Si Mê - Chương 395

Cập nhật lúc: 2025-11-01 11:12:17
Lượt xem: 16

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Chu Luật Trầm mím môi, gì.

Thẩm Tĩnh tức giận với thái độ im lặng của :

“Chu Luật Trầm, bệnh của khỏi ?”

Giọng vẫn trầm thấp, mang chút cảm xúc:

“Em nghĩ ?”

Nhìn trạng thái tinh thần bây giờ, Thẩm Tĩnh khẳng định:

“Chắc là khỏi .”

“Chưa khỏi.”

Anh thở dài, vẻ bất đắc dĩ:

“Em đến kiểm tra xem.”

Thẩm Tĩnh lắc đầu.

Anh hạ thấp giọng, đầy mê hoặc:

“Lại đây.”

Giọng của dường như giọng điệu thường ngày, mang chút mềm mại cố ý, như ma lực khiến khác thể từ chối.

Cô bất giác dịch gần , giữ cách đủ, chỉ thử chạm trán để kiểm tra nhiệt độ.

Lần sốt, cô để ngoài cửa 20 phút, một công tử quyền quý như chắc bao giờ chịu ấm ức như .

Không nhận câu trả lời từ cô, vẫn trở về nước, mang theo cơn giận nguôi.

Cô nâng tay, nhưng còn chạm đến trán thì…

Dưới làn nước, những gợn sóng nhỏ lan tỏa.

Rất nhanh, eo của Thẩm Tĩnh bàn tay mạnh mẽ của Chu Luật Trầm siết chặt, kéo cô về phía bờ hồ.

Anh khẽ dùng răng c.ắ.n xuống chiếc dây áo mỏng manh vai cô, để một nụ hôn làn da trắng ngần.

Chu Luật Trầm luôn là hành động, như cách đang bây giờ.

Anh ép cô thành bể, trao cho cô những nụ hôn.

Sức mạnh từ bàn tay khiến lưng cô đau nhói khi va thành bể.

Ngay giây tiếp theo, bàn tay to lớn của đỡ lấy, ngăn để cô thương thêm.

Đôi mắt mơ màng của Thẩm Tĩnh ánh lên sự uất ức, nhưng cũng quá dữ dội.

Chu Luật Trầm mệt mỏi, mệt đến mức tiếp tục tranh cãi.

Tại luôn xin cô?

Tại lúc nào cũng chiều theo ý cô?

Tại luôn tự gánh chịu tất cả?

Thẩm Tĩnh dựa mà ép như ?

Nếu cô còn tiếp tục đùa giỡn với , sẵn sàng đổi để cầu hôn ngay.

ngu ngốc, chỉ cô.

Chu Luật Trầm và Thẩm Tĩnh đều tính cách cứng đầu như , cả hai đều dễ hòa hợp.

Một đàn ông từng chơi bời, ngạo mạn và cao ngạo.

Một cô gái thuần khiết, nhưng bướng bỉnh và tham lam, chiếm trọn thứ của .

Hai họ cứ giằng co như , bao giờ thật sự chia tay.

Có lẽ vì ông trời thiên vị.

Không, là trái tim của Chu Luật Trầm cô đ.á.n.h cắp.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-395.html.]

Hóa chỉ thích sự ngoan ngoãn mềm mại của cô, mà còn thích cả sự mạnh mẽ, khó khuất phục.

Nghĩ đến đó, Chu Luật Trầm cúi xuống, c.ắ.n nhẹ vai cô.

Làn da mỏng manh của cô chịu nổi lực mạnh từ , khiến cô kêu lên đầy đau đớn.

Nghe , mới giảm bớt cơn giận, tựa trán lên vai cô, cả thả lỏng xuống.

“Còn nóng ?”

Anh cố ý để trán chạm cô, thì thầm hỏi.

Cô cảm thấy nhiệt độ từ trán cao, rõ ràng bệnh khỏi.

Với bao nhiêu bác sĩ vây quanh chăm sóc, còn ốm .

động tác của khiến cô đỏ mặt, cả như thiêu cháy.

“Anh sốt bao lâu?”

Chu Luật Trầm trả lời câu hỏi.

Anh chỉ nhếch môi, đáp :

“Giờ mới quan tâm ?”

Thẩm Tĩnh nhạt:

“Con cừu rơi hang hổ, bản năng sinh tồn thôi.”

Anh áp trán vai cô, giọng thì thầm:

“Em xót ?”

Câu hỏi của cô bối rối, trả lời thế nào.

Nếu xót, nấu cháo cho khi rời ?

chẳng đủ kiên nhẫn:

“Nói .”

Giọng điệu của đầy cố chấp, buộc cô đưa câu trả lời.

Thẩm Tĩnh c.ắ.n môi, cuối cùng khẽ mở miệng:

“Xót.”

“Xót?

Anh bằng một bữa tiệc sinh nhật của một đứa trẻ?”

Chu Luật Trầm xong, cúi xuống vai cô, c.ắ.n một nữa.

Cơn đau quá dữ dội, nhưng sự thiếu dịu dàng của khiến cả cô cứng đờ.

“Xót chứ, xót.”

“Chu Luật Trầm!”

“Anh điên ?”

Có lẽ là điên thật.

Nếu , chẳng thể chịu đựng việc dây dưa với cô bao năm nay, thậm chí cả khi cầu hôn từ chối, vẫn nhẫn nhịn cơn giận.

Dù là tổng giám đốc của một tập đoàn lớn, thường đỉnh cao quyền lực, nhưng khi cần tài nguyên vốn đầu tư, vẫn cầm hợp đồng tìm đối tác, đóng vai khiêm nhường.

giờ đây, trải qua cảm giác cô từ chối, một một .

Tiếng động lớn từ bể nước khiến nhân viên khách sạn ở khu vực suối nước nóng vội vàng gõ cửa.

Một giọng nữ rụt rè hỏi:

“Chu , ngài vẫn chứ ạ?”

Chu Luật Trầm chằm chằm Thẩm Tĩnh, gương mặt thản nhiên, giọng mang theo chút trêu đùa:

“Không lắm.”

Loading...