Cố Diệp sững sờ, cũng sững sờ. Sau đó sư phụ nhiệt tình kéo thảo luận về Lôi pháp.
thật sự thể xem nổi, nhắc nhở: "Ở cửa còn một kẻ ."
Sư phụ thèm đầu , nhưng chỉ vài giây , đột nhiên thẳng dậy, tập trung về phía Huyết Cương vương.
"Bộp! Bộp! Bộp!" Tiếng vỗ tay vang lên từ Huyết Cương vương.
"Hay! Hay quá!! Đạo hữu đạo pháp cao siêu, may mắn chứng kiến, quả là một việc may mắn trong đời!"
" mà, trò chơi vẫn kết thúc, mời đạo hữu nội cung lăng mộ, câu trả lời ngươi , tất cả đều ở bên trong cánh cửa." Khi xong, con Huyết Cương vương vang lên tiếng nổ.
Huyết Cương vương đột nhiên mở mắt, trong đôi mắt đỏ như m.á.u chứa đựng sự phẫn nộ vô hạn.
Thế nhưng, thắt lưng của nó nổ tung từ trong ngoài, m.á.u chảy như suối, ngấm mặt đất.
Lúc mới hiểu, lời nó "máu thịt của ... huyết nhục của ... thể cho ngươi", rốt cuộc là ý gì.
Nó kết cục của ư?
"Gầm!" Một tiếng gầm, một đời Huyết Cương vương cứ thế c.h.ế.t .
Cố Diệp kinh ngạc: "Nhìn m.á.u của nó kìa!"
theo, quả nhiên phát hiện m.á.u của Thi Vương chảy đất nhanh chóng biến mất. Như thể một thứ gì đó hút , còn sót một giọt.
Ngay đó, cửa đá đột nhiên phát tiếng xoay chuyển nặng nề, hé mở một khe hở rộng bằng nửa .
"Sư phụ, đây?"
"Làm gì? Mặc kệ! Về nhà! Ta còn ăn cơm tối!" Người vẫy tay, Tiểu Bạch tò mò bay tới.
Sau đó sư phụ đưa cho Tiểu Bạch một sợi dây thừng, Tiểu Bạch bay lên, treo sợi dây lên cái lỗ thủng đầu.
Sư phụ thèm để ý đến giọng phát từ Huyết Cương vương lúc nãy, leo lên phía .
nhún vai với Cố Diệp, buộc Vượng Tài thắt lưng cũng trèo ngoài.
Phía là một mộ đạo, hai bên chất đầy xương trắng, dựa vách tường.
Đây dường như là lối mà những thợ xây lăng mộ ngày xưa để , để g.i.ế.c diệt khẩu.
Chỉ là vì lý do gì, nhóm vẫn mắc kẹt và c.h.ế.t ở đây.
Sư phụ chống tay lưng , và Cố Diệp, Vượng Tài vội vàng theo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/series-nu-chuong-mon-mao-son/huyet-cuong-vuong-chap-10-het-phan-5.html.]
Mộ đạo xoắn ốc lên, lâu , mắt chúng xuất hiện một luồng sáng.
Đi tới lên, mới phát hiện đó là một cái giếng cổ cạn khô, còn chúng đang ở đáy giếng.
"Sư phụ, tìm thấy con đường bằng cách nào ?"
Sư phụ : "Muốn ?"
"Dạ !"
"Hãy tìm hiểu kỹ phong thủy ở đây." Sư phụ , vỗ vai một cái, nắm lấy sợi dây đặt từ lúc xuống, trèo lên .
Trên đường về, thấy chân núi đỗ đầy xe cảnh sát.
Lưu Kiến Nam, Phạm Trung Đạt và mấy khác quả nhiên trốn thoát khỏi cổ mộ bằng lối đó. Lúc họ đang cảnh sát lượt đưa lên xe.
Trạm Én Đêm
thấy hai cảnh sát đang bàn luận.
"Phạm đại sư đúng là Đại sư, con mắt của bao nhiêu mà vẫn báo cảnh sát tới tám , ngay cả Cục Thuế cũng nhận đơn tố cáo của ông , thật thể tưởng tượng nổi ông cách nào!"
" , chỉ tiếc là kinh hãi trong mộ, ngoài thì tinh thần định, e là sống lâu nữa."
"Đáng tiếc."
Cảnh sát thở dài.
Sư phụ liếc : "Con ?"
nhún vai: "Vì nhân dân phục vụ."
Sư phụ một tiếng, rẽ sang một hướng khác để tránh cảnh sát: "Đồ ngoan, Tiểu Bạch của con tồi, cho nuôi nhé."
"Không , Tiểu Bạch là do con một tay... kéo nó lớn, tình cảm ."
"Ồ, …? Ta nó nhân khí, ."
"Ừm, về nhà để Tiểu Bạch cho một món ăn vị nguyên bản, để Vượng Tài giúp."
"Món gì?"
"Bánh chiên chó tè."
(Hết phần 5)