Và ngay khoảnh khắc tiếp theo, dương khí tan , mở mắt, cắn rách ngón tay cái, bước lên một bước điểm ngón tay dính m.á.u lên giữa trán Huyết Cương vương!
Dương huyết phong thi, mắt Huyết Cương vương ngay lập tức khép , ngừng chuyển động. Và lúc , một móng vuốt của nó chỉ còn cách cổ Cố Diệp đúng một sợi tóc...
dám chủ quan, tung một cước.
Trạm Én Đêm
Thế nhưng cú đá của Cố Diệp với thể trạng sánh ngang với Võ hầu thời cổ đại giống như đá một cái cây đại thụ.
Huyết Cương vương đá bay , còn cũng lực phản chấn đẩy lùi về .
Ngay lập tức, dám do dự, nguyên thần rời khỏi cơ thể, nhanh chóng về với bản thể.
"Uỵch!" nôn một ngụm khí, Cố Diệp chân mềm nhũn, vẫn khôi phục quyền kiểm soát cơ thể.
Thế nhưng Huyết Cương vương vững, dương huyết giữa trán nó nhanh chóng thối rữa và đen , ngay đó nó liền mở mắt, bật một nữa lao về phía chúng !
Giữa lúc mấu chốt, Vượng Tài gầm lên một tiếng, hình nhỏ bé lao lên, đ.â.m đầu Huyết Cương vương, hất văng nó nửa bước.
Tim thắt . Thế nhưng, Huyết Cương vương dừng , tấn công Vượng Tài.
Đôi môi khô đen hé , phun những tiếng đứt quãng đến rợn : "Người... xảo trá… Huyết Trọng... giết!"
sững sờ: "Ngươi, ?"
Huyết Cương vương từ từ đầu, đôi mắt đỏ như m.á.u thấy , hề che giấu sát ý đỏ ngầu đó: "Máu thịt của ... huyết nhục của ... thể cho ngươi!"
Huyết khí sôi trào, Huyết Cương vương một nữa bạo tẩu, xông về phía và Cố Diệp.
Và , ngay cả Vượng Tài cũng khó lòng cản nó!
"Sư phụ!" ngẩng đầu hét lớn!
...
"Rắc!" Một tiếng đá nứt truyền đến từ vách đá đầu, sững , Huyết Cương vương cũng dừng , hoài nghi lên phía .
Một nhỏ màu trắng từ trong vách đá đầu chui , xuống , thấy , vui vẻ vẫy vẫy tay.
Sau đó cô bé chui trong vách đá.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/series-nu-chuong-mon-mao-son/huyet-cuong-vuong-chap-9.html.]
Rồi một tiếng nổ nữa, vách đá ầm ầm sụp đổ, vội vàng kéo Cố Diệp lùi , vách đá rơi xuống, tách biệt chiến trường.
lên phía , một từ chỗ vách đá sụp xuống thò đầu .
"A, đây Chưởng môn Mao Sơn ?" Rồi nhảy xuống.
để Tiểu Bạch xuyên tường gọi , cô bé dẫn về !
Người đến hơn ba mươi tuổi, mặc một bộ đồ bình thường. là sư phụ của , Chưởng môn đương nhiệm của phái Mao Sơn, Vạn Tiểu Ất!
7.
"phịch" một tiếng quỳ xuống, ôm chặt lấy bắp đùi sư phụ: "Sư phụ! Người cuối cùng cũng trở về , nó bắt nạt con!"
Sư phụ liếc , ném xuống một con hạc giấy. Nhìn thấy Cố Diệp bên cạnh, mặt mới nở nụ : "Cố tiểu hữu, lâu gặp, lệnh tôn gần đây khỏe ? Vạn gần đây phát hiện một đóa Tuyết Liên Thiên Sơn, Cố lão hứng thú , ngày khác sẽ đến thăm!"
Cố Diệp gãi gãi đầu, chỉ về phía Huyết Cương vương: "Vạn gia, là hết cứ giải quyết bên ?"
"Dễ thôi, dễ thôi." Sư phụ ha hả, đá , ánh mắt sắc lẹm liền đánh giá Huyết Cương vương: "Lấy hai thứ mau chạy, đánh với nó gì? Ra ngoài để Đội khảo cổ ban ngày đến đào mộ nó ?"
thảm thiết : "Lối chặn , đó khó đối phó hơn cả con ."
"Vậy ? Ta cảm thấy thể một tay bóp c.h.ế.t nó."
Huyết Cương vương giận dữ, cơn thịnh nộ với đạo sĩ khi thấy sư phụ dường như càng khó kiềm chế hơn!
"Chết!" Nó căng tràn huyết khí, như thể đang cuốn theo một biển m.á.u mà xông tới.
"Đồ nhi lùi ."
"Dạ!" bò dậy chạy lùi về phía . Thế nhưng tai thấy chú thỉnh thần quen thuộc.
"Sư phụ, ... gì ?"
Sư phụ thản nhiên: "Ta cũng từng đánh cương thi, gọi sư công đến giúp ôn bài."
Bấm quyết niệm chú, hét lớn: "Thông thiên đạt Địa, tế nhân tế vật, trị Thiên trị Địa, sát thiện sát ác! Đệ tử Vạn Tiểu Ất, cung thỉnh vị Tông sư hộ vệ đời thứ 57 của phái Mao Sơn, Lâm Phượng Kiều, giáng thế cứu vạn dân, bùa đến thì hành, cấp cấp như luật lệnh!"
Lâm Phượng Kiều!