Si Mê - Chương 397

Cập nhật lúc: 2025-11-02 06:34:50
Lượt xem: 15

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Ừm.”

Chu Luật Trầm thờ ơ đáp lời, cúp điện thoại, trả điện thoại cho Thẩm Tĩnh.

“Thật sống ngu xuẩn.”

Anh yên tại chỗ, vội lái xe mà nhắm mắt dưỡng thần.

Một câu .

Thẩm Tĩnh hiểu lời đ.á.n.h giá của , cũng hiểu rằng một như Chu Luật Trầm, từ nhỏ sống giữa môi trường tinh hoa, tư duy và khả năng vượt trội thuộc về những nắm quyền quyết định.

Anh quen cô luôn nhẫn nhịn, quen cô nghĩ rằng chỉ cần cố gắng là thể thành công.

Chu Luật Trầm cần cố gắng nữa.

Anh chỉ cần vững đỉnh cao, tĩnh lặng quan sát, liền đạt những gì khác thể với tới.

Thẩm Tĩnh cài dây an , mỉm : “Được thôi, em sẽ im.

Anh chống lưng.”

Chu Luật Trầm cảm thấy cô điều.

Anh cố dạy cô, nhưng cô vẫn giữ dáng vẻ khách sáo, lịch sự khom lưng khác.

Người phụ nữ của uống rượu ăn tiệc với kẻ khác?

Thương cô.

Thương đến phát điên.

Anh nghiêng đầu cô.

Hôm nay, cô mặc một chiếc váy tím hở lưng, dây chuyền kim cương mảnh mai điểm xuyết nơi cổ, nổi bật làn da trắng ngần của tấm lưng như cánh bướm.

Gió lùa qua cửa kính xe, tóc còn ẩm của cô cài bằng một cây trâm, rối, nhưng toát lên nét quyến rũ trưởng thành.

Anh cô thật lâu.

Rồi thu ánh mắt .

“Tối nay với .”

Giọng cho phép từ chối.

Chu Luật Trầm khởi động xe, ánh mắt lạnh lẽo, ngạo nghễ.

Thẩm Tĩnh sững .

Rõ ràng sẽ đưa cô về nhà.

Thay vì hướng về phía Khê Hà Loan, bỗng đầu xe, rời khỏi khu Đông, thẳng về Thái Hòa Trung Viện.

Xe chạy quá nhanh, Thẩm Tĩnh lặng thinh, đầu óc trống rỗng.

Đến nơi, bảo vệ mở cửa.

Cô kéo túi xách xuống xe.

Vừa thang máy, Chu Luật Trầm cúi xuống hôn cô ngừng.

Tới cửa phòng ngủ.

“Rầm!”

Cánh cửa phòng đóng chặt, bên ngoài là chiếc váy tím hở lưng và đôi giày cao gót nhỏ.

Thẩm Tĩnh bước chân trần tấm t.h.ả.m mềm, chậm rãi tiến về phía .

Chỉ ba bước.

Hai bàn chân trắng muốt đặt lên đôi giày da bóng loáng của , bàn tay cô đưa lên cởi từng nút áo sơ mi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-397.html.]

“Tổng giám đốc, đóng cửa sổ ?”

Chu Luật Trầm nắm chặt vòng eo nhỏ nhắn của cô: “Không cần.”

Hai thể kiểm soát cảm xúc khi ở bên , mỗi như thế đều quên cả trời đất.

 

Chu Luật Trầm trở Bắc Kinh chỉ hai ngày, bay sang Singapore xử lý công việc, tiếp đến là Moskva.

Sau một tuần bận rộn ngừng nghỉ, mới về Bắc Kinh.

Tất cả vì nhà họ Chu, vì Liên Hành của .

Chuyến dài dằng dặc như thế, Thẩm Tĩnh lo sẽ kiệt sức.

Tối nay, nhà họ Thẩm mời Chu Luật Trầm ăn tối.

6 giờ, chiếc xe quen thuộc mang biển Bắc Kinh dừng cổng lớn của nhà họ Thẩm.

Chu Luật Trầm đến đúng giờ.

Gặp , Thẩm Tĩnh một lời, chỉ , trách móc trong lòng.

Anh việc vất vả như , nếu đổ bệnh thì cô tìm ai để trao gửi yêu thương, để đòi những căn biệt thự sang trọng?

Hai sóng bước cửa.

Trời mưa, Thẩm Tĩnh che ô nhưng để ý đến , thậm chí vô tình để dính mưa.

Mải suy nghĩ, cô nhận .

Cô tự hỏi, nếu gặp Chu Luật Trầm, cuộc sống của cô liệu êm đềm?

Có lẽ là tẻ nhạt, chẳng gì đặc biệt.

Còn nếu Chu Luật Trầm gặp cô, vẫn sẽ là Chu Luật Trầm, công tử phong hoa tuyết nguyệt.

Hoặc gặp một cô gái khác khiến yêu đến điên cuồng, cưới hỏi sinh con, trở thành một cha.

Vào phòng khách.

Cụ ông nhà họ Thẩm đích đón.

Một bên áo vest của Chu Luật Trầm ướt đẫm.

Từ khi nhận ô của Thẩm Tĩnh lệch, cũng nhắc nhở.

Cụ ông quét ánh mắt qua, cây dù cô gấp : “Tiểu Tĩnh, cháu đón khách giỏi thật đấy.

Để khách ướt mưa cơ .”

Thẩm Tĩnh lúc mới nhận .

đầu Chu Luật Trầm.

Chu Luật Trầm từ tốn cởi áo vest, đưa cho giúp việc, rửa tay.

Anh lấy khăn giấy lau khô tay, gì thêm.

Mái tóc cũng ướt.

Trước khi bữa ăn bắt đầu, Thẩm Tĩnh kéo tay áo của , nhỏ: “Lên lầu, để em lau tóc cho .”

Chu Luật Trầm để mặc cô dắt lên lầu.

Đây là thứ hai bước phòng riêng của cô.

Anh khỏi tò mò, khi cô sống một ở Tô Thành, liệu cuộc sống của cô .

Trước đây, bao giờ để tâm đến chuyện riêng của cô, thậm chí còn cô ở tại Tô Thành.

 

Loading...