn thương một tẹo tẹo thôi…”】
【 c.h.ế.t chìm trong ánh mắt của Niên thần mất, hu hu hu~】
Dây câu kéo căng hết mức, bên cạnh đều hò hét cổ vũ.
đúng lúc đó, sự cố xảy .
Cần câu chịu nổi sức nặng của con cá, “rắc” một tiếng, gãy đôi! Đoạn gãy bật ngược , lao thẳng về phía mặt Hạ Tầm Song!
Chuyện xảy quá đột ngột, đều sững sờ, kịp phản ứng.
Chỉ Lâm Vãn Niên là nhanh như chớp, xoay che chắn, ôm cô trong lòng.
Cần câu bật ngược đập mạnh lưng .
Do gương mặt Hạ Tầm Song đang áp n.g.ự.c nên cô rõ ràng tiếng “hự” ngắn vang từ lồng n.g.ự.c .
Cô lập tức lùi khỏi lòng , xoay .
Khi cô định vén áo lên để xem vết thương thì bàn tay to của chợt giữ chặt cổ tay cô , môi khẽ cong:
“Em định cởi áo giữa thanh thiên bạch nhật ?”
“Đừng đùa nữa!” Hạ Tầm Song cau mày, vẫn kiểm tra vết thương.
Lúc , những khác cũng hồn, đồng loạt hỏi han:
Giang Dã: “Anh Niên, chứ?”
“Cậu thương chứ?” – Tộc trưởng Triệu và Hồ Tuệ Quân gần như cùng lúc.
Lâm Vãn Niên kéo vạt áo cô vén lên, bình thản đáp: “Không , .”
“Khi nãy cần câu bật mạnh như , chắc chắn là thương . Hay là để chị Song kiểm tra một chút , bọn em mới yên tâm .” – Quý Linh Linh chen .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-675-676-cau-ca-tren-bien-2.html.]
“Anh thật sự .” Lâm Vãn Niên đáp sang phụ nữ mặt, ngón tay lướt qua bàn tay mềm mại của cô, giọng trầm khàn:
“Không tin thì em sờ thử ?”
【‘Không tin thì em sờ thử ?’ Aaaaa xin hỏi đây là lời của nghiêm túc !!】
【Tự nhiên chút... mùi mờ ám đó nha emmm.jpg】
【 mà đỏ mặt luôn, vẫn còn là trẻ con mà!! che mặt.jpg】
【 thích mấy coi là ngoài, bảo sờ thì sờ , chị Song mau sờ !!】
【Giờ chỉ ước là tay của chị Song!!!】
【Nhanh lên!! Niên thần chắc chắn thương , mau cởi áo kiểm tra !!】
【Chị gái ở , nghi chị đang lái xe, nhưng chẳng bằng chứng nào cả.】
Nghe xong, khóe miệng Hạ Tầm Song co giật, kịp phản ứng thì một cần câu khác vang lên tiếng động!
Lâm Vãn Niên liếc qua, nhướng mày: “Không thu cần ? Mọi còn đang đói đấy.”
Hạ Tầm Song lườm một cái, rút tay , về phía cần câu .
Lâm Vãn Niên ngẩng lên, bắt gặp mấy đang với vẻ mặt “chúng đều thấy hết nha~”. Anh liền ho nhẹ, thu nụ , khôi phục vẻ lạnh lùng thường ngày.
Mấy còn : “……”
“Anh Niên, đang diễn tiết mục ‘nụ biến mất’ hả?” Giang Dã trêu. “Không ngờ nha, mà cũng trêu chọc chị Song ! tin , cây sắt cũng nở hoa thật .”
“Cậu rảnh thì biến cho khuất mắt .” Lâm Vãn Niên liếc một cái, , ánh mắt dừng dáng vẻ đang thu cần của con gái .
Trên boong tàu lập tức vang lên tràng đặc trưng của tộc trưởng Triệu: “Hớ hớ hớ hớ hớ hớ hớ!”
Còn màn hình, bình luận cũng nổ tung:
【Hahahahaha】
【Rực rỡ luôn nha】
【Giang Dã ơi, cây sắt của bao giờ nở hoa ? Nở cho xem !】
【Niên thần: Cút sang một bên , đang trêu vợ nhỏ của , chen cái gì!】
Hạ Tầm Song kéo cần, cảm nhận lực nặng truyền từ dây câu, ngay là một con to nữa . Dây căng chặt, cô cẩn thận dứt khoát, tránh lặp sự cố .
“Tiểu Hạ, cẩn thận đừng thương, nếu nổi thì đổi .” Tộc trưởng Triệu nhắc nhở.
Ông trải qua , cuộn dây tốn sức, tốc độ nhanh, dễ kiệt lực.
Hạ Tầm Song khẽ “ừ” một tiếng, tay vẫn nhanh, chẳng hề định đổi .
“Cần câu chất lượng kém, nên mới gãy ban nãy.”
“Chắc chắn là chất lượng, mà! Cái tên đạo diễn c.h.ế.t tiệt đó cố tình chơi chúng .” – Giang Dã phụ họa.
Đạo diễn chửi: “????”
Anh thật sự là gánh tội công!
Cần câu rõ ràng là do phó đạo diễn chuẩn , thành mắng ?
Đạo diễn nhíu mày liếc sang phó đạo diễn đang uống nước, quát:
“Cậu mua cái đồ rởm gì thế hả? cho tiền chắc? Người mà , còn tưởng đoàn phim chúng nghèo đến mức mua nổi cần câu tử tế!”
Phó đạo diễn sặc nước, ho sặc sụa:
“U oan quá! mua loại đắt nhất, nhất ở địa phương mà!”