Si Mê - Chương 418
Cập nhật lúc: 2025-11-07 05:07:25
Lượt xem: 20
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Chẳng ai khi nào Chu Luật Trầm sẽ Manhattan.
Điều bất ngờ là dường như còn nghĩ đến Manhattan.
Trong những khoảnh khắc đầy tình cảm, hôn cô và :
“Mới kết hôn ở bên cạnh Chu phu nhân.”
Lời của khiến trái tim Thẩm Tĩnh cảm thấy ấm áp.
Anh thường hỏi cô nước ngoài du lịch , bất cứ nơi nào cô .
cô mấy hứng thú với chuyện hưởng tuần trăng mật, nên mãi vẫn .
Thế nhưng, Chu Luật Trầm khăng khăng đưa cô nước ngoài, khiến cô sợ đến mức tan cũng dám về Trung viện Thái Hòa.
Căn biệt thự Long Hồ Di Hòa Viên do gia tộc Chu mua tặng nhà tân hôn trở thành nơi cô trốn tránh.
Khi Chu hội trưởng kết hôn, gửi nhiều thiệp mời.
Dẫu , nhiều bạn bè đến kinh thành, chỉ để chúc mừng, mà còn để gặp phu nhân hội trưởng.
Sáng hôm , Thẩm Tĩnh dậy sớm dùng bữa sáng.
Nghe câu “Chu hội trưởng dặn bà chủ tiếp khách”, cô nghiêm túc chuẩn , bộ sườn xám mới hiệu thêu Tú Phương gửi đến.
Bước khỏi phòng đồ, cô ngẩng lên và chạm ánh mắt lạnh lùng của .
Chu Luật Trầm dựa lười biếng cửa, cô.
Chất liệu lụa xanh lam nhạt của bộ sườn xám nổi bật với đường thêu thủ công tinh xảo hình hoa bạch hải đường ngực.
Không tay áo, để lộ đôi cánh tay ngọc ngà tự nhiên buông thõng.
Khóe môi nhếch lên:
“Mặc ít thế .”
Cô lập tức đổ cho :
“Rõ ràng là do bảo thợ như thế.”
Chu Luật Trầm đưa tay lên vuốt nhẹ bờ vai cô:
“Trời âm u, thể mưa.
Mặc thêm áo khoác .”
Thẩm Tĩnh chỉ tay về phía những chiếc áo khoác xếp ngay ngắn kệ:
“Anh lấy giúp em.”
Anh khẽ cau mày.
Rõ ràng cô chỉ cần , vài bước là thể tự lấy .
Anh liếc cô một cái đầy bất lực.
Thẩm Tĩnh mỉm rạng rỡ, vẻ mặt thoải mái:
“Em là vợ của ai?”
Còn thể gì ngoài việc chiều cô?
Chu Luật Trầm kiên nhẫn mỉm , lấy một chiếc khăn choàng khoác lên vai Thẩm Tĩnh:
“Em đúng là quen chiều hư .”
Bạn bè của Chu Luật Trầm đều tập trung tại Yến Bách Sơn Trang, một nơi chân phía nam núi Yến.
Anh nắm tay Thẩm Tĩnh, đưa cô đến một gian lầu nhỏ, lan can là hồ Yến Khê phẳng lặng.
Ánh nắng chiều thưa thớt.
Những , Thẩm Tĩnh quen nhiều, phần lớn chỉ từng Chu Luật Trầm nhắc qua vài .
Họ là bạn bè hoặc đối tác kinh doanh của .
Không ai hút thuốc, kể cả khi Chu Luật Trầm cũng hút.
Không rượu, tất cả chỉ đơn giản là một buổi gặp mặt.
Đối diện với những lời chào hỏi, Thẩm Tĩnh mỉm đáp , xuống cạnh Chu Luật Trầm.
Có nhận cô:
“CEO của Thắng Bằng, tháng còn bàn hợp tác với Chu phu nhân, chắc cô quên nhỉ?”
Thẩm Tĩnh thực sự quên.
Với lượng cô tiếp xúc hàng ngày, thể nhớ hết gương mặt ai.
cô cũng nhận , ai lập tức gắn cho cô cái mác “vợ của Chu Luật Trầm”.
Chu Luật Trầm , kéo ghế của cô gần hơn.
Ai dám vợ xuất sắc?
Nhìn xem, đúng là xuất sắc mà.
Anh cúi đầu, chậm rãi :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-418.html.]
“Hôm nay đầu bếp vui, lát nữa đưa em về tứ hợp viện, chú Lý nấu ngon lắm.”
Giọng đậm chất Bắc Kinh, mềm mại và ấm áp.
Thẩm Tĩnh chống cằm, ngắm hồi lâu.
Chu Luật Trầm hiếm khi giọng kinh thành, đa thời gian là tiếng phổ thông chuẩn mực.
Không giống như bạn của , Tạ Khâm Dương, luôn giữ giọng kinh thành đặc sệt, bao giờ đổi.
Ánh mắt họ chạm , Thẩm Tĩnh lơ đễnh.
Chu Luật Trầm lười biếng nhướn mi:
“Nhìn gì?”
“Hay chuyển hộ khẩu về đây ,” Thẩm Tĩnh hỏi.
Anh :
“Đi theo về Thượng Hải chịu thiệt ?”
Chu Luật Trầm vẫn nhớ rằng Thượng Hải để đăng ký kết hôn.
Cô lười biếng, chịu , nên đành dùng căn nhà mới lý do.
Hiểu ý ẩn trong câu của , Thẩm Tĩnh đáp:
“Chẳng gì thiệt.”
Cô thẳng dậy:
“Ăn cơm , nhị phu nhân bảo chọn ngày lành, bà quyết thế nào thì em thế .”
Bạn bè của mang đến nhiều quà mừng, thiếu thứ gì, lúc đầu cô từ chối nhận vì nể mặt ông nội .
cuối cùng, họ vẫn nhét đầy cốp xe của cô.
Từ khi kết hôn, Trang Minh ít lái xe hơn, công việc rơi tay cô.
Chu Luật Trầm bao giờ đụng tay vô lăng của những chiếc xe xa xỉ dành riêng cho tài xế.
Anh nhàn nhạt :
“Chưa từng chạm vô lăng của Rolls-Royce, nhỏ quá, em lái .”
là tài xế thì khác biệt.
Thẩm Tĩnh đành bất đắc dĩ tài xế cho .
Trên đường cao tốc Kinh-Thừa về thành phố, cô buồn chán hỏi:
“Khi nào New York?”
Câu hỏi thực sự hỏng khí.
Chu Luật Trầm trả lời.
Anh cơn thèm t.h.u.ố.c khá lớn, tựa lưng ghế, đôi môi mím .
Khi xe về đến Trung viện Thái Hòa, lúc Thẩm Tĩnh tắt máy, xuống xe ngay mà cúi , áp cô ghế, đặt một nụ hôn sâu.
Rất lâu , trán tựa trán, thở nặng nề, nhẹ:
“Xin bà Chu, thể lo cả hai phía .”
Thẩm Tĩnh mở mắt, khẽ gật đầu.
Liên Hành luôn ở vị trí cao hơn cô, đúng ?
Dù điều đó từ đầu, Thẩm Tĩnh vẫn thấy gì bất thường.
Chu Luật Trầm sinh là để kế thừa Liên Hành, hoặc theo con đường của Chu Hướng Quần.
Anh lựa chọn thứ ba.
Liên Hành mang cho vinh quang, khi chạm đến đỉnh cao và quyền lực trong tay, thể buông bỏ.
Không ai từ bỏ quyền lực, dù mặt khác của quyền lực là cám dỗ trong tình yêu.
Cũng vì thế, đặt lợi ích lên hết như Chu Luật Trầm khắc sâu trái tim cô.
Từng bước, dạy cô cách đối mặt với vòng xoáy của quyền lực.
Nếu cô từ bỏ Thắng Bằng để theo sang New York, cô cũng thể .
Thẩm Tĩnh , nhưng hiểu tại bỏ thuốc.
Trước đây, mỗi ngày hút hơn một bao rưỡi, giờ từ bỏ hẳn.
Sự kiên nhẫn nếu dùng để cai t.h.u.ố.c phiện thì thật lãng phí.
Cô lấy một bao t.h.u.ố.c và bật lửa từ trong túi, đưa đến mặt :
“Em sẽ ngoan ngoãn chờ về.
Em chỉ cúi đầu Liên Hành, ngoài bao giờ cúi đầu.”
Chu Luật Trầm liếc qua bao t.h.u.ố.c trong tay cô, nhếch môi nhàn nhạt, bật một câu:
“Không hút.”