Lưu Kiến Nam kinh ngạc tức giận, định bảo tóm lấy , thì một tiếng la thảm thiết đột nhiên vang lên từ xa!
Tiếng la đầy sợ hãi, suy yếu cực nhanh, cho đến khi còn thấy gì nữa!
Không khí bỗng trở nên đáng sợ, tất cả đều hoảng sợ, vô thức lùi .
Tiếng của vang lên từ bốn phía: "Lời lẽ khó khuyên kẻ chết, lòng từ bi khó độ tự tuyệt đường sống. Ông chủ Lưu, màn trộm mộ thật sự bắt đầu ."
4.
Hang tuy nhỏ, nhưng đường xuống mộ phía thông bốn hướng, diện tích cực kỳ rộng lớn. và Cố Diệp chạy mười phút mới dừng .
Trong suốt thời gian , tiếng la hét thảm thiết phía gần như hề ngớt.
Cố Diệp thở hổn hển, kinh ngạc hỏi: "Bà nội nó, là cái gì ?"
thở một , thản nhiên đáp: "Đương nhiên là cương thi , chứ trong mộ thật sự mọc 'bánh tông' ?"
Cố Diệp thể tin nổi: "Thật sự cương thi ? còn tưởng cô dọa , chúng còn chạy sâu hơn gì, chẳng thoát hang cọp miệng sói ?"
: "Không là chạy đây, mà là chạy . Trước khi chúng , cái hang mở một thời gian , thời gian , dương khí tràn mộ, dương khí yếu phạm sát khí, chủ mộ dễ thức dậy, nên mới luôn canh chừng ở đó."
" điều ngờ tới là, chúng xuống mộ, còn đến mộ thất, chủ mộ khỏi quan tài , chuyện thật sự đáng sợ."
Cố Diệp nghi hoặc: "Đáng sợ?"
"Ừ, như thể thấy chủ mộ tâm trạng lắm, nếu chúng chạy lung tung mà đụng , thì chắc chắn sẽ đánh cho một trận nhừ tử! Chúng nên trốn ."
Cố Diệp khổ: "Vậy tại chúng khỏi hang?"
chỉ vách mộ đạo: "Cái hang đó dễ , ."
Trạm Én Đêm
Cố Diệp nửa tin nửa ngờ áp tai vách đá, ngay đó vài tiếng la thảm thiết, kinh hoàng, truyền tai từ trong vách đá. Anh giật , rụt tai hỏi : "Cô cách ?"
: "Đương nhiên! là của phái Mao Sơn, ai hiểu rõ việc đánh cương thi hơn !"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/series-nu-chuong-mon-mao-son/huyet-cuong-vuong-chap-4.html.]
Ôm Vượng Tài đang run rẩy chân lên, véo lớp mỡ ở cổ nó, nặn thành một bông hoa thịt: "Vượng Tài! Chút nữa nếu cương thi cắn , con hãy dùng cằm đôi, cằm ba, cằm bốn, cằm năm của con để bảo vệ , ván con, chắc chắn thắng!"
Đôi mắt Vượng Tài lập tức mở to tròn xoe.
rút thanh kiếm gỗ đào của , dán một lá bùa trấn thi lên, tiện thể gọi Tiểu Bạch .
"Tiểu Bạch, em sẽ yểm trợ phía với chị, nếu cương thi dám , cứ c.h.é.m nó!"
đưa thanh kiếm gỗ đào cho Cố Diệp, : "Việc bắt cương thi trông cậy đánh phía , hai chúng bắt nó mang về bán cho sở thú, chia ba bảy! Như , vạn sự chuẩn xong xuôi!"
Cố Diệp vung vẩy thanh kiếm gỗ đào thể co duỗi trong tay, dòng chữ đó - [Đại bảo kiếm co duỗi, mang đến cho bạn trải nghiệm diệt ma tuyệt vời], khóe miệng giật giật: "Tương Liễu, cô nhất là đang gì."
vỗ vai , an ủi: "Thật cũng cần lo lắng , đại khái xem qua, ngôi âm trạch tọa ở Bắc hướng về Nam, thuộc cung Khảm trong Đông Tứ Trạch, vị trí sinh khí của nó ở phía Đông Nam, tức là hướng chúng đang , chủ nhân nơi đây nếu là một kẻ sở thích tự ngược, tuyệt đối sẽ đến đây!"
Cố Diệp : "Vậy thì yên tâm ..."
Tuy nhiên, một tiếng thở khò khè bỗng nhiên xuất hiện phía lưng . Đồng tử Cố Diệp co , Vượng Tài trong lòng ngay lập tức xù lông!
"Cái ..." hoảng hốt , một đôi bàn tay xanh lè rụng da rụng thịt chỉ cách cổ một thước, kịp để phản ứng, bóp chặt lấy cổ !
Thi khí ập đến, khiến đầu óc trống rỗng.
"Rống!" Vượng Tài ngay lập tức lao về phía con cương thi xanh.
chỉ một cái, nó thi khí cuồn cuộn hất văng xa.
Bộ mặt lông xanh, đôi mắt xanh biếc thảm hại, một con cương thi mọc đầy lông đỏ rống lên!
Một từ xuất hiện trong đầu - Cương thi Vương!
Con Thi Vương lông đỏ tiếp tục xông về phía , gắng gượng đưa tay lên cản, nhưng đối mặt với móng vuốt đen cứng dài của Thi Vương, hề chút tự tin nào thể cản .
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, một bóng va Thi Vương, nó ngã xuống!
Cố Diệp hét lớn: "Chạy !"