Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Sáu Năm Cho Một Tình Yêu - Chương 24

Cập nhật lúc: 2025-07-02 15:01:38
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Hành động của tôi đủ cho thấy một sự chạy trốn vội vàng, dù có liên tục nguyền rủa cũng không thể xoa dịu sự phẫn nộ tột cùng, sự nôn nóng và bất an không thể giải thích, bước chân loạng choạng, tâm trạng hồn loạn, tất cả mọi thứ đều cho thấy Giản An Kiệt tôi đã thảm bại rồi. Đêm nay, gió lạnh thấu xương, nỗi buồn bực trong lòng không sao lắng xuống, khóe môi vô thức gượng cười. Rõ ràng anh ta đã dần dần làm lu mờ ranh giới giữa chúng tôi.

 

Gần nửa tiếng sau, tôi quay về trang viên Giản gia. Đèn đóm đã được thắp sáng, nhìn thấy hai chiếc ô tô đang đỗ ở trước cổng, trái tim tôi như thắt lại, một linh cảm rõ ràng, bố đã trở về, cả... Thẩm Tinh Du cũng đã về?!

 

Trong phòng khách, Giản Chấn Lâm đang ngồi trên sofa gọi điện, bên cạnh là một phụ nữ đứng tuổi trông rất quyến rũ đang bế Giản Ngọc Lân trêu đùa, thời gian không hề để lại dấu vết trên khuôn mặt bà ta, vẫn trẻ đẹp, quyến

 

Bố nhìn thấy tôi liền nhanh chóng kết thúc cuộc gọi, “Tiểu Kiệt.”

 

Ông ngập ngừng tiến đến trước mặt tôi, gượng gạo tìm chủ đề để nói, “Đáng lẽ ngày mai bố mới về, không ngờ lại xong việc sớm.”

 

Tôi “ừm” một tiếng.

 

Thấy biểu hiện lạnh nhạt của tôi, ông lại càng không biết phải nói gì, ngừng lại rất lâu rồi mới tiếp tục: “Thời gian qua dì Thẩm con cũng ở Singapore nên lần này về cùng nhau.”

 

Tôi im lặng, bình tĩnh đợi câu tiếp theo.

 

Con và dì Thẩm cũng sáu năm rồi không gặp, nhất định còn cảm thấy xa lạ, sau này sống chung nhiều hơn thì sẽ ổn thôi.”

 

“An Kiệt.” Thẩm Tinh Du cuối cùng cũng mở miệng, mỉm cười tiến về phía tôi, “Sớm đã nghe bố con nói con trở về, dì muốn nhanh chóng về ngay, nhưng không thu xếp kịp nên đến tận bây giờ mới về được, vừa vặn lại cùng ngày với bố con, cuối cùng, An Kiệt, chúc mừng con đã trở về!”

 

Tôi cúi đầu, “Không có việc gì thì con lên lầu trước đây.” Nói xong liền đi về phía cầu thang, lướt qua người con trai đang đứng bên cạnh tay vịn cầu thang, lên lầu.

 

Đóng cửa phòng, rũ bỏ hết những phòng bị và mệt mỏi, tôi lê từng bước vào phòng tắm, xả đầy nước ấm vào bồn rồi cởi quần áo, trườn người vào trong đó, để mặc cho nước ngập dần đến khi cả cơ thể chìm trong nước.

 

Ngày hôm sau, tỉnh dậy đã là hai giờ chiều, tôi ăn mặc chỉnh tề rồi đi xuống lầu, phòng khách không có ai, nhưng ti vi lại đang bật. Tôi định bụng sẽ đi thẳng ra cửa, nhưng không ngờ trên ti vi lại đang chiếu chương trình mà Tịch Hy Thần là nhân vật chính, vì tò mò không biết lý do vì sao nên tôi bèn dừng lại để xem.

 

“Tạp chí Celebrity chúng tôi rất vinh dự được đón tiếp Giám đốc điều hành của Tập đoàn Thành Nghiệp, ngài Tịch Hy Thần.” Cô dẫn chương trình vừa bắt đầu giới thiệu thì một tràng pháo tay đã vang lên không ngớt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-nam-cho-mot-tinh-yeu/chuong-24.html.]

Tịch Hy Thần ngồi trên chiếc sofa đơn, khách quan mà nói, bộ u phục màu đen được cắt may tinh tế rất hợp với vóc dáng cân đối, tuấn tú xuất chúng của anh ta, đôi chân dài thanh mảnh bắt trau, tư thế tao nhã, cử chỉ ung dung, hơi thở đều đặn, nhẹ nhàng khiến anh ta càng thêm phần thần bí.

 

“Ngài Tịch đến lần này thật ngoài dự đoán của chúng tôi, nói thực lòng là tôi đã bắt đầu kỳ vọng vào tiền thưởng hằng năm của công ty rồi đấy!”

 

Một nam dẫn chương trình khác cười ha ha tiếp lời rất bài bản: “Ngài vừa được tạp chí Aristocrats bình chọn là nhà lãnh đạo cấp cao mới ưu tú có ảnh hưởng lớn nhất năm nay, ngài có ý kiến gì không ạ?”

 

“Lãnh đạo cấp cao ưu tú thì quả thực vượt quá khả năng của tôi.” Tịch Hy Thần không trả lời thẳng vào vấn đề.

 

“Ngài Tịch khiêm tốn quá!” Cô dẫn chương trình mỉm cười, chuyển sang một câu hỏi khác: “Ngài có thể nói một chút về kế hoạch và mục tiêu của Tập đoàn Thành Nghiệp trong một vài năm tới không ạ?”

 

“Kế hoạch thì có thể thay đổi bất cứ lúc nào, còn mục tiêu thì tôi nghĩ tất cả các doanh nghiệp đều có chung một mục tiêu, đó là hạn chế tối đa chi phí mà vẫn đạt giá trị cao nhất.”

 

Người dẫn chương trình liên tiếp hỏi những vấn đề xoay quanh lĩnh vực chuyên môn trong suốt mười mấy phút, đa số liên quan đến vấn đề quản lý kinh doanh và hiệu quả mang lại.

 

Đến cuối buổi, cô dẫn chương trình mỉm cười đứng lên, quay về phía khán giả, “Và bây giờ, để đáp ứng yêu cầu và nguyện vọng của khán giả, đặc biệt là các khán giả nữ, chúng tôi có một vài câu riêng tư muốn hỏi ngài Tịch.” Ngay lập tức, tiếng vỗ tay, la hét vang dội cả khán phòng.

 

Tịch Hy Thần gật đầu, phong thái tự nhiên, đĩnh đạc.

 

“Có thể mọi người cho rằng câu hỏi của tôi quá đường đột, nhưng... xin hỏi ngài Tịch đã kết hôn chưa ạ?” Không bất ngờ khi tiếng vỗ tay một lần nữa vang dội.

 

“Vẫn chưa.”

 

“Quả nhiên ngài vẫn còn độc thân!” Cô dẫn chương trình tán tụng, rồi đột nhiên như nghĩ ra điều gì, giả vờ sợ hãi, nói: “Nhưng đừng nói với tôi là ngài định sống độc thân suốt đời đấy nhé?”

 

“Tôi nghĩ mình sẽ kết hôn.” Anh ta nói.

 

Cô dẫn chương trình lập tức tiếp lời: “Ý của ngài Tịch là đã có ý trung nhân rồi phải không? Ôi Chúa ơi! Không biết sẽ có bao nhiêu cô gái chạy đến tòa soạn rồi quay về khóc lóc đây!”

 

“Tôi không phải là nghệ sĩ.” Anh ta thành thực nói.

Loading...