Si Mê - Chương 445

Cập nhật lúc: 2025-11-12 09:05:30
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Anh hy vọng một câu hỏi từ cô, “Anh đau ?” ánh mắt của Lương Ánh Ninh khiến cảm thấy chột .

Lương Ánh Ninh chỉ một vài , đó đến bệnh viện nữa.

Giữa họ, chỉ còn mối quan hệ bạn bè trong chừng mực.

Những ngày điều trị tại bệnh viện thành phố, cánh cửa phòng bệnh VIP cao cấp thường xuyên đẩy đẩy .

Trần Dao liếc qua khóe mắt để xem ai đến.

Khi thấy chỉ là bảo vệ và trợ lý của , ánh mắt ngay lập tức trở nên ảm đạm.

Anh lưng :

“Đừng phiền ngủ.”

Bảo vệ và trợ lý bất lực, gì.

Họ chỉ đặt bữa tối xuống rời .

Trần Dao với lấy điện thoại, ngoài những quảng cáo từ các ứng dụng, chẳng lấy một tin nhắn hỏi han xem sống c.h.ế.t .

Cơ thể gầy guộc, bất động giường bệnh, ăn gì.

Với tính khí thiếu gia, chẳng ai dỗ nổi ăn.

May , Chu Luật Trầm đến thăm.

Dù chỉ là vẻ mặt lạnh lùng thường thấy, cũng đủ khiến Trần Dao ngoan ngoãn cầm bát cơm lên ăn.

Đôi mắt đào hoa của Trần Dao giờ còn sáng ngời như , quầng mắt hõm sâu, khuôn mặt gầy gò chỉ còn da bọc xương, trông như một xác ướp khô.

Vết thương dây chằng ở lưng mất một mảng lớn thịt.

Khi bác sĩ chuẩn tiêm t.h.u.ố.c tê để khâu , Chu Luật Trầm bên cạnh, tay đút túi, chậm rãi , giọng lạnh lùng như thường lệ:

“Không cần lãng phí t.h.u.ố.c tê, cứ thẳng tay.”

Bác sĩ gật đầu.

Trần Dao, đang giường bệnh, trùm kín chăn, kêu lên:

“Còn nửa cái mạng, cứ hành hạ c.h.ế.t !”

Chu Luật Trầm xuống chiếc ghế gần đó, đều đều:

“Còn nghĩ trẻ lắm ?”

Trần Dao giấu mặt trong chăn, đáp:

“Đừng chế giễu nữa, sánh với .”

Anh chợt nhận , dường như chẳng còn gì.

Người duy nhất còn ở bên là Chu Luật Trầm, và một vị trí khiến khác ngưỡng mộ: Chủ tịch tập đoàn Trần thị.

Công việc xử lý xong từ lâu, nhưng Trần Dao Thượng Hải mà tiếp tục ở kinh đô.

Mục đích gì khác ngoài việc quan sát cuộc sống của Lương Ánh Ninh.

Chu Luật Trầm dễ dàng nhận tâm tư nhỏ bé của Trần Dao.

thời gian để chuyện với Trần Dao.

Trần Dao thừa nhận:

buông .

Cái gã họ Tạ cưỡi ngựa cũng chẳng nhường cô .

để ý chuyện thắng thua, nếu thắng một , chắc khoe cả tuần.”

“Không liên quan đến .” Chu Luật Trầm kéo tay áo lên xem đồng hồ, đó dậy rời .

Trần Dao kéo chăn , oán trách bóng lưng của :

“Sao nữa?”

Chu Luật Trầm lạnh lùng đáp:

“Ở với ngủ ?”

Khi , căn phòng bệnh trở nên trống trải.

Trần Dao buông xuôi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-445.html.]

Trong ca phẫu thuật khâu vết thương, t.h.u.ố.c tê khiến cảm nhận gì, mặc cho bác sĩ khâu vá .

khi t.h.u.ố.c tê tan hết, cơn đau lan tỏa khắp cơ thể, khiến thể ngủ suốt mấy ngày liền.

Vệ sĩ báo cho rằng, phần lưng của một vết sẹo dài do phẫu thuật.

“Có lắm ?”

Da trắng, thêm một vết sẹo sẽ khó coi.

“…Không .”

Trần Dao Vệ sĩ dối, nhưng chấp nhặt, chỉ tựa đầu giường ánh hoàng hôn ngoài cửa sổ.

Đã lâu , chẳng ai đến thăm .

Anh tiếp tục chờ đợi nữa, tự tìm Lương Ánh Ninh.

Trần Dao chống gậy, rời phòng bệnh nửa đêm.

Đây là đầu tiên tập trong tình trạng khó khăn như , loay hoay với cây gậy hỗ trợ.

Vệ sĩ dám trái ý .

Khi y tá phát hiện thì Trần Dao trong xe.

Không xa đó, một chiếc Bentley màu trắng đậu lặng lẽ.

Dưới ánh đèn đường, cửa sổ phía của chiếc xe khép kín, tối tăm.

Một đàn ông đeo kính viền bạc, phong thái tao nhã, chậm rãi cảnh đó.

Người lái xe, Trang Minh, lên tiếng:

“Nhị công tử, cần theo dõi ?”

Chu Luật Trầm thu ánh mắt, thản nhiên đáp:

“Về nhà.”

Trang Minh nhận xét:

“Trần tổng lẽ thích Lương Ánh Ninh.

giờ còn là của nữa, cần gì cố chấp?”

“Thích?”

Từ đó khiến Chu Luật Trầm giữ nguyên vẻ bình tĩnh, ánh mắt lặng lẽ dừng ở chiếc nhẫn cưới ngón áp út.

Anh xoay nhẹ chiếc nhẫn và :

“Ai mà .”

Trần Dao chỉ mong gặp cô một .

khi đến biệt thự Yến Bách, hối hận.

Anh bảo vệ dìu xuống xe, hiện giờ cơ thể hồi phục , nửa như tàn phế.

Đột nhiên, mất hết tự tin để đối diện với Lương Ánh Ninh.

Anh là trọng sĩ diện, đến c.h.ế.t cũng chịu buông bỏ thể diện.

Hình ảnh phản chiếu trong cửa kính xe là một con t.h.ả.m hại.

Trần Dao mất hết dũng khí:

“Xấu xí thế , chúng về bệnh viện .”

Vệ sĩ đành dìu trở xe.

Lưng , chân cũng , đều lo sợ thiếu gia cao quý sẽ va chạm hoặc trượt ngã.

Chỉ việc ghế thôi cũng tốn ít công sức.

Đến khi việc xong xuôi, cả hai đều toát mồ hôi đầy trán.

Chiếc Rolls-Royce rời khỏi biệt thự Yến Bách.

Trong suốt 20 ngày điều trị tại bệnh viện, ngoài Chu Luật Trầm, một ai đến thăm .

giờ đây, Chu Luật Trầm về Manhattan.

Trần Dao sống trong sự lo âu và trầm uất kéo dài, miễn cưỡng tập .

 

Loading...