Bình luận ngay lập tức bùng nổ!
[Chết tiệt! Hắn là hung thủ vụ án ở thôn Lục gia, nó, là tên sát nhân biến thái đó!]
[Streamer chạy mau! Người đến để g.i.ế.c cô đấy!]
[Chạy cái gì mà chạy? thấy chị Tương Liễu là hung thủ , quên vụ cô tóm tên sát nhân hàng loạt ? Chị Tương Liễu nhà chẳng sợ gì !]
[Nói nhảm, cô kéo cả Cục Cảnh sát đến, đương nhiên sợ !]
[Cho nên đây tiểu thuyết, các báo cảnh sát !!!]
Livestream nhất thời hỗn loạn, gãi đầu, cảm thấy khá ngại ngùng: "Vụ án vẻ lớn , chuột tìm đậu phộng còn thể xử, chứ cái ... Hay là chúng ngoài đánh một trận ?"
Điền Thử vẫn , nhưng nụ đó giờ đây nhuốm màu m.á.u tanh: "Trò chơi Thẩm phán của cô , đợi tìm đậu phộng, sẽ vui vẻ nhận lấy bộ não ngọt ngào của cô."
"Hiểu , Cương thi Tiến sĩ..." cũng , "Vậy thì hãy để vui vẻ câu giờ , đừng mà chạy nhé!"
Khóe miệng Điền Thử nhếch lên.
Vừa lúc gã tóc rẽ ngôi ba bảy bò dậy từ đất, đẩy về phía : "Khiên thịt, Lục Phong đào đậu phộng , mau mau khai thật với !"
Gã tóc rẽ ngôi ba bảy ngẩng đầu, mặt Điền Thử. Hắn theo bản năng : "Không !"
" đoán là !" Hắn đầu chỉ tay bán đàn ông điềm đạm.
"Ồ, xem thấy gì trong ký ức của Lục Phong?" Điền Thử tỏ hứng thú.
Trạm Én Đêm
đợi gã tóc rẽ ngôi ba bảy , đàn ông điềm đạm đẩy kính dậy: "Không cần hỏi nữa, kẻ trộm, cũng , Tiểu Tĩnh cũng ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/series-nu-chuong-mon-mao-son/chuot-dong-bao-thu-chap-7.html.]
Điền Thử nhạo: "Cho đến bây giờ, chỉ là xem ký ức của nhà họ Lục, tại thể khẳng định ba họ kẻ trộm?"
Người đàn ông điềm đạm từ từ : "Bởi vì nếu đoán sai, ba chúng đang đóng vai nhà họ Lục c.h.ế.t ."
"Chết ? Không mà, Lục Phong rõ ràng vẫn còn sống." Gã tóc rẽ ngôi ba bảy kinh ngạc.
Người đàn ông điềm đạm : " , mới c.h.ế.t lâu sẽ chết, ký ức của họ sẽ dừng ở khoảnh khắc khi sát hại. Cho nên và Tiểu Tĩnh nhờ trợ giúp bên ngoài, chỉ ký ức khi chủ thể còn sống, hề phát hiện chủ thể chết."
"Chỉ Lăng Ngọc vì Từ Mạn vẫn còn sống, nên chuyện đó cả nhà Lục Nhị Tài thảm sát. đúng ?" Người đàn ông điềm đạm Điền Thử.
Điền Thử tán thưởng: "Quả đúng là như ."
Người đàn ông điềm đạm gật đầu, tiếp tục : "Cho nên cả nhà Lục Nhị Tài chính là ba nạn nhân trong vụ án mạng ở thôn Lục gia. Anh g.i.ế.c họ, khi họ chết, chắc chắn hỏi về tung tích của đậu phộng. Với sự tàn nhẫn của , họ sẽ thể thừa nhận, nhưng mà kẻ trộm là ai thì đến bây giờ vẫn đáp án, chẳng chứng tỏ ba họ là kẻ trộm đậu phộng của ?"
"Nói cách khác, ba chúng vô tội, nên tiếp tục hỏi cô ." Người đàn ông điềm đạm dùng vài lời rõ nghi ngờ về bản , và về phía cô gái tóc ngắn.
Cô gái tóc ngắn kinh ngạc há hốc mồm: "Không , là hung thủ! Hắn là kẻ sát nhân, các thể đối xử với như ?"
Cô còn dậy, nhưng Vượng Tài lúc nào cũng canh chừng cô , dùng đầu húc một cái nữa khiến cô xuống. Sau khi húc xong, nó ngẩng đầu ưỡn n.g.ự.c , vẻ mặt như lập công.
Điền Thử vỗ tay: "Vị sai, quả thực nên nghi ngờ đậu phộng của là do cô lấy."
Cô gái tóc ngắn tức giận, cảm xúc bùng nổ ngay lúc : "Anh dựa cái gì mà nghi ngờ ? Dựa cái gì mà khoanh vùng kẻ tình nghi trong bốn chúng ? Không họ thì là , đang cái gọi là suy đoán tội đấy! Cho dù thật sự ở tòa án, suy đoán như thế cũng thể buộc tội !"
Điền Thử : " tin ai là hung thủ, sẽ tìm manh mối của đó, điều gì đáng trách."
Cô gái tóc ngắn hỏi: "Vậy nghi ngờ cô ?" Cô gái tóc ngắn đưa tay chỉ, chỉ thẳng !
Tất cả đều kinh ngạc, buột miệng một tiếng: "Chết tiệt!"