Si Mê - Chương 394

Cập nhật lúc: 2025-11-01 06:54:09
Lượt xem: 14

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Nhân viên khách sạn bê đến một bộ đồ ngủ chuẩn sẵn, theo cô giới thiệu dịch vụ.

Thẩm Tĩnh để ý, chọn lấy một bộ đồ ngủ trắng bước phòng đồ.

Sau khi xong, bạn cô cứ chằm chằm chiếc vòng cổ của Thẩm Tĩnh.

Chuỗi hạt đỏ cổ cô quá nổi bật.

Dù cô thử qua nhiều loại dây chuyền khác , nhưng chỉ giữ chuỗi hạt màu đỏ rực .

Sau vài câu hỏi, cô bạn mới :

“Của Chu Luật Trầm tặng, dám vứt chứ.”

Không vì Chu Luật Trầm tặng, mà vì món đồ chính tay bà cụ nhà họ Chu cầu xin cho cô.

Nếu mất, chắc chắn Chu Luật Trầm sẽ bóp cổ cô ngay.

“Nhị công tử nhà họ Chu tặng sính lễ cho cô ?

Thiệp cưới của bọn cô ?

Chẳng lẽ chị em chúng mời uống rượu mừng?”

Cô bạn là sống ở Khê Hà Loan, du học trở về, gia đình cưng chiều, chỉ cần treo tên ở công ty gia đình là thể thoải mái chơi.

Thẩm Tĩnh khoác áo choàng tắm, nhún vai:

“Lúc đó nghĩ nên đồng ý , đành để ngoài cửa.”

Cô bạn giơ ngón cái khen ngợi, khoác tay cô, cùng bước khu vực hồ suối nước nóng:

“Cô chơi thật .

Trước đây bao nhiêu gia đình kết với nhà họ Chu, nhưng đều từ chối.

Nhà họ Chu kín cổng cao tường, khó lòng mà tiếp cận.

Nếu nhà họ Chu đồng ý, chắc chắn sẽ ngạc nhiên đến khép miệng.”

“Tám giờ còn bữa tiệc, nên kết thúc sớm.”

“Gấp gì thế, quản lý Thẩm ?”

Hai , chuyển chủ đề.

Thẩm Tĩnh chọn hồ nước trong, bạn cô chọn bể thuốc.

Trước cổng vòng cung dẫn khu hồ, cả hai tạm biệt và tách .

Khi hồ suối nước nóng, Thẩm Tĩnh bên hồ, từ từ cởi áo choàng tắm.

Mùi hương trầm từ lư hương ở khu vực nghỉ ngơi lan tỏa, thoang thoảng mùi bạch kỳ nam, dễ chịu vô cùng.

Chỉ vài giây , cô bước xuống bậc thang, để cơ thể tr*n tr** hòa làn nước ấm.

Một nữ phục vụ mang lão trần bì bước khu vực hồ suối nước nóng, thấy Thẩm Tĩnh đang trong bể.

Ánh mắt cô thoáng chút kinh ngạc nhưng nhanh chóng cúi đầu, dám quấy rầy khách, rời .

Thẩm Tĩnh động đến .

bên mép hồ, tự nghịch bàn cờ.

Vài phút , ngoài cửa vang lên giọng của quản lý khách sạn:

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/si-me/chuong-394.html.]

“Tất cả sắp xếp thỏa.

Phòng trong khách sạn luôn để trống chờ ngài, lâu ngài về nước, phòng cũng để một thời gian.

Đây là thẻ phòng.”

Đáp , là giọng trầm thấp, mang theo chút lạnh lùng:

“Giao cho Trang Minh.”

Đó là giọng của Chu Luật Trầm.

Thẩm Tĩnh lập tức phản ứng, nhanh chóng lặn xuống hồ.

Chu Luật Trầm, chỉ cần đến Thái Hòa, thì sẽ ở khách sạn , như một cách tạo lợi nhuận cho Tạ Khâm Dương.

Trong lúc Thẩm Tĩnh còn đang miên man suy nghĩ, Chu Luật Trầm bước xuống hồ nước nóng, một lời, thậm chí đến góc hồ nơi cô đang cố gắng nín thở, khiến nước “bùng bùng” sủi bọt.

Anh thả xuống nước, cánh tay dài vắt lên thành hồ, từ từ nhắm mắt.

Chu Luật Trầm hề gọi cô dậy, cứ để mặc cô chìm trong nước.

Cuối cùng, Thẩm Tĩnh chịu nổi, trồi lên mặt nước, hít thở hổn hển.

Chu Luật Trầm vẫn nhúc nhích.

Thẩm Tĩnh về phía .

Cùng một hồ nước.

Hơi nước bốc lên mờ ảo bao phủ mặt hồ.

Chu Luật Trầm, nửa để trần, tựa lười biếng lên thành hồ, hề để ý đến sự hiện diện của cô.

Đôi mắt thèm mở, dường như dù trời sập cũng chẳng quan tâm.

Những giọt nước nhỏ xuống từ xương hàm góc cạnh, lặng lẽ chảy qua đường nét sắc sảo tụ ở yết hầu.

Yết hầu khẽ nhấp nhô, sự quyến rũ mang theo cảm giác lạnh lẽo.

Cô mở miệng định gì đó, nhưng cổ họng căng thẳng, giọng phát như tiếng chiêng gãy:

“Em…”

Rốt cuộc, Chu Luật Trầm khẽ nhếch môi, nở một nụ nhàn nhạt:

“Em cái gì?”

Từ lúc bước , trong hồ .

Những món đồ đặt bàn nghỉ, từ điện thoại đến quần áo, tiết lộ chủ nhân của chúng.

Thẩm Tĩnh thường mặc đồ của một thương hiệu Thụy Sĩ nào đó, là đồ quen thuộc mà cô dùng thẻ của để mua.

Rất dễ nhận trong hồ nước là ai.

Hiện tại, Thẩm Tĩnh đang lúng túng.

Cô với tay tìm áo ngủ nhưng phát hiện nó ai đó treo ở giá áo cách xa.

Làm che đậy bây giờ?

Cô chìm cơ thể xuống nước, tìm đại một lý do để phá tan bầu khí:

“Hiểu lầm , khách sạn đưa nhầm phòng.”

Loading...