Sinh Tồn Nơi Hoang Dã: Ảnh Đế Leo Cửa Sổ Muốn Chui Vào Lòng Tôi - Chương 633: + 634 Mượn cái nồi, mượn cái chậu (1)

Cập nhật lúc: 2025-11-01 03:36:23
Lượt xem: 20

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/20nkTvEAMM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nghe thấy lời đó, Hạ Châu Ngữ bỗng im lặng hẳn . chỉ một lát , cô vùng vẫy càng dữ dội hơn, giọng khàn khàn, “Đi! Anh ! cần thương hại, cũng cần đồng cảm. Cứu là do tự nguyện, cần thấy áy náy gánh nặng gì hết.”

 

“Tiểu Ngữ, đừng như .”

 

“Mẹ, bảo , con thấy nữa.”

 

Diệp Nhã Cầm cảnh đó, môi khẽ mấp máy, nhưng ngoài việc lau nước mắt, bà chẳng nổi câu nào.

 

“Tiểu Ngữ, vì thương hại em mà cưới em, là thật lòng.” Trần Cảnh Sơn cô, ánh mắt chân thành từng .

 

“Chuyện qua thì hãy để nó trôi qua , chúng bắt đầu từ đầu ? Anh hứa, nhất định sẽ khiến em hạnh phúc.”

 

Cho dù cô từng đội cho cái mũ xanh, cho dù đứa trẻ của . khoảnh khắc cô liều chắn xe cứu , tất cả oán hận trong lòng đều tan biến sạch sẽ.

 

… nhưng bây giờ em là một kẻ tàn phế, thể . Sau chỉ thể xe lăn, chẳng gì cả.”

Hạ Châu Ngữ bật , giọng run rẩy như một đứa trẻ tuyệt vọng.

 

“Tiểu Ngữ, bận tâm . Chính vì mà em mới nông nỗi , chỉ trách bản lúc đó bảo vệ em. Từ nay về , sẽ cùng em trị liệu, cùng em tập phục hồi. Tin , nhất định sẽ phép màu, ?”

Nói , Trần Cảnh Sơn nhẹ nhàng vuốt lên mái tóc cô, dịu dàng như thuở ban đầu.

 

Cơn kích động của Hạ Châu Ngữ dần xoa dịu, cô gục đầu n.g.ự.c , òa nức nở, như trút hết đau khổ và sợ hãi trong lòng.

 

Diệp Nhã Cầm thấy con gái cuối cùng cũng chịu yên , trong lòng nhẹ nhõm hẳn, Trần Cảnh Sơn mà rưng rưng nước mắt, lau khẽ, “Cảm ơn con.”

 

——

 

Trên hòn đảo nhỏ.

 

Khi trời sụp tối, Hạ Tầm Song và Lâm Vãn Niên trở về, tay xách nách mang đầy chiến lợi phẩm. Phần lớn hải sản họ bắt thả trong túi lưới để ngâm trong nước biển, còn thì đem về căn cứ để chế biến.

 

Mặt trời khuất đường chân trời, nhiệt độ bắt đầu hạ xuống.

 

Vừa về đến nơi, Lâm Vãn Niên xuống nhóm lửa, thêm củi,

“Em đồ , kẻo cảm lạnh.”

 

“Ừ.”

Hạ Tầm Song dùng nước ngọt rửa sạch từ đầu đến chân, lau khô mặt cúi chui hang.

 

Cô lấy hai tấm lá chuối che ngang cửa hang, bên ngoài liền thể thấy bên trong.

 

Lâm Vãn Niên tiếng sột soạt vọng từ trong, khóe môi khẽ cong lên một nụ nhàn nhạt. Sau khi nhóm lửa, cầm d.a.o chặt dừa.

 

Bạn gái ăn lẩu hải sản nước dừa — thì nhất định chiều cho bằng .

 

Khi Hạ Tầm Song bước , lửa cháy rực, hai trái dừa cũng bổ xong.

“Em xong , cũng đồ !”

 

“Khát ? Uống chút nước dừa cho mát.”

Lâm Vãn Niên đặt d.a.o xuống, chọn trái lớn nhất đưa cho cô.

 

đàn ông tỉ mỉ!

 

“Cảm ơn.” Hạ Tầm Song vui vẻ đón lấy, uống một ngụm to.

 

Lâm Vãn Niên cúi đầu, ánh mắt rời khỏi cô — con gái nhỏ nhắn đang ôm trái dừa to gần bằng đầu mà uống, trông đáng yêu mềm mại, khiến đường nét lạnh lùng gương mặt cũng trở nên dịu .

 

Làm đây, tay ngứa... xoa đầu cô quá.

 

“Còn nửa trái, cho .”

Hạ Tầm Song như thói quen, luôn để một nửa phần nước dừa cho khi uống.

 

Lâm Vãn Niên chẳng hề ngại, nhận lấy ngửa đầu uống cạn, cổ họng chuyển động nhịp nhàng theo từng ngụm nước, yết hầu nổi bật trượt lên trượt xuống.

 

Cảnh tượng khiến Hạ Tầm Song bất giác nuốt khan một cái.

Rõ ràng cô uống nước dừa mà, vẫn thấy... khát thế ?

 

Yêu nghiệt nhà ai thế ?

 

À — là yêu nghiệt nhà cô.

 

【Hu hu hu, xin đừng hành hạ con ch.ó độc nữa, giờ cả kẻ thù cũng thấy trai mất !】

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sinh-ton-noi-hoang-da-anh-de-leo-cua-so-muon-chui-vao-long-toi/chuong-633-634-muon-cai-noi-muon-cai-chau-1.html.]

 

【Còn chờ gì nữa hả lầu !!! Không xông giờ thì còn đợi đến bao giờ?! Mau thu phục kẻ thù của ngươi !】

 

【Cái cổ với yết hầu của Niên thần , thể chơi cả đời!】

 

【Haha, chắc chị Song vả cho một phát c.h.ế.t tươi quá! Gan to bằng trời!】

 

Nhân lúc Lâm Vãn Niên đồ, Hạ Tầm Song thong thả về phía khu trại của tổ phim.

 

Trên đảo chỉ hơn mười , nên họ chỉ dựng bốn chiếc lều.

 

Ngoài mấy phim đang trực tiếp theo dõi, vài nhân viên khác đang ăn tối.

 

Thấy Hạ Tầm Song đột nhiên xuất hiện, tất cả vội buông hộp cơm, thẳng thành hàng như học sinh chờ điểm danh.

 

“Yo~ ăn tối đấy ?”

Cô khoanh tay ngực, giọng ngang ngược mà nghịch ngợm, ánh mắt liếc khắp khu trại.

 

Một nhân viên lập tức nuốt vội miếng cơm to trong miệng, nở nụ nịnh bợ,

“Dạ, ạ! Chị Song, là... chị xuống ăn cùng bọn em?”

 

Đạo diễn tức điên: Mấy coi như quy định chương trình ? Coi như tồn tại hả?!

 

“Ăn thì thôi, ăn .”

 

Hạ Tầm Song từ chối dứt khoát.

Bạn trai cô vẫn còn đang đói, cô về nấu cùng , ăn cùng mới đúng.

 

Đột nhiên, ánh mắt cô dừng ,

“Nói mới nhớ, cái nồi trông cũng phết nhỉ?”

 

Một nhân viên nhanh nhẹn hiểu ý,

“Chị Song, chị cần thì cứ lấy .”

 

“Còn cái chậu inox , thấy cũng tệ.”

 

“Cũng lấy luôn !!”

 

Mấy nhân viên chẳng hai lời, bê cả nồi lẫn chậu dâng lên.

 

“Ôi, thế ngại quá nhỉ~”

 

“Không cần ngại! Chị còn cần gì nữa ? Gia vị? Bát đũa? Ghế? À cả lều nữa!”

 

Đạo diễn tức +100: Mấy coi c.h.ế.t hả?!

 

【Hạ · Thổ phỉ · Tầm Song, chuẩn cần chỉnh!】

 

【Hahahaha, thật chứ đặt cô cổ đại, chị Song nhất định là thủ lĩnh sơn trại!】

 

【Chị Song tay là liền, đúng chất!】

 

【Ghế với lều cũng cho luôn, càng càng lố, coi chừng đạo diễn ch.ó đuổi việc cả bọn đó!】

 

【Đạo diễn đừng trách nhân viên, nãy là nhập đó, trách thì trách !】

 

【Cảnh nhớ tới tập đầu, chị Song vác gậy xin gia vị từ đạo diễn hahaha】

 

【Đạo diễn chó: Ký ức c.h.ế.t chóc trỗi dậy !】

 

May mà Hạ Tầm Song kịp ngăn cản, nếu chắc họ thật sự dỡ luôn cả cái lều.

“Mượn cái nồi với cái chậu là , mấy thứ khác cần, cảm ơn nhé!”

 

Anh dám cho, chứ cô dám nhận !

Vi phạm quy định chương trình là trừ tiền đấy, mà cô thì chẳng dư đồng nào cả.

 

Hạ Tầm Song ôm nồi với chậu khuất, mấy nhân viên còn đó nịnh bợ,

“Chị Song thong thả, rảnh thì qua chơi nha!”

 

Đạo diễn tức +200: Tốt lắm, mấy tên nịnh bợ , nhất định đuổi hết!

 

 

Loading...