Si Mê - Chương 413

Cập nhật lúc: 2025-11-06 05:34:10
Lượt xem: 13

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bà vốn họ Tống, khi gả nhà họ Chu, đổi thành Chu Tống Chiếu Kinh.

Tên bà đặt từ trong Sở Từ, đủ để thấy gia tộc của bà 90 năm cũng là danh gia vọng tộc, xuất từ dòng dõi quý tộc.

Lần gặp mặt đầu tiên giữa Thẩm Tĩnh và bà là vài năm ở nhà hát lớn.

Khi , bà chỉ ghé xem vài ngày, nhưng mấy hứng thú với những buổi diễn nhạc cổ truyền như “Tỳ Bà Ngữ” “Bình Đàn”.

Trong đại sảnh của ngôi nhà chính thuộc nhà họ Chu.

Hai bên là các trưởng bối thuộc sáu chi trong gia tộc và Chu Hướng Quần.

Phu nhân Chu Tống Chiếu Kinh ở vị trí chính giữa.

Bà vẫn xe lăn vì bệnh tật, nhưng sắc mặt chăm sóc , hồng hào, tinh thần trông vẫn minh mẫn.

Dù đang nhắm mắt trò chuyện nhàn nhã với , khuôn mặt bà vẫn biểu lộ quá nhiều cảm xúc.

Người giúp việc mang tới.

Thẩm Tĩnh đón lấy, hai tay dâng lên mặt bà:

“Đây là đầu cháu đến Hương Sơn, báo , mạo quấy rầy bà.”

Chu Luật Trầm thẳng lưng cô, một lời, nhưng sự hiện diện của như vô hình tiếp thêm tự tin cho cô.

Anh chỉ lặng lẽ cô.

Nghĩ .

Từng động tác của cô đều toát lên vẻ nhã nhặn, chút luống cuống.

Trước mặt phụ nữ quyền lực nhất nhà họ Chu, cô hề sợ hãi.

Thẩm Tĩnh dường như chỉ tỏ yếu đuối mặt Chu Luật Trầm, nhưng hễ gặp chuyện lớn cần giải quyết, cô bao giờ thể hiện sự nhút nhát sợ hãi, như lúc đây.

Dẫu , Chu Luật Trầm vẫn chọn cô, theo sát từng bước.

Anh rời mắt khỏi cô, mỉm nhạt, sang bà nội:

“Bà nội, sắp nguội .”

Bốn chữ cuối nhẹ nhàng, hề căng thẳng.

Bà nội khẽ nâng mắt, chậm rãi Thẩm Tĩnh một lượt, đó mới nhận lấy chén từ tay cô:

“Ừ.”

Coi như bà chấp nhận.

Thẩm Tĩnh thầm thở phào, định xuống theo hướng bà nội chỉ, nhưng Chu Luật Trầm nắm lấy tay áo cô, kéo cô dậy, chuẩn rời khỏi đại sảnh.

Thấy hai định rời , bà nội nhấp một ngụm , lên tiếng hỏi:

“Cha con gì?”

Bước chân của cả hai khựng .

Chu Luật Trầm đáp nhẹ hai chữ:

“Ông bận.”

Bà nội đặt chén xuống bàn:

“Ông nghỉ thì bận gì nữa?”

Chu công tử nhếch môi , giọng điệu thoải mái:

“Bận mắng con đấy.”

Nói xong, thả tay áo Thẩm Tĩnh, đổi thành nắm chặt lấy tay cô, đưa lòng bàn tay :

“Bà cứ tiếp tục trò chuyện, con đưa cô dạo một chút.”

Ánh mắt bà nội dõi theo hai cho đến khi bóng họ khuất cánh cửa, mới thu ánh .

Nếu đứa cháu quyết tâm chọn cô gái đó, bà còn thể gì?

Bản bà giờ còn thể dậy , nghĩ ngăn cản , cũng chẳng đổi gì.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-413.html.]

Chu Luật Trầm nếu , kiểu gì cũng cưới cô gái về, mang theo bên , ai cản nổi ?

Ít nhất, cô gái nữ minh tinh nào trong giới giải trí, cũng chẳng mẫu trẻ phóng túng ở nước ngoài.

Nếu A Trầm thật sự đưa những kiểu đó về nhà, chắc chắn sẽ trời đất đảo lộn.

Cậu cháu trai cưng của bà còn bế chắt trai.

Được thôi, bà sẽ chờ xem chắt trai ở .

c.h.ế.t, cũng thấy mặt một .

Bà nội đầu, để ý đến Chu Hướng Quần đang yên lặng.

Dáng của thẳng tắp, nhưng cả đời vẫn lẻ bóng, khiến bà khỏi nhíu mày.

Trong nhà, bà yêu thương hai đứa cháu nhất, nhưng chuyện tình cảm của cả hai thì thật đáng lo ngại.

Nghe , Chu Hướng Quần luôn cố gắng thuyết phục cha của bọn họ.

“A Quần.”

Chu Hướng Quần đổi sắc mặt, bước tới mặt bà, lễ phép mỉm :

“Bà nội.”

Bà nội hiệu lên xe lăn:

“Đẩy dạo.”

Chu Hướng Quần cúi xuống, đắp chăn cẩn thận lên đầu gối bà.

Bà nội nở một nụ hài lòng.

“Sao cháu kết hôn?

Chờ bà tìm vợ cho cháu ?”

Chu Hướng Quần lẽ cả đời sẽ lập gia đình.

Nếu Chu Luật Trầm cũng theo con đường , gia nghiệp của nhà họ Chu sẽ trao cho ai?

Nghĩ cũng buồn .

A Trầm như suốt năm năm nay, nếu bảo cưới ai khác, e rằng chẳng thể.

Anh nếu chịu để nhà họ Chu kiểm soát, thì còn là Chu Luật Trầm nữa.

Hiểu bà chỉ đang đùa, Chu Hướng Quần đẩy xe lăn, giọng nhẹ nhàng:

“Không nghĩ tới chuyện đó.

Nếu đến lúc đó, cháu thích hợp ý , thì nhà yên còn bao lâu?

Bà cứ để họ theo ý , còn A Trầm nếu cưới, bà sẽ lấy ai để bế chắt đây?”

Bà nội híp mắt .

Câu “ cháu thích hợp ý ” của chẳng sai.

Nếu nhà họ Chu hài lòng, chắc chắn sẽ là một trận tranh cãi.

Gọi bà là thực dụng thực tế cũng , bà luôn cố chấp.

Bà nội tin hai con môn đăng hộ đối thể lâu dài, dù cũng cần một như cô bé họ Thẩm, trông ít nhất là .

Đột nhiên, bà nội nghĩ đến điều gì, hỏi :

“Không lẽ cháu thích ?”

Chu Hướng Quần đáp chậm rãi:

“Không , để xem .”

Bà nội cho về khu tiền viện, còn thì trò chuyện một lúc.

bà cũng mệt.

“Gọi nhà bếp dọn cơm .”

 

Loading...