Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 39: ---

Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:49:05
Lượt xem: 6

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/BM51iBiBc

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Hóng chuyện

 

“Vâng.”

 

Lương Giác Giác khẽ đáp một tiếng, trong lòng chút dễ chịu, cảm thấy quá ích kỷ.

 

Nếu lúc đó cô do dự, thì chuyện về quê việc chăm sóc bố cần Lương Nghị , chia tay.

 

Tạ Quyết cảm nhận tâm trạng Lương Giác Giác , liền dùng sức nắm c.h.ặ.t t.a.y cô, ý an ủi rõ ràng.

 

Lương Giác Giác hồn, tưởng đang thúc giục, liền theo Tạ Quyết xuống lầu.

 

6. [Ăn tối xong, Lương Giác Giác cùng Lương Khai Dũng xem bóng đá một lúc thì lên lầu, cô do dự một lát, ghé sát Tạ Quyết, nhỏ giọng hỏi: “Anh xem bóng lên lầu với em?”

 

Tạ Quyết cũng là theo cô về, cô thể để một , sợ thoải mái.

 

Tạ Quyết nghĩ nhiều, trực tiếp : “Anh lên với em .”

 

“Vâng!” Lương Giác Giác kéo Tạ Quyết dậy, với Lương Khai Dũng: “Bố ơi, con với Tạ Quyết lên đây ạ, bố đừng xem khuya quá nhé.”

 

Lương Khai Dũng nhíu mày, còn kịp gì, Lương Tiểu Lệ từ nhà bếp , ánh mắt bà tràn đầy vẻ chê bai, “Ngày nào cũng chỉ ngủ với chơi điện thoại, khó khăn lắm Tiểu Quyết mới đến đây một chuyến, con đưa nó ngoài dạo .”

 

Lương Giác Giác ngoài, lẩm bẩm: “Trong làng gì mà dạo chứ.”

 

Tuy , nhưng cô vẫn đưa Tạ Quyết ngoài. Cô tự ở nhà thì , chủ yếu là sợ Tạ Quyết thấy buồn chán.

 

Lương Giác Giác nắm tay Tạ Quyết xuống lầu, khỏi nhà liền tự giác buông , cô chút ngượng ngùng lắc lắc tay, hỏi: “Anh chơi ?”

 

Bên những tòa nhà cao tầng, những vì lấp lánh đầy trời, ánh trăng chiếu xuống mặt đất, con đường sáng rõ, cần bật đèn pin.

 

Tạ Quyết : “Đi dạo loanh quanh, tản bộ thôi.”

 

Lương Giác Giác lời Tạ Quyết, lập tức đồng ý.

 

“Vâng.”

 

Bà hàng xóm bên cạnh đang kê một chiếc ghế dài ở cửa, một tay cầm quạt phẩy khắp nơi, xua đuổi muỗi.

 

Bà thấy Lương Giác Giác liền tủm tỉm hỏi: “Tiểu về ? Đây là ai thế?”

 

“Bà ơi, đây là bạn trai cháu!” Lương Giác Giác chỉ thể dối như thường lệ.

 

Tạ Quyết thấy , đưa tay nắm lấy tay Lương Giác Giác, gật đầu.

 

“Tốt, , , tiểu cũng sắp lấy chồng , thời gian trôi nhanh thật đấy!”

 

Lương Giác Giác kéo Tạ Quyết xa, cũng lười buông tay. Cô lắc lắc hai bàn tay đang nắm chặt, khẽ : "Tạ tổng, xem chúng bây giờ giống một cặp tình nhân thật sự ?"

 

Theo ánh mắt của Lương Giác Giác, Tạ Quyết khẽ gật đầu, "Ừm."

 

"Nói thật, còn từng nắm tay đàn ông nào khác ! Anh xem hai mươi bảy tuổi , thế quá thất bại !"

 

Vừa , Lương Giác Giác nhịn nhéo nhéo cánh tay Tạ Quyết, bật thành tiếng, vui vẻ : "Hợp tác lỗ, trải nghiệm cảm giác yêu đương !"

 

Tạ Quyết cũng , liếc Lương Giác Giác. Cô đang ngắm nghía bàn tay , đang tò mò điều gì?

 

Lương Giác Giác thầm nghĩ, hình như yêu đương cũng khá thú vị. Trước đây cô cũng từng xem mắt, nhưng ý tiếp tục, càng đến chuyện nắm tay.

 

Cứ thấy tay đối phương đưa là cô kịp né tránh, lẽ là vì thích chăng?

 

Chỉ cần tìm một thích, thì yêu đương chắc cũng chuyện phiền phức gì? Kết hôn thì thể , nhưng yêu đương thì vẫn thể thử.

 

Trên đường, họ còn gặp những làng khác, thấy Lương Giác Giác nắm tay một đàn ông cùng, ai nấy đều ngạc nhiên.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-39.html.]

 

"Nhà con cuối cùng cũng tin vui , thằng Khai Dũng chắc đợi mỏi mắt! Hahahaha! Cậu thanh niên gặp bao giờ, địa phương ?"

 

"Không chú, thành phố A!"

 

"Người thành phố A thì quá , gả về đó là sống sung sướng!"

 

Lương Giác Giác gượng hai tiếng, kéo Tạ Quyết xa hơn, giải thích với : "Người ở vùng quê nhỏ suy nghĩ hạn hẹp, đừng bận tâm nhé!"

 

"Không ." Tạ Quyết hiếm khi thư thái như , : "Mọi đều ."

 

Lương Giác Giác cẩn thận liếc một cái, thấy tỏ vẻ bài xích mới thở phào nhẹ nhõm. Nhìn thấy tiệm tạp hóa cách đó xa, mắt cô sáng lên, : " mời ăn kem nhé!"

 

Nói , cô kéo Tạ Quyết về phía đó.

 

"Cô ơi, cháu mua đồ!"

 

"Ôi, cô bé về lúc nào ? Đây là ai?" Người phụ nữ trung niên ngắm Tạ Quyết, ánh mắt đầy tò mò.

 

Lương Giác Giác chai sạn , tiện miệng đáp: "Bạn trai cháu."

Mèo con Kute

 

Lương Giác Giác chọn hai cây kem, Tạ Quyết tự giác trả tiền, đó hai nắm tay rời , bỏ mấy bà cô đang buôn chuyện ở tiệm tạp hóa.

 

"Bạn trai của cô bé đấy, đúng là thành phố lớn khác."

 

"Học hành giỏi giang thì , tìm đối tượng tiền."

 

"Mà thật, nhà họ đúng là khổ tận cam lai, hai đứa con thành đạt , cuộc sống ngày càng sung túc, cái nhà bốn tầng xây là xây ngay."

 

" ! Hồi đó vì cho hai đứa nhỏ học còn vay mượn khắp nơi, giờ tiền nong trả hết , cứ thế mà hưởng phúc thôi!"

 

Những chuyện Lương Giác Giác đều , cô khoác tay Tạ Quyết, bóc vỏ kem, cũng đường.

 

Tạ Quyết thấy , đành giúp cô chú ý đến bước chân. Phía một đống cát xây dựng, kéo Lương Giác Giác vòng qua.

 

"Coi chừng đường ."

 

"Biết !" Lương Giác Giác vứt vỏ kem túi ni lông, đó quanh một vòng, tìm thấy thùng rác.

 

Giây tiếp theo, cái túi tay cô Tạ Quyết lấy , cô mới yên tâm ăn kem.

 

"Trong làng một sân bóng rổ ngoài trời, chúng xem chiếu phim ?"

 

Tạ Quyết đều đồng ý, nhanh gật đầu.

 

Không phim chiếu rạp, chỉ một đám thanh niên đang chơi bóng rổ, xung quanh là mấy đứa trẻ con đang chạy nhảy nô đùa, cũng cả mấy cặp học sinh lén lút hẹn hò.

 

Lương Giác Giác về nhà cằn nhằn, liền kéo Tạ Quyết đến khán đài xuống. Cô buông tay , nhắc nhở: "Kem của ăn nhanh khi sẽ tan chảy đó."

 

Nói , cô chợt nhớ điều gì, sững một chút, đầu nghiêm túc : "Anh ăn loại ? Nếu ăn thì đưa ?"

 

mà quên , Tạ Quyết bình thường ăn vặt, huống chi là loại kem chỉ một tệ !

 

Bất ngờ , Tạ Quyết đưa cái túi ni lông tay cho Lương Giác Giác, đáp một câu: " ăn, cô cầm giúp một lát."

 

Lương Giác Giác vô thức nhận lấy, đó mở để thể vứt rác, ánh mắt cô dừng những ngón tay thon dài thanh lịch của , đó, âm thầm xuống bậc thềm đá đầy cát vụn mông.

 

là về nhà nên quá buông thả , để Tạ Quyết ở trong môi trường như thế ?

 

"Nếu về, đợi ăn xong kem chúng sẽ ." Lương Giác Giác khẽ .

 

Tạ Quyết c.ắ.n một miếng kem, đầu lấy cái túi trong tay Lương Giác Giác, đặt chân , những trẻ tuổi đang chạy nhảy bên , mỉm .

 

 

Loading...