Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 657: + 658 Chị Song leo cây dừa, mạnh mẽ đến mức đáng sợ (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:57:15
Lượt xem: 25

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hai tiếng đồng hồ

 

Hạ Tầm Song ngậm một cọng cỏ đuôi chó, lười biếng dựa gốc cây lớn, hai chân dài thon mảnh bắt chéo lên .

Ánh lửa cách đó xa phản chiếu lên gò má cô, nhuộm đỏ cả khuôn mặt.

 

Bên cạnh, Lâm Vãn Niên cầm một chiếc lá đông thanh, xé thành hình chiếc quạt phe phẩy qua giữa hai .

Quý Linh Linh và Hồ Tuệ Quân tán gẫu, nhưng ánh mắt thỉnh thoảng liếc về phía Hạ Tầm Song.

 

【Chậc... chị Song sống sung sướng thật đấy!】

 

【Nếu để Niên thần quạt cho , chắc tốn cả triệu tệ một phút mất thôi, huhuhu~】

 

【Haha, chị Song lúc nào cũng toát khí chất bá đạo, còn Niên thần thì như cô vợ nhỏ ngoan hiền . Cái gọi là chí mạng.jpg】

 

Thấy thời gian đủ, Hạ Tầm Song khẽ đá Giang Dã đang cạnh:

“Cua dừa chắc chín đấy, chỗ đó giao cho .”

 

“Ờ.” — Giang Dã đáp một tiếng nhanh chóng dậy.

 

Tộc trưởng Triệu cũng giúp một tay. Hai dọn củi, dùng gậy gạt lớp than hồng sang một bên. Sau đó, tộc trưởng lấy xẻng gấp loại quân dụng, nhẹ nhàng hất lớp cát mỏng phủ bên .

 

Đến khi lộ lớp cỏ khô nướng chín sậm màu, tộc trưởng liền :

“Được , cần đào nữa.”

 

Ông đeo găng tay, dọn sạch cỏ, lộ ba gói lớn nhỏ khác bọc bằng lá chuối, nóng bốc lên nghi ngút.

 

Hồ Tuệ Quân bước tới nhắc:

“Đừng dùng tay , lấy xẻng mà xúc , nhỡ bỏng thì khổ.”

 

Ngoại trừ Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên, đều vây quanh.

 

“Không , găng dày lắm.” — Tộc trưởng xong liền nhanh nhẹn nhấc ba gói cua dừa ngoài, bóc từng lớp lá chuối.

 

Sau hai tiếng nướng âm, thịt cua dừa chuyển sang màu đỏ rực.

 

“Cũng hai tiếng , chắc chín ha? Mà nướng xong cũng giống cua thường thật đấy.”

 

Giang Dã gõ nhẹ vỏ cua bằng d.a.o Thụy Sĩ, sang :

“Chị Song, qua xem thử ?”

 

“Đến đây!” — Hạ Tầm Song phun cọng cỏ , dậy phủi bụi .

 

Lâm Vãn Niên thấy thế cũng lên cùng.

 

Chỉ thấy cô như ảo thuật, chẳng từ rút một con d.a.o Thụy Sĩ khác, dùng sống d.a.o gõ nhẹ lên càng cua, lắng âm thanh dứt khoát:

“Chín , ăn thôi.”

 

Ba con cua dừa, họ quyết định tặng một con cho mấy phim.

 

Các phim cảm động suýt , trong khi đạo diễn trong lều màn hình giám sát thì nghiến răng:

 

“Mấy đứa nhỏ , dám lén ăn ngon lưng , còn coi đạo diễn gì nữa hả???”

 

Đừng hỏi, ông chính là đang ghen tị đến đỏ mắt.

 

Cua dừa gì chứ, ông ăn bao giờ.

 

Ông cúi xuống bữa cơm hộp bàn — đột nhiên thấy... chẳng còn mùi vị gì.

 

Đạo diễn càng nghĩ càng tức, ông ném tai xuống bàn “cạch” một cái, định lên .

bước tới cửa lều, ông khựng .

 

“Không , giờ mà thì rõ ràng là xin ăn, mất mặt lắm!”

 

Thế là ông xuống, đám đang ăn cua dừa ngon lành, mặt ghen tỵ đến méo cả :

“Đám nhỏ khốn kiếp, chẳng đứa nào hiểu chuyện cả!”

 

Đạo diễn: “Haizz… cũng ăn thử cái cua dừa đó quá thôi…”

 

Nghĩ đến đây, ông nuốt nước bọt cái ực.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-657-658-chi-song-leo-cay-dua-manh-me-den-muc-dang-so-1.html.]

Trong trại.

 

Hạ Tầm Song đeo găng tay, cầm d.a.o chặt lấy càng cua to nhất, dùng sống d.a.o khẽ gõ, tách vỏ , lộ phần thịt trắng nõn bên trong.

 

“Há miệng nào.” — Cô đưa miếng thịt bóc xong đến bên miệng Lâm Vãn Niên.

 

Anh sững một chút, ngờ miếng đầu tiên cô dành cho . Dưới ánh của , nhẹ nhàng há miệng c.ắ.n một miếng.

 

Thịt cua dừa thơm ngọt, vì loài ăn dừa nên thịt hương dừa thoang thoảng.

 

Nướng âm đất, tẩm ướp gì, giữ nguyên vị ngọt tự nhiên và độ mềm mọng.

 

Một miếng đầy ắp, ăn miệng là thấy thỏa mãn vô cùng.

 

“Anh Niên, , ngon ?” — Giang Dã tròn mắt chờ câu trả lời, những khác cũng theo, vô thức nuốt nước miếng khi nuốt xuống.

 

Lâm Vãn Niên Giang Dã, tỉnh bơ:

“Không ngon, lát khỏi ăn.”

 

Cái gì cơ? Không theo kịch bản tí nào!

 

“Muốn lừa ăn một hả? Đừng hòng!” — Giang Dã xong càng thử.

 

Kết quả, lừa là Quý Linh Linh.

“Anh Niên, thứ ăn ? Tiếc quá…”

 

Mọi : “……”

 

“Đừng tin .” — Giang Dã nếm xong liền gần như rơi nước mắt vì ngon, “Trời ơi, cái thơm cực! Mọi ăn mau , đảm bảo ai từng thử qua hương vị như !”

 

Hạ Tầm Song bật :

“Ơ, ai là chê nó ăn nhỉ?”

 

“Là , là , là !” — Giang Dã gãi đầu ngượng, “Thực tế chứng minh nông cạn quá, sẽ sửa!”

 

Thế là cả nhóm cùng bắt đầu ăn.

 

【Nước mắt ghen tỵ đang trào từ khóe miệng đây

 

【Bọn họ mỗi ngày đều ăn sơn hào hải vị, rốt cuộc ai mới là ‘sinh tồn nơi hoang đảo’ trời】

 

【Thật tụi mới là đang sinh tồn trong thành thị đó, chị em ạ】

 

【Xin tọa độ gấp, gọi máy bay riêng qua liền, mong kịp l.i.ế.m vỏ còn nóng】

 

【Haha, đừng hèn mọn thế chứ, c.h.ế.t mất thôi】

 

Chưa đầy nửa tiếng, tám ăn sạch hai con cua dừa, chỉ còn đống vỏ trơ trọi.

 

Giang Dã ợ một cái, vỗ bụng đầy thỏa mãn.

“Phê quá!”

 

Hạ Tầm Song đá một cái:

“Giờ lấy cho quả mít .”

 

“Hả? Lại là ?” — Giang Dã lập tức nhăn mặt.

 

Chỉ cần hai chữ “mít” là rùng , da gà nổi khắp .

 

ngay đó, một ánh lạnh như d.a.o từ Lâm Vãn Niên lia đến.

 

Anh lập tức bật dậy:

“Không, ý kiến! Đi liền!”

 

Hạ Tầm Song hờ hững thêm:

chỉ sợ ăn nhiều quá, cho vận động tí kẻo no quá thôi mà.”

 

Giang Dã cảm động suýt :

 

“Hóa chị Song vẫn là thương nhất!”

 

 

Loading...