Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 51: Chơi Trò Chơi

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:49:17
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Cửa xe khóa, Quách Oánh xuống xe cũng , cô đành cam chịu , : “Lái xe !”

 

Thấy cô còn cố chấp từ chối nữa, Phù Sùng Nghĩa mới thành thật hơn một chút, giúp Quách Oánh thắt dây an , đó mới ghế lái, thắt dây an lái xe.

 

Trên đường , Phù Sùng Nghĩa kìm kể cho Quách Oánh về cuộc sống năm năm qua của .

 

“Ban đầu khi mới nước ngoài, ngày nào cũng tìm cách liên lạc với em, nhưng họ chặn tín hiệu xung quanh, thuê gia sư dạy học tại nhà, thể ngoài. Họ cho tiền nhiều nên chẳng ai chịu giúp .”

 

Quách Oánh nhắm mắt giả vờ ngủ, nhưng vẫn luôn chú ý đến động tĩnh bên phía Phù Sùng Nghĩa.

 

“Sau , giả vờ thỏa hiệp, họ mới để ngoài. Lúc đó thể liên lạc với em nữa, bạn bè quen cũng ai em , đành học , tìm em.”

 

“Anh , em chắc chắn nghĩ cần em nữa, em nhất định đau lòng. Cho nên giả vờ ngoan ngoãn lời, để họ yên tâm giao Tập đoàn Phù Thị cho .”

 

“Họ giúp đính hôn xong, mới chịu để về nước. Sau khi về nước, tình cờ thấy bản kế hoạch của em từ một đối tác, bèn khắp nơi hỏi thăm, cuối cùng mới tìm thấy em.”

 

Phù Sùng Nghĩa đầu Quách Oánh, cô yên lặng tựa lưng ghế, dường như ngủ.

 

Không bao nhiêu, nhưng , tương lai còn nhiều thời gian. Phù Sùng Nghĩa đưa một tay , lặng lẽ nắm lấy nắm đ.ấ.m đang siết chặt của Quách Oánh.

 

Phù Sùng Nghĩa khẽ : “Không , em ở đây, sợ gì nữa .”

 

Xe dừng , Quách Oánh thấy tiếng mở khóa, tự nhiên liền mở mắt. Cô kìm liếc Phù Sùng Nghĩa, khóe môi vương một nụ , “Muốn hôn tạm biệt ?”

 

“Cút .” Quách Oánh bịt miệng xuống xe, rời chút ngoảnh đầu.

 

Phù Sùng Nghĩa cô bước khu dân cư, đó mới lái xe về gara.

 

Điện thoại đột nhiên đổ chuông, máy lạnh giọng : “Có chuyện gì?”

 

“Tổng giám đốc Phù, căn nhà đó đàm phán xong , nhưng… ngài chắc mua nhà cũ ạ?”

Mèo con Kute

 

“Ừm, thủ tục càng sớm càng .”

 

Quách Oánh cửa nhà, hít một thật sâu, đó lấy gương một cái, thấy gì bất thường mới lấy chìa khóa mở cửa.

 

Nghe thấy động tĩnh ngoài cửa, Lương Giác Giác vội vàng tới, thấy Quách Oánh thì nhíu mày cằn nhằn: “Sao lâu thế?”

 

“Nụ hôn đầu của … là ?” Quách Oánh hỏi ngược .

 

Sự chú ý của Lương Giác Giác quả nhiên chuyển hướng, cô kéo Quách Oánh xuống sofa, suy nghĩ một chút từ ngữ, : “Hôm nay khi đăng ký kết hôn…”

 

Lời còn dứt, Quách Oánh cắt ngang.

 

“Cậu đăng ký kết hôn ư?”

 

Lương Giác Giác gật đầu, : “Cái đều là giả, trọng điểm, trọng điểm là, khi đăng ký kết hôn, Tạ Quyết hôn tớ!”

 

Cô chỉ môi , bổ sung: “Là kiểu môi chạm môi đó.”

 

“Vừa mới giây còn đang nhấn mạnh về bên A bên B, nên thể nào thích tớ !” Lương Giác Giác nghiêm túc Quách Oánh, hỏi: “Anh nghĩ gì ?”

 

Nhắc đến nụ hôn, Quách Oánh liền nghĩ đến Phù Sùng Nghĩa nãy.

 

Cô im lặng một lát, nhàn nhạt : “Đó chính là đàn ông thôi, một cô gái nhan sắc, vóc dáng như mang danh vợ lượn lờ mắt, một lão đàn ông ba mươi tuổi như mà giữ !”

 

Quách Oánh Lương Giác Giác, nhíu mày : “Cậu sẽ đến nỗi bán còn đếm tiền giúp chứ?”

 

Lương Giác Giác cúi đầu một cái, nghĩ đến điều gì mà mặt đỏ bừng, cô khẽ : “ mà, giống loại sắc mà nảy lòng tham… đúng ?”

 

Nói đến đây, Quách Oánh càng nhiều điều .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-51-choi-tro-choi.html.]

 

“Ha, đàn ông sẽ để thấu những tâm tư mấy ho của họ ? Nhất là những thành đạt vẻ ngoài xuất chúng như họ, hình tượng xây dựng lắm đó.”

 

Lương Giác Giác cảm thấy Quách Oánh hình như ý mượn gió bẻ măng, yếu ớt hỏi: “Cậu đang Tạ Quyết ?”

 

“Không chỉ thế, còn Phù Sùng Nghĩa nữa!”

 

Khi Quách Oánh nhắc đến Phù Sùng Nghĩa, còn là sự phẫn nộ và đau buồn như , giờ đây dường như chỉ còn sự phẫn nộ.

 

Cô suy nghĩ một chút, nghiêm túc hỏi Lương Giác Giác.

 

“Thời đại học, Phù Sùng Nghĩa chẳng là nam thần học đường ?”

 

Nhắc đến chuyện lúc đó, Lương Giác Giác gật đầu, : “Nam thần học đường lạnh lùng cấm dục, chỉ thể ngắm từ xa chứ thể chạm .”

 

Quách Oánh lạnh một tiếng, “ thực tế, ngay ngày đầu tiên xác nhận quan hệ với , kìm kéo hôn .”

 

“Ơ…” Lương Giác Giác trợn tròn mắt, “Lúc đó mới năm nhất đại học thôi mà?”

 

, năm hai dụ dỗ nhà nghỉ .”

 

Quách Oánh thế nào mà luyện khả năng những chuyện như mà mặt đỏ, tim đập nhanh, nhưng Lương Giác Giác thì âm thầm đỏ mặt.

 

Chuyện riêng tư thế , to thế ?

 

“Cái … đúng là .”

 

Quách Oánh lấy ví dụ, phân tích: “Cho nên, thể tin những lời đường mật của đàn ông, đó đều là thủ đoạn dụ dỗ của họ thôi!”

 

“Dụ dỗ tớ gì? Chỉ để chuyện đó thôi ?” Lương Giác Giác đoán mò, “Vậy khả năng nào sức hút của tớ chinh phục ?”

 

“Vừa nãy tự thể thích ? Vẫn còn nhấn mạnh bên A bên B.” Quách Oánh ngừng một chút, nghĩ đến chuyện đính hôn của Phù Sùng Nghĩa, nhàn nhạt : “Có lẽ, những giàu họ thích chơi trò chơi thôi.”

 

“Trò chơi gì?” Lương Giác Giác chút chậm hiểu.

 

“Trò chơi của lớn.” Quách Oánh liếc xéo Lương Giác Giác đang chịu thua, : “Cậu đúng là quá chậm chạp trong chuyện tình yêu . Ngày xưa tớ với Phù Sùng Nghĩa hẹn hò, còn tin rằng chúng tớ ôn bài mệt nên ngoài thư giãn.”

 

Nhắc đến chuyện , Lương Giác Giác cũng chút hổ.

 

“Hai ngày nào cũng chôn chân ở thư viện, đúng là mệt mỏi, ngoài thư giãn, ăn bữa cơm, cũng bình thường mà.”

 

“Cho nên mới tin Tạ Quyết là vô tình vô dục, dù kết hôn cũng sẽ đụng .”

 

đây quả thực là tin như , nhưng bây giờ, cô chắc nữa .

 

Lương Giác Giác Quách Oánh, vẻ mặt đầy tin tưởng, “Cậu kinh nghiệm hơn tớ, cho nên tớ tin ! mà, tớ thể cứ thế nắm thóp như chứ?”

 

Quách Oánh suy nghĩ một chút, : “Vậy cứ chờ xem, bước tiếp theo lừa sống chung với .”

 

“Anh lừa tớ sống chung, là chứng minh thật sự… ừm, sắc mà nảy lòng tham ?”

 

“Đương nhiên .”

 

Vì Phù Sùng Nghĩa, nhận thức của Quách Oánh về đàn ông lúc phiến diện.

 

“Vậy tớ ? Từ chối ?” Ngừng một chút, trong đầu Lương Giác Giác đột nhiên lóe lên một ý nghĩ khác, “Sao tớ từ chối chứ? Tớ gỡ gạc một ván chứ!”

 

“Cậu cái tay bé tí gỡ cái đùi to của ?” Quách Oánh cạn lời : “Hơn nữa, bây giờ hai đăng ký kết hôn , đường đường chính chính.”

 

“Cho nên tớ lấy độc trị độc chứ! Chẳng chỉ là trò chơi của lớn ? Tớ sẽ chơi cùng !” Lương Giác Giác đột nhiên bật , vẻ mặt kích động, “Anh trông cũng kém cạnh tớ chút nào, vóc dáng , còn tiền nữa, tớ tính thế nào cũng thiệt !”

 

 

Loading...