Si Mê - Chương 456

Cập nhật lúc: 2025-11-17 16:05:01
Lượt xem: 8

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Manhattan.

Trang viên bờ Bắc đảo Long Island.

Dọc bờ biển là ba căn biệt thự liền kề.

Chủ nhân của cả ba căn đều là tổng giám đốc của Liên Hành, với mục đích chính là để tránh phiền.

Khi ánh hoàng hôn rơi xuống, những ngôi biệt thự hiện đại trong vườn đồng loạt bật đèn, cả khu vườn chìm trong ánh sáng bạc.

Tiếng của Tây Thành vang lên.

Thẩm Tĩnh đang gõ máy tính ban công liền vội dậy, bước lan can, cúi đầu xuống.

Bên hồ bơi trong xanh, ánh sáng đổ bóng lên cây cọ tạo nên những mảng tối.

Cô thấy Chu Luật Trầm xổm mặt Tây Thành, một lớn một nhỏ đối diện , nhẹ nhàng chuyện.

Tây Thành phụng phịu bĩu môi, rõ ràng nhóc Chu Luật Trầm mắng.

Cậu nhóc cứ mẩy đòi Thẩm Tĩnh bế, nhưng vì thể tiện, cô thể bế .

Trong thế giới bé nhỏ của Tây Thành, hiểu vì lâu như mới gặp Thẩm Tĩnh, hiểu vì thể ôm , hiểu vì dỗ ngủ.

Nỗi ấm ức dâng lên, đôi mắt đen tròn tràn đầy nước mắt, vụng về nâng tay lên lau nước mắt bằng mu bàn tay, động tác vô cùng cẩn thận.

Nước mắt dính ướt cả tay, nhóc vốn ghét bẩn càng thấy tủi .

Chu Luật Trầm nhận lấy chiếc khăn tay trắng từ giúp việc, từ tốn lau tay cho Tây Thành.

Tây Thành đổi sang tay còn .

Cậu , tự lau nước mắt, còn Chu Luật Trầm thì giúp lau tay.

Một sự ăn ý kỳ lạ giữa hai cha con.

Người đàn ông với những động tác dịu dàng, góc nghiêng gương mặt tuấn tú ánh sáng dịu thêm vẻ mờ ảo, Thẩm Tĩnh , mỉm kiên nhẫn dõi theo.

Chu Luật Trầm : “Một thời gian dài, sẽ thể bế con.

Con hiểu ?”

Mặc dù giọng trầm thấp và dịu dàng, nhưng khi Chu Luật Trầm ,” Tây Thành chỉ thể lặng lẽ chịu đựng, ngoan ngoãn gật đầu.

Cậu bé chu mỏ, cố giữ vẻ nghiêm túc.

Khuôn mặt non nớt mắt với đôi lông mày rậm giống , chỉ mới hơn một tuổi.

Quá nhỏ để hiểu rằng đang mang trong một sinh linh bé bỏng khác.

Thân hình mảnh mai của vợ bế Tây Thành vốn khó nhọc, Chu Luật Trầm nghĩ, lẽ bao giờ hiểu điều đó.

Anh nhẹ nhàng xoa mái tóc mềm mại của Tây Thành: “Sắp tới, nhà chúng sẽ thêm một em gái.”

Tây Thành nghiêng đầu, lộ vẻ mặt ngờ ngợ, như hiểu như .

“Con sẽ một em gái ?”

“Ừ.”

Ánh mắt Chu Luật Trầm thoáng hiện nụ nhẹ, khóe môi nhếch lên mơ hồ: “Đây là bí mật của chúng .”

Thẩm Tĩnh từng tò mò nên khám bác sĩ khi còn ở nước ngoài.

Em bé trong bụng cô xác nhận là con gái.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-456.html.]

Ban đầu, đó là bí mật giữa và Thẩm Tĩnh.

Thêm một nhóc con cũng .

Sau khi lau tay xong, Chu Luật Trầm đưa khăn tay cho giúp việc.

“Chúng sẽ để ở bên em gái một vài tháng, ?”

Tây Thành chu môi, đôi môi nhỏ hồng hào, hỏi: “Em gái thể giống con ?”

Chu Luật Trầm trầm giọng: “Giống con nhè ?”

Chu Tây Thành cố gắng kìm nén hàng mi dài run rẩy, bật khúc khích: “Tây Thành hứa nhè nữa.”

Giọng non nớt còn mang theo chút tủi .

Đứa trẻ là m.á.u thịt của .

Chu Luật Trầm đành bế nhóc lên, một hình nhỏ nhắn trong lòng như chú thú con dụi bộ vest của .

Có cha ôm, sắp em gái, bé tỏ vẻ khá vui.

Chỉ xoay , Chu Luật Trầm chính xác ngẩng đầu lên .

Ánh mắt họ chạm giữa trung.

Ánh sáng từ đèn mờ mờ ảo ảo lan tỏa, Thẩm Tĩnh cảm thấy đôi mắt của Chu Luật Trầm như phản chiếu cả dải ngân hà, sâu thẳm mà lấp lánh.

Tây Thành cũng thấy cô, ngẩng đầu nhỏ, gọi “Mẹ ơi!” bằng giọng non nớt.

“Ba con em gái …”

Vẻ mặt nhóc rạng rỡ, vui sướng.

Thẩm Tĩnh vẫn giữ nụ môi, hai cha con họ.

Tây Thành mới tới New York vài ngày, và tối nay sẽ ngủ cùng Chu Luật Trầm.

Dạo gần đây, vì đau lưng nghiêm trọng, Thẩm Tĩnh tiện dỗ dành Tây Thành.

Cô gập laptop , bước phòng, khóa cửa.

Trùng hợp , cha con tới đầu cầu thang, chỉ thể trơ mắt hệ thống cửa phòng “tinh” một tiếng, từ bên trong khóa .

Người giúp việc đang lau một chiếc bình hoa đắt tiền ở góc xa, vốn là lanh lợi, liền bước tới gõ cửa.

cửa mở.

Hai cha con nhốt ngoài cửa, thoáng vẻ đáng thương.

Tây Thành ôm chặt cổ Chu Luật Trầm, giọng mềm mại: “Mẹ cần ba nữa .”

Môi mỏng của Chu Luật Trầm khẽ nhếch lên, bật chút tức giận.

Anh bế Tây Thành trở về phòng trẻ em.

“Cô sẽ hối hận giữa đêm thôi, New York đêm nay trời sẽ mưa.”

Trang Minh, đang cầm bình sữa và đồ chơi, theo bước phòng trẻ em.

Trang Minh thực cách dỗ trẻ, nhưng Tây Thành khi ở bên cần đến điều đó, chỉ thích bám dính lấy Chu Luật Trầm.

Dòng m.á.u chảy trong họ giống , nhưng đúng như bà cụ từng than thở, tính cách của Tây Thành giống Chu Luật Trầm.

Lúc nhỏ, hề quấn .

 

Loading...