Sau năm năm đi làm, tôi và tổng tài lạnh lùng kết hôn chớp nhoáng - Chương 111: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-09 08:50:25
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Phá vỡ băng giá
Lời của Doãn Tri Kì dứt, Tạ Quyết thấy Lương Giác Giác xuất hiện ở cầu thang, cô đang đỡ bà ngoại Doãn xuống lầu.
Tạ Quyết thể tin nổi dậy, Lương Giác Giác thật sự dỗ bà xuống.
Khi họ bước xuống, ánh mắt Tạ Quyết chuyển sang bà ngoại Doãn bên cạnh, cũng nhớ rõ bao lâu gặp bà ngoại.
Lương Giác Giác xuống đến lầu , thấy Tạ Quyết hiếm khi ngơ ngác như , cũng hành động nào khác, cô bất lực thở dài.
Cô đột nhiên nhấc một chân lên, “Ối” một tiếng, tất cả đều đầu cô, bao gồm cả bà ngoại Doãn.
Rõ ràng nãy vẫn , cô thói quen bắt nạt mấy cô gái nhỏ !
"Sao thế?" Bà nội Doãn cau mày, vô thức quan tâm.
Tạ Quyết cũng sải bước đến, ánh mắt đầy căng thẳng và lo lắng, đỡ cô dựa , cúi đầu hỏi: "Sao thế?"
Lương Giác Giác ngước mắt , chớp chớp mắt, mới mếu máo : "Em trẹo chân !"
"Trẹo chân ?"
"Trẹo chân ?"
Tạ Quyết và bà nội Doãn đồng thanh hỏi, cùng xuống chân cô.
Ngay khi Tạ Quyết định bế cô lên, Lương Giác Giác khẽ nhéo cánh tay , nháy mắt hiệu: "Em , chỉ là đỡ bà ngoại nữa, !"
Nói xong, cô nhường chỗ, đẩy Tạ Quyết tới.
Tạ Quyết lập tức hiểu ý cô, khi đỡ bà nội Doãn, vẫn hoài nghi xuống chân cô, hỏi nữa: "Không thật chứ?"
Bà nội Doãn cũng nghiêng đầu sang.
"Không ạ, cần lo lắng." Lương Giác Giác xua tay, gượng.
Hai ông cháu đang giúp họ phá vỡ tảng băng ?
"Gọi bác sĩ đến xem ! Kẻo bảo nhà họ Doãn chúng bắt nạt cô!" Bà nội Doãn cố ý lạnh mặt, dặn Doãn Tri Kỳ: "Cháu gọi , bảo đến nhanh lên."
Doãn Tri Kỳ cạn lời, thẳng phòng ăn.
Lương Giác Giác trong lòng còn cảm động, cô , bà nội đang lo lắng cho cô.
cô thật sự là đang linh tinh...
Nghĩ một lát, cô dứt khoát buông xuôi, hiên ngang theo Doãn Tri Kỳ.
Tạ Quyết hiểu rõ, chỉ còn bà nội Doãn trừng mắt, tức giận.
"Bà nội, chúng cũng qua đó ạ?" Tạ Quyết đỡ bà nội Doãn, cúi .
Bà nội Doãn từ từ thở một , cũng hất tay như khi, chỉ là miệng vẫn chê bai: "Không cần cháu ."
Nếu là đây, Tạ Quyết nghĩ bà nội Doãn thật sự thích , lẽ buông tay , nhưng hôm nay là cơ hội do Lương Giác Giác giành , như .
Lương Giác Giác Tạ Quyết và bà nội Doãn, hiểu thở phào nhẹ nhõm, đây coi như là một khởi đầu !
Lương Giác Giác đối diện Doãn Tri Kỳ, dịch lùi một ghế, nhường chỗ cho Tạ Quyết.
Vì , bà nội Doãn thấy chỗ trống bên cạnh dành cho Tạ Quyết thì sững sờ một chút.
Bà Lương Giác Giác, cau mày : "Cô đây!"
Lương Giác Giác giả vờ mơ hồ chớp mắt, "Bà nội, cháu đây là , cạnh bà cháu áp lực quá, sợ bà ném chi phiếu cho cháu."
"Cô..."
Bà nội Doãn ngờ cô nhắc đến chuyện , liếc Tạ Quyết, thấy phản ứng gì mới yên tâm.
" lúc nào ném chi phiếu cho cô ?" Bà cứng miệng phủ nhận.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-nam-nam-di-lam-toi-va-tong-tai-lanh-lung-ket-hon-chop-nhoang/chuong-111.html.]
"Nhanh ăn cơm !" Doãn Tri Kỳ đợi lâu, cau mày : "Thím út của mấy đứa hôm nay về, ăn cơm xong còn sân bay đón ."
" , mau !"
Mèo con Kute
Lương Giác Giác trực tiếp ấn Tạ Quyết đang cạnh xuống.
Bữa cơm khá hòa thuận, khi Tạ Quyết gắp thức ăn cho Lương Giác Giác, cũng gắp cho bà nội Doãn, bà từ chối, lạnh mặt ăn xong một cách khó chịu.
Ăn cơm xong, Lương Giác Giác kéo bà nội Doãn ở phòng khách lầu xem tivi, chỉ để Tạ Quyết thể hiện nhiều hơn.
Tạ Quyết cảm thấy với nhà họ Doãn , mà biểu hiện của giống một quản lý thành công, mà giống một đứa trẻ mắc .
Điều khiến Lương Giác Giác chút xót xa, lặng lẽ dậy sang, nắm lấy bàn tay đang đặt đùi, ghé sát tai : "Nói chuyện với bà nội ."
Tạ Quyết lúc mới đầu cô, trong ánh mắt kiên định đầy mạnh mẽ của cô, cầm lấy chiếc cặp công văn bên cạnh.
Lương Giác Giác cũng qua, đột nhiên nhớ những thứ bỏ đó khi tan .
"Bà nội, đây là 65% cổ phần của Quyết Ý Khoa Kỹ, bà giữ lấy ạ!"
Sợ bà nội Doãn hiểu lầm, : "Cái vốn dĩ thuộc về ... cũng là thuộc về nhà họ Doãn, vật về chủ cũ ạ!"
Lương Giác Giác chợt hiểu vì Tạ Quyết hành động lớn như , thì là thế...
Cô chớp chớp đôi mắt ướt át, bà nội Doãn : "Bà nội, bà cứ nhận lấy ạ! Sau chúng cháu sẽ thuê cho bà! Chúng cháu đều là nhân viên của bà, bà đừng ghét bỏ vị trí thư ký của cháu nữa nhé, đều là một nhà cả mà!"
Doãn Tri Kỳ cũng kinh ngạc Tạ Quyết, trách: "Đồ của thì giữ lấy !"
Bà nội Doãn thất thần một lúc, thấy tiếng Doãn Tri Kỳ mới phản ứng , bà từ từ thở dài, giọng đầy u buồn.
"Các cháu..." Bà ngừng một lát, : "Thôi , bà cũng nên buông bỏ thôi, Quyết Ý Khoa Kỹ để cho các cháu, một bà già như bà giữ gì."
Lương Giác Giác liếc Tạ Quyết, cúi gằm mặt, cố chấp giữ nguyên động tác , cô xót xa thôi.
Nếu bà nội nhận, trong lòng chắc chắn sẽ thoải mái.
Lương Giác Giác hít hít mũi, kìm nén tiếng nghẹn ngào sắp trào cổ họng, dậy dịch sang bên cạnh bà nội Doãn.
"Bà nội, bà cứ nhận lấy ạ!"
Có lẽ bà nội Doãn cũng đành lòng Tạ Quyết như , bà đầu Lương Giác Giác.
"Bà nghĩ xem, chúng cháu chắc chắn sẽ sinh con, một đứa thì , hai đứa thì cháu sợ lúc đó Tạ Quyết sẽ thiên vị, chia cổ phần đều, lúc đó mâu thuẫn gia đình sẽ nảy sinh."
"Vì , bà cứ giúp chúng cháu giữ ạ!"
"Hơn nữa, nhà họ Tạ cổ phần đều trong tay chúng cháu, chắc chắn sẽ chịu bỏ qua, lúc đó dốc sức đối phó chúng cháu thì ?"
"Họ dám đối phó chúng cháu, nhưng họ dám đối phó nhà họ Doãn ạ! Bà nội, bà chính là chỗ dựa của chúng cháu mà!"
"Bà cứ nhận lấy nha, ạ~"
Vừa , Lương Giác Giác nắm tay bà nội Doãn nũng, khiến Doãn Tri Kỳ đen cả mặt, cạn lời đến cùng cực.
Lý do như mà cũng tìm , thật lợi hại!
Cậu Tạ Quyết, chỉ thấy ánh mắt dịu dàng Lương Giác Giác, cưng chiều vô cùng.
Thì vẫn là một đang say tình!
Doãn Tri Kỳ thở dài, đồng hồ : " cà kê với mấy đứa nữa, máy bay của thím út sắp đến , đây."
Tiếc là ai để ý đến .
Doãn Tri Kỳ khỏi cửa, bà nội Doãn nhận lấy tập tài liệu trong tay Tạ Quyết, : "Bà chỉ giúp các cháu giữ thôi..."
Nhận là !
Lương Giác Giác vội vàng đáp: "Vâng ạ, bà nội vất vả !"