Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 8: Trì hoãn lương

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:48:34
Lượt xem: 10

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM6If9Rw5

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Tạ Minh Nghĩa là hiếu thảo, bất đắc dĩ gọi một tiếng: “Mẹ.”

 

Điền Thư Quyên cũng gọi theo một tiếng, ánh mắt cụp xuống lóe lên tia oán hận.

 

Cái lão già bất tử !

 

Tạ lão phu nhân hừ lạnh một tiếng, kéo Tạ Quyết lên lầu.

 

Tạ Quyết và Trương dì mỗi một bên đỡ Tạ lão phu nhân lên lầu, một lúc, đó liền chuẩn rời , Trương dì xuống lầu tiễn .

 

Đi ngang qua phòng khách, Tạ Quyết thèm ngoảnh đầu thẳng cửa, Tạ Minh Nghĩa đập mạnh xuống bàn một cái, Điền Thư Quyên lập tức xoa dịu .

 

“Đừng giận nữa, con bé còn nhỏ, tức giận hại thì .”

 

“Ba mươi tuổi mà còn nhỏ?”

 

Tạ Quyết như thấy.

 

Đứng xe, Tạ Quyết Trương dì, ánh mắt sâu thẳm, chậm rãi hỏi: “Tình hình của bà nội gần đây thế nào ?”

 

Trương dì đây là y tá ở bệnh viện, là bỏ rơi trong một vụ tranh chấp y tế, vì Tạ lão phu nhân từng giúp đỡ bà, nên bà đồng ý đến chăm sóc lão phu nhân.

 

“Sau khi điều trị, cảm xúc còn biến động mạnh như nữa, nhưng khi ở đây, thỉnh thoảng bà sẽ đờ đẫn. Sau khi chuyện điện thoại với , tâm trạng của bà sẽ hơn một chút.”

 

Tạ lão phu nhân năm ngoái chẩn đoán mắc bệnh Alzheimer giai đoạn đầu. Trí nhớ của bà suy giảm, đôi khi còn xuất hiện những biến động cảm xúc. Dưới sự chăm sóc của Trương dì và điều trị tích cực, các triệu chứng mới còn rõ ràng như .

 

Tạ Quyết gật đầu, Trương dì lễ phép : “Khi ở đây, vất vả cho cô chăm sóc bà nhiều .”

 

“Yên tâm, lão phu nhân là ân nhân của , nhất định sẽ chăm sóc cho bà.”

 

Tạ Quyết công tác, mà là một tháng. Lương Giác Giác sắp xếp xong lịch trình ăn uống và chỗ ở của , liền thoải mái chơi game xếp hình.

 

Lý Lệ Tư đầy vẻ ngưỡng mộ trượt ghế qua, liếc màn hình điện thoại của cô, thở dài thườn thượt: “Công việc của đơn giản quá mất.”

 

Lương Giác Giác liếc một cái, đầu xếp một chuỗi lớn.

 

“Không hề đơn giản chút nào! Trước khi ăn và nhận phòng, còn kiểm tra qua video nữa! Nếu vấn đề, còn điều chỉnh kịp thời.”

 

“Hơn nữa…” Lương Giác Giác trừng mắt , hạ giọng c.ắ.n răng : “Chuyện với Lưu Kì là thích Tổng giám đốc Tạ, còn tính sổ với đấy!”

 

Lý Lệ Tư gượng gạo, chột : “Hết cách , Lưu Kì quá xảo quyệt, hơn nữa, chúng cũng là vì cho mà!”

 

“Thôi nữa, bận .” Nói xong, cô liền kéo ghế trượt về chỗ việc của .

 

Lương Giác Giác lúc mới hài lòng gật đầu, đầu tiếp tục thư ký “cá muối” của .

 

Chẳng mấy chốc một tháng trôi qua, thoáng cái đến lúc hẹn trả lương theo tháng. Khi , Lương Giác Giác thỉnh thoảng điện thoại, xem Tạ Quyết chuyển khoản cho cô .

 

Cho đến khi tan , tin nhắn của Tạ Quyết vẫn tới, Lương Giác Giác cũng dám nhắc nhở, bởi vì tháng , cô giúp chút việc gì, tự tin để đòi lương.

 

Cô nghĩ, một đại gia như Tạ Quyết, thể cố ý trì hoãn lương một tháng của cô , chắc là quý nhân quên việc, đợi mai về gặp cô sẽ nhớ .

 

Lương Giác Giác còn hy vọng nữa .

 

ngờ, cô về đến nhà xuống, màn hình điện thoại hiện lên một tin nhắn, là thông báo chuyển khoản của Tạ Quyết!

 

Lương Giác Giác mừng rỡ bấm mở, giả vờ kiêu hãnh đợi một phút mới nhận, trả lời một tin nhắn.

 

[Lương Giác Giác: Cảm ơn ông chủ!]

 

Cứ tưởng Tạ Quyết sẽ trả lời, ngờ lạnh lùng hồi đáp một chữ.

 

[Tạ Quyết: Ừm.]

 

Tạ Quyết quả thực quên, mãi đến khi trợ lý Dịch Ứng nhắc nhở, mới nhớ .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-8-tri-hoan-luong.html.]

Dịch Ứng cũng thấy kỳ lạ, tại Tạ Quyết dặn , cứ ngày 25 hàng tháng đều nhắc nhở một , mà cũng là chuyện gì.

 

Chẳng lẽ là ngày kỷ niệm gì ?

 

Tạ Quyết ở ghế nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt lạnh nhạt, thể hiện bất kỳ cảm xúc nào.

 

Dịch Ứng lái xe, liếc qua gương chiếu hậu, lập tức đầu đường, giữ im lặng.

 

“Còn bao lâu nữa thì đến?” Tạ Quyết đột nhiên lên tiếng.

 

“Còn nửa tiếng nữa là đến thành phố A , ngài về nhà cũ về Biệt thự Trăn Viên?”

 

“Biệt thự Trăn Viên.”

 

“Vâng!”

 

Nhận một khoản “tiền lớn”, Lương Giác Giác quyết định tối nay sẽ ăn thêm món ngon. Thế là, khi Quách Oánh về nhà, cô thấy một bàn đầy ắp tôm càng, ba hộp lớn đầy ắp, còn một con cá nướng.

 

2. [“Hôm nay là ngày lành tháng ?” Quách Oánh với vẻ mặt kinh ngạc, đến bàn ăn xuống, hít hít mũi, cảm thán: “Thơm thật.”

 

Lương Giác Giác lấy hai đôi găng tay dùng một từ nhà bếp , Quách Oánh cô, nhận lấy một đôi găng tay, tự nhiên hỏi: "Mấy thứ bao nhiêu tiền?"

 

Chi phí sinh hoạt hàng ngày của họ đều dùng thẻ thuê chung, thông thường những khoản chi lớn như sẽ báo cho một tiếng. Hôm nay Lương Giác Giác , chắc là tự bỏ tiền túi.

 

Quách Oánh hỏi câu đó là định chia đôi, Lương Giác Giác hào phóng : "Hôm nay tớ bao."

 

"Cậu trúng ?" Quách Oánh đầy nghi hoặc cô.

 

Họ quen hơn hai mươi năm, hiểu , Lương Giác Giác cảm thấy thể giấu cô bạn.

 

Lương Giác Giác đeo găng tay, do dự nên sự thật .

 

Cô và Tạ Quyết hẹn là giấu kín chuyện với trong công ty, nhưng gia đình và bạn bè của hai bên thì trong đó, vì cô cần giúp Tạ Quyết đối phó với bà nội , và Tạ Quyết cũng nghĩa vụ tương tự.

 

Đây là sự bình đẳng mà cô đấu tranh để .

 

Suy nghĩ một lát, cô khẽ ho một tiếng, vờ bình tĩnh : "Tớ tìm một nghề tay trái."

 

Dưới ánh mắt ngày càng tò mò của Quách Oánh, cô tiếp tục: "Giả bạn gái của Tạ Quyết, để đối phó với nhà ."

 

"Tạ Quyết?" Quách Oánh suy nghĩ một lúc, hỏi: "Là tổng tài của Quyết Ý Khoa Kỹ bên ?"

 

Lương Giác Giác gật đầu, cô từng buôn chuyện về Tạ Quyết với Quách Oánh.

Mèo con Kute

 

"Cậu lừa đấy chứ?" Quách Oánh Lương Giác Giác, dám tin : "Anh tìm ai hơn, tìm ?"

 

"Chỉ là trùng hợp, ngẫu nhiên thôi." Lương Giác Giác nhiều, liền chuyển chủ đề: "Nhanh lên, ăn nóng ! Bữa tiệc xa hoa thế lúc nào cũng !"

 

Quách Oánh trầm tư, thở phào nhẹ nhõm, đột nhiên cảm thấy cần lo lắng.

 

"Tổng tài bên , tớ cũng xem ảnh , trai phết, còn tiền nữa chứ, đằng nào cũng thiệt, cứ nhé."

 

Dừng một chút, cô ngẩng đầu bổ sung: "Giàu sang đừng quên ."

 

Lương Giác Giác tự tin vỗ ngực: "Cậu cứ yên tâm!"

 

Hai , đeo găng tay cùng xông bàn tôm hùm.

 

Sáng hôm , khi Lương Giác Giác xách túi về phía văn phòng, cô theo thói quen liếc sang bên trái, Tạ Quyết đang bàn việc xử lý tài liệu.

 

Lương Giác Giác sửng sốt một chút, cô Tạ Quyết về chuyến công tác rạng sáng nay, ngờ hôm nay sớm như , những là chiều mới tới.

 

Lương Giác Giác, luôn đúng giờ, đổi tay xách túi, dùng cơ thể che chắn, đó chột bước nhanh về phía văn phòng.

 

Tạ Quyết liếc ngoài, kìm nhíu mày, khu vực văn phòng mà còn chạy lon ton thế?

 

 

Loading...