Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 58: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:49:24
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nửa đêm còn mua quần áo gì

 

Lần nữa đến nhà Tạ Quyết, Lương Giác Giác liền phát hiện dép trong nhà dành cho cô, cô vui vẻ , nép ghế sofa, Tạ Quyết bếp rót nước cho .

 

Lương Giác Giác còn câu nệ nữa, quan sát khắp nơi căn nhà mà cô sắp dọn đến ở, kỹ hơn nhiều.

 

Nơi cơ bản đổi so với cô đến, giống như một căn nhà mẫu c.h.ế.t lặng, quá nhiều dấu vết sinh hoạt.

 

Có lẽ Tạ Quyết chứng ám ảnh cưỡng chế và sạch sẽ quá mức, sắp xếp thứ trong nhà gọn gàng ngăn nắp, quét dọn sạch sẽ, sàn một sợi tóc cũng .

 

Lương Giác Giác thầm nghĩ, lẽ vài ngày nữa sàn sẽ tóc, Tạ Quyết nhịn .

 

chiếc gối ôm mà cô đang ôm trong lòng, và chiếc chăn mỏng tùy ý vắt bên cạnh, sắp xếp gọn gàng, giống hệt như cuối cô rời .

 

Lương Giác Giác lập tức yên tâm hơn nhiều.

 

Khi ánh mắt lướt qua nhà vệ sinh, cô sững sờ, hôm nay cô chẳng chuẩn gì cả, quần áo cũng mang, mà tắm đây?

 

tắm thì cô chịu nổi, ngày mai còn , thể quần áo.

 

Tạ Quyết bưng cốc nước , ánh mắt theo cô về phía đó, nhanh cũng nghĩ đến điểm .

 

Anh đưa cốc nước ấm cho Lương Giác Giác, : “Anh sẽ cho mua quần áo mang đến, em mệt thì tắm , thể mặc áo choàng tắm của .”

 

Cũng khá chu đáo, Lương Giác Giác gật đầu, lời cảm ơn.

 

Tạ Quyết nhanh gọi điện cho Dịch Ứng.

 

“Trợ lý Dịch, bây giờ đến trung tâm thương mại mua hai bộ đồ ngủ và…”

 

Lương Giác Giác thấy, nhíu mày , vội vàng lắc đầu, vẫy tay.

 

Để trợ lý Dịch mua quần áo cho cô, chút phù hợp, chủ yếu là đồ lót của cô cũng mang theo.

 

Tạ Quyết hiểu ý của Lương Giác Giác, điện thoại với vẻ mặt cảm xúc : “Không cần nữa, nghỉ ngơi .”

 

Dịch Ứng cúp điện thoại một lời, chỉ còn một đầu mịt mờ. Hôm nay Tạ tổng chút kỳ lạ, nửa đêm còn mua quần áo gì chứ?

 

Thấy Tạ Quyết cúp điện thoại, Lương Giác Giác chút ngượng ngùng giải thích: “Em tự mua ! Để đàn ông khác giúp em mua quần áo, chút thích hợp, trong lòng em cũng cảm thấy thoải mái.”

 

Tạ Quyết thời gian, nghĩ rằng hôm nay họ về về cũng lăn qua lăn lâu, Lương Giác Giác chắc cũng mệt , hơn nữa, hẳn tính là “ đàn ông khác”.

 

“Anh mua , em tắm nghỉ ngơi .”

 

Nói xong, đợi Lương Giác Giác đồng ý, xoay liền ngoài.

 

Lương Giác Giác theo hai bước, còn kịp ngăn cản, cửa Tạ Quyết đóng .

 

Cô cũng rối rắm nữa, xoay phòng tắm.

 

, phòng tắm bên ngoài trống rỗng, khăn tắm, sữa tắm gì cũng . Tạ Quyết sống một , phòng tắm chắc ít khi dùng.

 

Nghĩ một lát, cô về phía phòng ngủ của Tạ Quyết.

 

phòng tắm bên trong một cái, quả nhiên đồ dùng đầy đủ, áo choàng tắm mà Tạ Quyết cũng .

 

Lương Giác Giác đóng cửa, trực tiếp tắm ở trong đó.

 

Hai mươi phút , cô mặc áo choàng tắm của Tạ Quyết , bên trong lõng bõng, cô chút tự nhiên, liền chui trong chăn của Tạ Quyết.

 

Áo choàng tắm quá lớn, giường chỉnh mãi cũng ngay ngắn , chút thoải mái.

 

Cô nghĩ một lát, liền cởi áo choàng tắm , cả ẩn trong chăn, chỉ để lộ mỗi cái đầu ngoài.

 

Mèo con Kute

Đột nhiên một ý định mới, cô dần dần đỏ mặt, kế hoạch dường như đẩy nhanh hơn , nhưng cô hình như vẫn chuẩn sẵn sàng.

 

Đột nhiên, điện thoại tủ đầu giường rung lên. Lương Giác Giác vươn cánh tay thon dài , cầm điện thoại lên , là tin nhắn của Tạ Quyết, chắc vẫn còn ở cửa hàng.

 

[Tạ Quyết: Đồ lót, mua size mấy?]

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-58.html.]

 

Lương Giác Giác lập tức đỏ bừng mặt, gõ vài chữ trả lời, đó khóa màn hình điện thoại, đặt lên tủ đầu giường.

 

Nửa tiếng , Tạ Quyết mới về. Anh đưa quần áo cho Lương Giác Giác mà trực tiếp mang giặt.

 

Thấy Lương Giác Giác ở phòng khách, đèn phòng cô sáng, liền thẳng về phòng .

 

Lương Giác Giác trong lòng chất chứa nhiều chuyện, vẫn còn tỉnh táo, hề buồn ngủ, cứ thế ngẩn ngơ chờ Tạ Quyết.

 

Khi Tạ Quyết bước phòng ngủ, cô lập tức tỉnh táo , về phía .

 

“Anh về ?”

 

Tạ Quyết thấy cô quấn kín, thấy chiếc áo choàng tắm vứt ở cuối giường, khẽ sững một chút.

 

Anh lập tức tình trạng hiện tại của Lương Giác Giác, cảm thấy cổ họng khô khốc, khẽ ho một tiếng, cố tỏ bình tĩnh đáp .

 

“Ừ.”

 

Anh về phía cuối giường, mặt Lương Giác Giác, cẩn thận gấp gọn áo choàng tắm đặt xuống.

 

Vừa giải thích: “Quần áo mua cho em vẫn đang giặt, ngày mai mới mặc .”

 

Nói xong, đến bên giường, xuống cạnh Lương Giác Giác, lời nào, trực tiếp cúi , phủ lên môi cô, từ từ thưởng thức.

 

Lương Giác Giác ngờ còn tay, Tạ Quyết chủ động như .

 

Cô thuận theo nhịp điệu của Tạ Quyết, phản kháng chút nào, ngoan ngoãn đến lạ, cho đến khi khóe mắt đỏ hoe, thở cũng rối loạn.

 

hề lùi bước, vươn tay ôm lấy cổ Tạ Quyết, nhưng phát hiện thể cử động.

 

Vì Tạ Quyết hai tay đè chặt hai bên chăn, chừa cho cô bất kỳ gian phản công nào.

 

Tạ Quyết buông cô , nhẹ nhàng ngẩng đầu, trán chạm trán Lương Giác Giác, thở chút dồn dập, giọng khàn khàn gợi cảm, khiến Lương Giác Giác trong lòng run rẩy.

 

“Anh tắm, em ngủ .”

 

Lương Giác Giác nuốt nước bọt, ngẩng đầu chạm nhẹ môi , mới ngượng ngùng gật đầu.

 

Khóe mắt và tai Tạ Quyết đều đỏ ửng, chằm chằm mắt Lương Giác Giác một lúc, đó mới hít sâu một thẳng dậy, cầm lấy áo choàng tắm ở cuối giường, về phía phòng vệ sinh.

 

Lương Giác Giác theo rời, chắc chắn nghĩ, là hôm nay cứ thế ?

 

Có lẽ Tạ Quyết ảnh hưởng, Lương Giác Giác cảm thấy còn tỉnh táo hơn lúc nãy, cố gắng bình thở.

 

Tạ Quyết tắm xong, mặc áo choàng tắm , Lương Giác Giác qua, lập tức đây là chiếc áo cô mặc, vì vạt áo quá dài, cô cẩn thận dính nước.

 

mà, hôn xong chịu trách nhiệm gì?

 

Ngay cả cô một cái cũng ?

 

Còn lục tủ quần áo, phòng tắm để đồ!

 

Lương Giác Giác càng nghĩ càng buồn bực.

 

Tạ Quyết nữa , ăn mặc chỉnh tề, một bộ đồ thể ngoài, bộ đồ ngủ , lẽ nào là sợ cô chiếm tiện nghi?

 

Lương Giác Giác khẽ cau mày, Tạ Quyết bước đến gần , ngoan ngoãn rúc trong chăn dám manh động.

 

Tạ Quyết xuống bên cạnh cô, mở lời thẳng thắn.

 

“Không mặc quần áo ?”

 

Mặt Lương Giác Giác lập tức đỏ bừng, nhưng vì chút sĩ diện nhỏ nhoi, cô đẩy trách nhiệm cho , : “Quần áo giặt ? Em đồ để .”

 

“Ừ.” Tạ Quyết mặt đổi sắc, cực kỳ bình tĩnh hôn lên trán cô, là giả vờ .

 

Anh hờ hững : “Anh ngoài một chuyến nữa.”

 

 

Loading...