SERIES NỮ CHƯỞNG MÔN MAO SƠN - CHUYẾN BAY MA ÁM - CHAP 9 - HẾT PHẦN 10
Cập nhật lúc: 2025-09-30 16:38:12
Lượt xem: 42
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Thân ảnh phát ánh sáng xanh lam, còn trong vòng tay . La Du Du ngẩng đầu : "Sát nhân sẽ hại , Du Du... buông tay nữa."
hoang mang.
Trước mắt , ánh sáng và bóng tối đan xen, khi , trở về thực tại.
Khoang máy bay im lặng, đều mím chặt môi, sợ hãi về phía .
Ba bóng .
Ngô Chí Đông, Lương Hồng, La Du Du. Họ , đồng thời hỏi cùng một câu hỏi.
"Ai là sát nhân?"
Đầu nổ tung, kìm lùi , "Không đúng, các sát nhân, điều công bằng, nên như !"
Nỗi buồn từng tràn ngập .
Trạm Én Đêm
gần như thể thở . ba họ cứ chằm chằm .
"Ai là sát nhân?"
Tất cả , bộ khoang máy bay tràn ngập sự sợ hãi.
"Nói , ai là sát nhân, cô đúng ? Mau cho , chết, ơn!"
" , mau , còn nhiều thời gian nữa, chỉ còn năm phút, cô gì thì mau !"
"Chị ơi, cứu chúng em!"
Lòng rối như tơ vò, "Sự thật... thế ."
[ là một chiếc lá che cả tầm , cô hiểu tại họ nhất định bắt cô họ là sát nhân ?] ‘Hoa của cây Jialan’ hỏi
sững sờ: "Tại ?"
Giọng của ‘Hoa của cây Jialan’ trực tiếp xuất hiện trong đầu , "Quỷ quái quy tắc sở dĩ là quỷ quái quy tắc, chính là vì chúng tuân thủ quy tắc của , hãy suy nghĩ kỹ về quy tắc của họ."
"Lương Hồng, cô sẽ nhắc nhở mở cửa, giải thoát Ngô Chí Đông."
"Ngô Chí Đông, khi đ.á.n.h thức, sẽ bảo vệ tất cả ."
"La Du Du, khi tìm sát nhân, cô bé sẽ tung đòn chí mạng, những quy tắc kết hợp , tạo nên quỷ quái quy tắc 'Chuyến bay ma'."
hỏi: " những quy tắc là quy tắc chính nghĩa ? Tại bắt họ mới là sát nhân?"
‘Hoa của cây Jialan’ bình tĩnh : "Đây là kết quả khi máy bay sát nhân, cô từng nghĩ nếu máy bay sát nhân thì ?"
Đầu óc chấn động.
‘Hoa của cây Jialan’: "Vài năm thấy họ máy bay, đây là giả, chỉ là đó, tình cờ máy bay thực sự sát nhân, và đó cũng cao nhân, tìm sát nhân, nên máy bay mới hạ cánh an ."
" nếu ngày đó máy bay sát nhân thì ?"
"Chuyến bay đó, 175 , theo quy tắc, 175 đều quy tắc g.i.ế.c chết! Như , cô còn cảm thấy chính nghĩa ?"
"Thật nhiều về Chuyến bay ma, nhưng họ đều từng nghĩ đến vấn đề , đây cũng nghĩ đến, nhưng như cô nghĩ, họ... nghĩ đến."
ba Ngô Chí Đông, trong lòng dâng lên một cảm giác xúc động.
"Để ngăn bản trở thành sát nhân, họ tìm đến cô."
"Và thứ thể g.i.ế.c c.h.ế.t quỷ quái quy tắc chỉ chính quy tắc đó, cách khác, họ ngăn bản trở thành sát nhân, thì trở thành sát nhân !"
"Vì , để trở thành sát nhân trong mắt cô, họ tìm đến những gặp nạn với họ, tái hiện khung cảnh hai năm cho cô xem."
"Mọi thứ sẵn sàng, câu chuyện của họ kết thúc, đến lúc cô vẽ một dấu chấm hết cho họ ."
Khoang máy bay, im lặng.
Không từ lúc nào, thời gian còn đủ một phút.
Ba bóng , hề cử động.
đột nhiên , nhưng cuối cùng, vẫn .
"Anh Ngô, chị Lương, đường bình an, tiễn."
"La Du Du, em là cô bé dũng cảm nhất mà chị từng gặp! Chị sẽ nhớ em, Tết đến chị sẽ đốt kẹo cho em ăn!" , giơ tay lên, như một lời chào tạm biệt.
"Sát nhân, Ngô Chí Đông, Lương Hồng, La Du Du."
La Du Du hỏi: "Có nên g.i.ế.c c.h.ế.t họ ?"
"Có."
Thế gian lắm gian truân...
7.
Xuống máy bay.
sớm dẫn Cố Diệp, Doanh Câu chuồn lẹ.
Sân bay phóng viên, cảnh sát, cứu hỏa, y tế vây quanh từng vòng. Nếu bản lĩnh thật, một con ruồi cũng bay .
Đến một quán , xuống nghỉ ngơi, mới tò mò hỏi Doanh Câu: "Chú ơi, chú ngủ lâu như , máy bay xảy chuyện gì ?"
"Ta nên chuyện gì?" Doanh Câu đang tiểu thuyết, nhàn nhạt nhấc mí mắt.
"Thì chuyện của Ngô Chí Đông đó, chú nghĩ là sẽ... giúp họ ?" căng thẳng.
"Họ..." Doanh Câu trầm ngâm, đó tiếp, "Nói thật, gần đây học một bản lĩnh, lẽ thể giúp ."
Mắt sáng lên, "Chú thử xem !"
Doanh Câu đặt sách xuống, chân dậm mạnh xuống đất, lập tức lấp lánh ánh vàng, hét lên: "Tiểu Diêm Vương, ba ngàn năm gặp, hôm nay lão phu đến đòi ngươi vài !"
há hốc mồm, nhưng đợi mãi thấy đất chút động tĩnh nào.
Doanh Câu sững sờ. Vội vàng nhặt sách lên, nhíu mày nghiên cứu.
thất vọng thở dài. điều chúng là.
Điện Diêm Vương Âm phủ, một đại hán cao tám thước, lông mày dựng , tóc đỏ bay múa, lật nhảy khỏi giường. Hắn trợn mắt, "Ai? Ai đạp m.ô.n.g ?"
Quỷ nhỏ ngoài cửa thấy, vội vàng hỏi thăm.
Diêm Vương nghi ngờ, thấy ai, xuống uống một ngụm , hỏi: "Gần đây chuyện lạ gì xảy ?"
"Thưa lão gia, Địa phủ yên bình vô sự, bên Mạnh Bà hôm nay nhiều hồn ma mới đến, trong đó vài mang theo âm đức, chắc hẳn lúc còn sống lòng đại từ bi."
"Vậy thì..." Diêm Vương gõ ngón tay lên bàn, "Vì âm đức, thể vô lễ, lệnh cho các bộ phận đối đãi tử tế, ban cho thai Thượng phẩm!"
Quỷ nhỏ dập đầu: "Lão gia minh!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/series-nu-chuong-mon-mao-son/chuyen-bay-ma-am-chap-9-het-phan-10.html.]
(Hết phần 10)
Én giới thiệu một bộ linh dị khác do nhà Én up lên MonkeyD nè:
TÊN TRUYỆN: MỘ CỦA CÔNG CHÚA
Tác giả: Sơn Gian Minh Nguyệt
Ta là Minh Kính, một vị Dẫn Hồn Sư trứ danh chốn kinh thành. Bổn phận của là dẫn dắt những vong hồn còn vương vấn cõi trần siêu thoát.
Cho đến khi nhận một vụ án kỳ lạ: dẫn hồn cho Vĩnh Ninh công chúa, mất nơi đất khách quê .
Sau khi tin công chúa quy tiên truyền về, kinh thành đêm đêm xuất hiện Yêu miêu, đôi mắt biếc tựa hai ngọn đèn lồng, tiếng ai oán não nề dứt.
Theo dấu chân mèo mà truy tra, phát hiện t.h.i t.h.ể công chúa bí mật đưa về, chôn sâu một lăng mộ mới xây.
Điều kinh hoàng hơn là trái tim công chúa trong quan tài khoét rỗng, vách quan tài là những vết cào sâu hoắm.
Đêm hôm đó, một bầy mèo vây kín tư trạch của . Con mèo trắng dẫn đầu bất ngờ cất tiếng của : “Công chúa , nàng bệnh mà chết, mà là chôn sống.”
1.
Giờ Dậu, ba khắc, trong sân lau chùi cây Dẫn Hồn Đăng của .
Ngoài cửa chợt vang lên tiếng gõ dồn dập.
Ta đặt đèn xuống, dậy mở cửa. Một nam nhân trung niên, mặt trắng râu, lặng lẽ bên ngoài.
“Có ngài là Dẫn Hồn Sư Minh Kính ?” Hắn hỏi, ánh mắt lảng tránh.
Ta gật đầu, nghiêng mời .
Ta giữa hai cõi Âm Dương, dẫn dắt vong linh siêu thoát, cũng c.h.ế.t mà độ hồn. Ở kinh thành , chẳng ai , Minh Kính . Những kẻ như , thấy nhiều. Hoặc là trong nhà c.h.ế.t oan, sợ hồn phách quấy phá; hoặc là lòng mang quỷ dữ, sợ vong hồn hé miệng.
“Người trong cung?” Ta hỏi.
Hắn khẽ giật , gật đầu: “Nô tài là Tiểu An Tử, Lý công công phái đến. Gần đây kinh thành yên, đêm nào cũng xảy chuyện quái dị, Thánh thượng lo lắng.”
“Yêu miêu?” Ta hỏi.
Sắc mặt Tiểu An Tử càng trắng bệch hơn: “Tiên sinh cũng ?”
Ta đáp, chỉ đưa mắt góc tường. Vài con mèo đen lặng lẽ xổm ở đó, đôi mắt mèo phát ánh sáng u ám trong ánh chiều tà.
Gần đây mèo ở kinh thành thực sự nhiều hơn, nhiều đến mức bất thường.
“Công chúa quy tiên.” Tiểu An Tử đột nhiên , giọng khẽ: “Vĩnh Ninh công chúa gả Bắc Địch, mười ngày vì bệnh mà mất nơi đất khách. Hài cốt mới về kinh thành ngày hôm qua, an táng trong lăng mộ công chúa. Thánh thượng vô cùng bi thương, ba ngày lâm triều.”
Nghe , trong đầu chợt hiện về hình ảnh ba tháng , ngày công chúa xuất giá. Mười dặm hồng trang, vạn đổ đường. Khi ở góc phố, nàng đội phượng quan, khoác áo gấm trong kiệu, mặt tái nhợt như tờ giấy.
Nghe đồn nàng vốn trong lòng, là một vị tướng quân trẻ tuổi. hoàng mệnh khó cãi, vì bình an biên ải, nàng đành chấp nhận gả xa.
Ta khỏi thở dài hỏi: “Nàng mất thế nào?”
“Nói là bệnh chết.” Ánh mắt Tiểu An Tử lẩn tránh: “ trong cung đồn đại khắp nơi, rằng cái c.h.ế.t của công chúa uẩn khúc. Kể từ khi tin công chúa quy tiên truyền về, đêm nào kinh thành cũng xảy các vụ Yêu miêu hại , bảy mạng bỏ mạng, vết thương vô cùng kỳ dị.”
Ta trầm ngâm một lát. Người c.h.ế.t hồn về, lẽ liên quan gì đến Yêu miêu, trừ khi…
“Lý công công gì?”
“Điều tra xem họa Yêu miêu liên quan đến cái c.h.ế.t của công chúa , độ hồn vong linh, dẹp yên sự việc.” Tiểu An Tử đưa một cái túi tiền nặng trĩu: “Đây là tiền đặt cọc, khi thành công sẽ hậu tạ.”
Ta cầm túi tiền lên, cân nhắc thu tay áo. Dẫn Hồn Sư cũng cần miếng cơm manh áo. Lẽ đời hai cõi Âm Dương, cũng giao dịch.
“Dẫn đường , đến nơi xảy sự việc .”
Đường phố ban đêm của kinh thành vắng vẻ hơn thường lệ, chập tối thưa thớt qua .
Chúng đến một con hẻm ở phía Nam thành, đây là nơi xảy vụ Yêu miêu hại gần đây nhất. Trên đất vẫn còn vết m.á.u nâu sẫm, khí phảng phất mùi tanh nhàn nhạt.
Ta xuống, cẩn thận tìm kiếm những điều bất thường. kỳ lạ , cảm nhận tà khí thường thấy ở yêu vật, đó là một nỗi bi thương sâu nặng vương vấn mãi tan.
“Thi thể Yêu miêu hại đang ở ?” Ta hỏi Tiểu An Tử.
“Trong nhà xác của Phủ doãn Kinh thành.”
2.
Nhà xác âm u, lạnh lẽo. Ba t.h.i t.h.ể phủ vải trắng những phiến đá.
Ta vén tấm vải trắng lên, kiểm tra vết thương.
Cổ của ba c.h.ế.t đều vết cào xé, sâu đến tận xương. là do yêu thú gây , nhưng kỹ, mép vết thương những vệt cháy đen bất thường.
Ta châm lửa Dẫn Hồn Đăng, ánh sáng xanh mờ ảo chiếu sáng nhà xác. Dưới ánh đèn, vết thương mơ hồ một luồng khí đen nhỏ xíu thẩm thấu ngoài, đó là dấu vết của oán khí.
“Không Yêu miêu,” Ta khẽ : “Là oán linh nhập mèo để tác oai tác quái.”
Tiểu An Tử kinh ngạc hỏi: “Oán linh? Vì tìm đến mèo?”
“Mèo thông Âm Dương, dễ hồn nhập .” Ta đáp: “Nhất là oán hồn của những c.h.ế.t oan, thường mượn mắt mèo để , mượn mèo để hành động.”
Ta giơ Dẫn Hồn Đăng lên, miệng niệm chú An Hồn.
Luồng khí đen dần tan biến trong ánh đèn, khuôn mặt của c.h.ế.t cũng trở nên an lành hơn nhiều.
“Cách chỉ tạm thời trấn an, tìm nguồn gốc của oán khí, nếu sẽ còn chết.” Ta thu Dẫn Hồn Đăng : “Dẫn đến nơi ở cũ của công chúa xem .”
Trường Lạc cung, nơi công chúa từng sống khi xuất giá, trống từ lâu nhưng vẫn thị vệ canh gác.
Sau khi xuất trình lệnh bài của Lý công công, chúng thuận lợi tiến .
Các vật dụng trong cung tinh xảo nhưng lạnh lẽo. Trên chiếc giường sạch sẽ phủ một lớp bụi mỏng, bàn trang điểm vẫn còn vương vãi vài món đồ trang sức.
Ta cầm Dẫn Hồn Đăng chầm chậm trong cung. Ánh đèn bỗng nhấp nháy ở một nơi, nơi đây vẫn còn lưu những cảm xúc mạnh mẽ.
Trước giường ngủ của công chúa, ánh sáng của Dẫn Hồn Đăng đột nhiên bừng lên, ngọn lửa xanh bỗng bốc cao vọt.
“Trước khi công chúa xuất giá gì bất thường ?” Ta hỏi Tiểu An Tử cùng.
Hắn do dự một lát, hạ giọng: “Công chúa ròng ba ngày ba đêm, còn định cắt tóc để tỏ lòng, nhưng ma ma cận phát hiện và ngăn kịp thời. Sau đó… nàng trở nên lặng lẽ, chấp nhận tất cả.”
Ta gật đầu. Đây là chuyện thường tình của một công chúa gả xa. phản ứng của Dẫn Hồn Đăng với rằng câu chuyện chỉ .
“Bình thường công chúa bằng hữu nào ?” Ta tiện miệng hỏi Tiểu An Tử: “Hoặc ai trong lòng ?”
Tiểu An Tử lập tức sững sờ, quỳ xuống mặt : “Cầu Minh Kính mau chóng điều tra rõ nguyên nhân cái c.h.ế.t của công chúa, để vong hồn công chúa an lòng mà siêu thoát!” Nói , đưa cho một phong thư: “Đây là lá thư công chúa dặn cung nữ đưa cho nô tài một ngày khi nàng xuất giá, công chúa nhờ nô tài chuyển lá thư cho Tiêu tướng quân.”
“Mạng sống của nô tài là do công chúa ban cho, lẽ vì công chúa mà xông pha lửa đạn. khi đưa thư, nô tài Lý công công phát giác. Hắn giam lỏng nô tài, đến khi ngoài, Tiêu tướng quân rời kinh thành Sóc Tây. Cho đến nay, lá thư vẫn thể đến tay Tiêu tướng quân.” Tiểu An Tử xong, nước mắt rơi lã chã.
Ta mở lá thư, giấy là nét chữ thanh tú: Sơn hà xa thẳm, một ai là , mà một ai là . Chuyến đến Bắc Địch , hồn mộng khó về. Chỉ mong bình an, đừng bận lòng…
Một vài chỗ giấy thư nhòe , hình như là do vết nước mắt.
Ta cất lá thư, lòng đầy nghi vấn. Công chúa tuy bi thương, nhưng trong thư lời oán hận, ngược tràn đầy lời chúc phúc và biệt ly. Một như tại khi c.h.ế.t sinh oán khí đủ để nhập mèo?
Trừ khi… cái c.h.ế.t của nàng uẩn khúc.