Shopee Chạm để tắt
Lazada Chạm để tắt

Sau Ly Hôn, Vệ Sỹ Kiêm Chồng Cũ Trở Thành Tài Phiệt - Chương 384

Cập nhật lúc: 2024-09-21 21:37:51
Lượt xem: 16

Cô ấy dùng sức đẩy anh ta ra, "Đang nói bảo bối, anh đừng có lôi tôi vào!"

Chu Nghiên Xuyên, ...

Một lát sau, anh ta nhìn khuôn mặt trắng nõn của cô ấy, chậm rãi nói, "Lúc đầu khi Tiểu Uyển biết mình không thể nói chuyện được nữa, cô ấy cũng đã làm ầm ĩ rất lâu, cha mẹ tôi và bà nội tôi đã luôn ở bên cạnh cô ấy, cô ấy mới dần dần chấp nhận sự thật này, nhưng cô ấy cũng luôn không vui, hơn nữa lúc đó ông nội nuôi cô ấy lớn lại qua đời vì bệnh, cô ấy rất thiếu cảm giác an toàn, bà nội tôi liền đề nghị mọi người sau này đừng gọi cô ấy là Tiểu Uyển nữa, nói trong nhà chỉ có mình cô ấy là con gái, chi bằng gọi cô ấy là bảo bối."

Chiến Cảnh Hi, ...

Cuối cùng cũng đã sáng tỏ rồi, nếu bây giờ cô ấy nói cho Lục An biết, anh ta có vui đến mức phải đi đốt pháo không?

Dù sao thì vì lúc đầu thế nào cũng không điều tra được lai lịch và tên của bảo bối, Lục An đã từng rất buồn bã, sau này tuy không nhắc đến trước mặt cô ấy nữa, nhưng cô ấy cảm nhận được, trong lòng anh ta vẫn rất bận tâm chuyện này, con người mà, đối với những chuyện chưa biết luôn có một loại ham muốn tìm hiểu, hơn nữa, bảo bối vốn dĩ cũng rất thần bí.

Hiếm khi Chiến Cảnh Hi có thể bình tĩnh nói chuyện với anh ta như vậy, Chu Nghiên Xuyên cũng kể hết cho cô ấy nghe mọi chuyện về Nguyễn Tiểu Uyển.

Nhưng trong lòng anh ta hiểu rõ, cô ấy vẫn rất chán ghét anh ta, nói chuyện với anh ta cũng là vì cô ấy rất tò mò về Tiểu Uyển, hơn nữa vừa rồi hai người họ trò chuyện rất vui vẻ, Tiểu Uyển đã đồng ý giúp cô ấy rời khỏi đây, điều này khiến cô ấy rất xúc động, cô ấy là người không thích nợ người khác, cho dù bây giờ cô ấy vẫn chưa rời khỏi đây, với tính cách của cô ấy, cô ấy đã coi Tiểu Uyển là bạn rồi, cũng rất biết ơn cô ấy.

"Tôi thấy cô ấy rất bám anh cũng rất dựa dẫm vào anh, anh cũng nói cô ấy là do anh nhìn lớn lên, sao anh lại để cô ấy gả cho người khác?"

Chiến Cảnh Hi lên tiếng hỏi. Cô không mù, dĩ nhiên cô nhìn ra được đôi mắt của Nguyễn Tiểu Uyển rất giống mình, chỉ là Nguyễn Tiểu Uyển lúc nào cũng có vẻ u sầu đa cảm, chất chứa tâm sự, không giống cô, vô tư vô lo, chẳng suy nghĩ gì nhiều. 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại monkeydtruyen.com - https://monkeydtruyen.com/index.php/sau-ly-hon-ve-sy-kiem-chong-cu-tro-thanh-tai-phiet/chuong-384.html.]

Lúc này cô mới hiểu ra, trước đây, khi quan hệ của họ chưa phát triển thành kiểu ban ngày anh ta làm vệ sĩ riêng, ban đêm làm đàn ông của cô, tại sao đôi lúc anh ta lại dùng ánh mắt vừa quen thuộc vừa xa lạ ấy nhìn cô. Khi đó, hẳn là anh ta đang nhìn Nguyễn Tiểu Uyển qua đôi mắt của cô. 

Tuy nhiên, cô hỏi những điều này không phải vì để tâm, cũng chẳng phải vì điều gì khác, mà chỉ đơn thuần là cảm thấy cách hành xử của anh ta thật khó hiểu. Gần nước, câu được trăng trước, anh ta đã chiếm hết tiên cơ, tại sao không đi theo đuổi? 

Với mối quan hệ của họ, người nhà anh ta hẳn cũng rất mong Nguyễn Tiểu Uyển có thể gả cho anh ta, trở thành người một nhà với họ! 

Bắt gặp ánh mắt xem kịch hay của Chiến Cảnh Hi, Chu Nghiên Xuyên như nghĩ đến điều gì không vui, cau mày, giọng nói lạnh lùng: "Tôi không muốn cô ấy gả cho người khác."

Chương 205: Bảy Bảy, tôi chưa từng thích Tiểu Uyển, cô ấy cũng không thích tôi

"Ồ?" Chiến Cảnh Hi nhướng mày, "Vậy sao cô ấy lại gả rồi?" 

Tuy rằng vừa rồi cũng không nói chuyện quá lâu, nhưng cô nhìn ra được Nguyễn Tiểu Uyển là cô gái rất nhạy cảm. Thật ra cũng có thể tưởng tượng được, dù nhà họ Hoắc có đối xử tốt với cô ấy đến đâu, thì đó cũng không phải là nhà của cô ấy. Hơn nữa, cô ấy không nói được, tính cách lại đơn thuần vô hại như vậy, với mức độ cưng chiều của nhà họ Hoắc dành cho cô ấy, chắc chắn sẽ không dễ dàng để cô ấy lấy chồng! 

Nghe Chiến Cảnh Hi hỏi "Vậy sao cô ấy lại gả rồi?", Chu Nghiên Xuyên lập tức càng khó chịu hơn: "Là tôi hại cô ấy." 

Giọng điệu kiểu "Tôi đã hủy hoại cả đời cháu gái tôi" khiến Chiến Cảnh Hi mở to mắt. Cô dùng ánh mắt và giọng điệu cực kỳ khinh bỉ, chán ghét: "Anh đừng nói với tôi là anh ép cô ấy gả đi đấy nhé!" 

"..."

Loading...