Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 651: + 652 Cua dừa (2)

Cập nhật lúc: 2025-11-02 14:57:11
Lượt xem: 23

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi trèo xuống đến cành cây thấp nhất, Lâm Vãn Niên lập tức bước tới, đón lấy quả mít từ tay cô.

 

Cả nhóm suốt nửa ngày trời mới tìm vài cây mít, tất nhiên hái thêm mấy quả mang về thì chuyến mới uổng công.

 

cũng đông, chỉ một quả thì đủ.

 

Lâm Vãn Niên cô còn trèo lên hái tiếp, bèn khẽ dặn một câu:

“Cẩn thận, đừng vội, chú ý an .”

 

Hạ Tầm Song dấu “OK” với :

“Không vấn đề!”

 

Trên cây còn một quả mít chín vàng trông ngon, cô trèo lên, dùng cách cũ hái xuống.

Những quả còn thì cô để cho chim ăn.

 

Sau đó, Hạ Tầm Song đổi sang cây bên cạnh, tiếp tục hái thêm hai quả nữa.

Tính cả hai quả đầu tiên, tổng cộng là bốn quả mít.

 

Hái xong, cô mới coi như công, từ cây nhẹ nhàng tụt xuống.

 

Lúc , mặt trời cũng khuất núi, bóng đêm sắp buông xuống.

 

Hạ Tầm Song phủi bụi bẩn tay, :

“Được , bốn quả đủ chúng ăn , về thôi!”

 

“Có bốn quả là đủ lắm , ăn mấy ngày đó.” – Tộc trưởng Triệu , giọng đầy vui mừng.

 

Giang Dã nhấc một quả lên, ước lượng trọng lượng:

“Cái cũng nặng phết đấy.”

 

Lâm Vãn Niên liền tiếp lời:

“Được , hai quả để mang, với tộc trưởng mỗi một quả.”

 

“!?!” Giang Dã lập tức trợn tròn mắt.

 

Tại bọn họ mỗi chỉ một quả, mà mang hai quả?!

 

Lâm Vãn Niên dường như thắc mắc trong lòng , còn nghiêm túc đáp :

“Cậu chẳng đang luyện tập thể hình ? Đây là cơ hội rèn luyện đấy, nhớ tận dụng nhé.”

 

Nói , còn vỗ nhẹ lên cánh tay Giang Dã một cái.

 

Cả nhóm tổng cộng sáu – ba nam ba nữ – những việc nặng nhọc tất nhiên là đàn ông đảm nhận.

 

Huống chi lúc nãy trèo cây hái mít là Hạ Tầm Song, nếu còn bắt cô gánh một quả về nữa thì Giang Dã cũng thấy áy náy.

 

Thế là đành chấp nhận phận.

 

Hai quả thì hai quả ! Anh tin kham nổi chúng!

 

“Cái nặng lắm, để mang bớt một quả cho.” – Hồ Tuệ Quân chủ động lên tiếng.

 

“Để mang cho!” – Kỳ Mạt nhỏ, giọng lạnh nhạt.

 

Thấy , Hạ Tầm Song nhướng mày, đùa:

“Mọi đang tranh việc ? Hay là để trèo lên hái thêm hai quả nữa, mỗi vác một quả cho công bằng?”

 

“Cũng mà.” – Kỳ Mạt gật đầu tán thành.

 

【Hahahaha, cái câu ‘cũng mà’ của Kỳ Mạt khiến c.h.ế.t mất!】

 

【Không ngờ cô như thế, Kỳ Mạt!】

 

【Đáng yêu quá, nựng má cô quá ~】

 

【Tội nghiệp Dã, haha!】

 

“Thôi nào, khỏi tranh nữa. Anh Niên đúng, dạo đang tập thể lực mà. Đừng ai giành việc của .” – Công cụ t.h.ả.m nhất Giang Dã , mỗi vai gánh một quả mít.

 

Anh hai bước, đầu với ba cô gái:

“Đi thôi, trời sắp tối đấy.”

 

Hạ Tầm Song nén , khẽ hắng giọng:

“Đi nào!”

 

【Haha, Dã đúng là đàn ông đang con đường trở thành… ‘trai lực điền’!】

 

【Trông ngốc ngốc mà dễ thương ghê. Hình như thấy ở nhớ nổi.】

 

【Cố lên! Dù kéo nổi cũng … thả !】

 

【Câu là cái gì kỳ dị ?!】

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-651-652-cua-dua-2.html.]

【Không thấy , đang cổ vũ Dã đó!】

 

Từ căn cứ đến chỗ tìm mít, họ bộ hơn một tiếng.

 

Khi nửa đường, trời tối hẳn. Cả nhóm chỉ thể dựa ánh đèn do đoàn chương trình bật lên, vì lúc họ chẳng ai mang theo đèn pin gì cả.

 

Con đường hiện tại cũng là lối mòn họ qua khi đến đây, đoạn cỏ mọc cao ngang , khó .

 

Đặc biệt là Giang Dã – gánh hai quả mít suốt đoạn đường, tay gần như tê rần, vai cũng nặng trĩu, nét mặt lộ rõ vẻ mệt mỏi.

 

Nặng thì , vấn đề là quả mít tròn to, khó gánh. Anh dùng tay giữ chặt cuống để chúng khỏi rơi khỏi vai.

 

“Cẩn thận chân đấy, từ từ thôi, chú ý an !” – Tộc trưởng Triệu nhắc.

 

Hồ Tuệ Quân đáp :

“Rõ !”

 

“Giang Dã, đưa một quả .” – Hạ Tầm Song thấy dáng loạng choạng, đành lòng.

 

“Không… cần , chịu .”

 

“Cậu chắc chứ?”

 

“Đàn ông… thể !” – Giang Dã nghiến răng, kiên quyết.

 

Thấy thế, Hạ Tầm Song cũng nài ép nữa:

“Vậy , để mang .”

 

Dù gì, thích gánh thì cứ cho gánh!

 

“Hay nghỉ một lát ?” – Tộc trưởng Triệu lo chịu nổi.

 

lúc đó, Hồ Tuệ Quân bỗng hét lên:

“Ái da ơi! Cái gì thế !”

 

Cô lập tức nhảy bật xa cả mét.

 

“Sao thế?” – Hạ Tầm Song lập tức chạy đến.

 

Hồ Tuệ Quân run run chỉ chỗ phát tiếng động:

“Ở… ở đó gì đó, hình như là rắn , dọa c.h.ế.t khiếp.”

 

“Cô thương chứ?” – Hạ Tầm Song lo cô cắn.

 

“Không… , chỉ là giật thôi.”

 

Cả nhóm dừng , Giang Dã cuối cùng cũng đặt hai quả mít xuống, thở hổn hển.

 

【Ghê quá! Không lẽ là rắn thật ?】

 

【Ai , hoang dã thì cái gì cũng , độc vật càng nhiều.】

 

【Chị Song phù hộ!!】

 

【??? Cái gì là ‘Chị Song phù hộ’ ?】

 

“Anh phim, chiếu đèn đây chút.” – Hạ Tầm Song , tự tay nhận lấy máy từ phim – đó gắn đèn.

 

Cô chiếu thẳng ánh sáng về hướng Hồ Tuệ Quân chỉ, nơi đó vẫn phát tiếng sột soạt khe khẽ.

 

Cô tiến gần, và phát hiện một sinh vật khổng lồ với dáng vẻ kỳ dị, hình to lớn, trán nhô hình tam giác, vảy nhỏ.

 

Đôi râu dài mảnh, đầu râu phình như chiếc gậy nhỏ, phía hai càng cực kỳ mạnh mẽ, to đều , càng trái lớn hơn càng , vỏ ngoài cứng rắn như thép.

 

Nói là cua thì cũng giống, mà bảo cua thì vẫn thấy… giống cua.

 

【Gì trời?!】

 

【Trời đất ơi, mà nổi da gà!】

 

【Là món ngon đó! Chị Song may mắn quá !】

 

【Làm ơn, ai giải thích giúp đây là con gì ?】

 

“Cái … là con gì thế? Sao hình dạng kỳ quái ?” – Hồ Tuệ Quân tò mò tiến .

 

“Đó là một loài ẩn sĩ, tên gọi là cua dừa, còn gọi là cua bát quái.” – Hạ Tầm Song giải thích.

 

Rất nhanh, Hồ Tuệ Quân hỏi:

“Ăn ?”

 

“Ăn , mà còn cực kỳ ngon nữa.” – Hạ Tầm Song , đưa máy cho Kỳ Mạt.

 

 

Loading...